Lâm Nghiêu ngồi xếp bằng, dò hỏi: “Giành tài nguyên á? Cái này mà cũng chôm chỉa được sao?”
“Khi vào khu ô nhiễm, tùy theo năng lực nếu kiếm được thì kiếm còn không thì đi giành lại.” Thẩm Tinh Đường xem xét số liệu, đặc biệt nhấn mạnh: “Lần này có hai tinh hệ riêng biệt được tham gia nên số lượng tham gia nhiệm vụ của Thự Quang sẽ có giới hạn.”
Quý Thanh Phong: “Nghĩa là sao? Giới hạn căn cứ hay là hạn chế số người?”
Thẩm Tinh Đường giải thích: “Hạn chế số người.”
Ở Thự Quang tinh hệ, việc tham gia dọn dẹp các khu ô nhiễm từ trước đến nay đều giới hạn căn cứ cơ giáp, chưa bao giờ hạn chế số lượng cơ giáp sư.
Hoạt động kết hợp mà lại giới hạn số lượng cơ giáp sư tham gia nhiệm vụ thì đúng là lần đầu thấy trong đời.
Ứng Trầm Lâm nghe thế khẽ nhíu mày, thực ra Coria một khu ô nhiễm tương đối đặc biệt, là một trong những khu ô nhiễm cấp thi đấu.
Tuy nhiên, cấp độ thi đấu của nó không chỉ dừng lại ở quy mô tinh hệ mà nó được sử dụng cho quy mô cấp Tinh vực do Tinh vực số 1 tổ chức. Là khu ô nhiễm nguy cơ cao, với số lượng báo cáo về nguồn ô nhiễm cấp S rất nhiều nhe thế mà lại hạn chế số lượng cơ giáp sư đúng là khó mà tin được.
Hoắc Diễm: “Chắc là do Tinh vực số 2 can thiệp rồi?”
Lâm Nghiêu: “Chơi gì kỳ vậy? Bọn họ đến cướp tài nguyên nhưng lại không cho chúng ta dùng quá nhiều người?”
“Việc đấu đá giữa Tinh vực và tinh hệ, chúng ta không nên xen vào.”
Thẩm Tinh Đường: “Nếu cấp trên đã cho một suất tham gia, vậy thì chúng ta sẽ không đám người Tinh vực số 2 cướp được gì hết.”
Giang Tư Miểu nói tiếp: “Coria có quy mô lớn hơn Khâu Tân rất nhiều, chúng ta cũng không phải căn cứ duy nhất đến đó. Ngoại trừ một số căn cứ cơ giáp đang thực hiện nhiệm vụ dọn dẹp, Liên Minh Cơ Giáp còn điều động nhân lực của ba đội đứng đầu Thự Quang nữa.”
Hoắc Diễm danh sách dự bị, không khỏi bất ngờ: “Đoàn chiến là Tật Phong, Hắc Nha cùng với YDS à? Phía đơn chiến cũng có mấy người, vẻ toàn như là những đầu trâu đầu gấu của Thự Quang chúng ta.”
Khoan nhắc đến đơn binh, nói về đoàn chiến thì Tật Phong, Hắc Nha và YDS chính là ba căn cứ đứng đầu.
Lâm Nghiêu tò mò: “Số lượng có hạn? Nhưng BZZL1 lại không đi? Mùa trước bọn họ xếp thứ tư mà.”
Quý Thanh Phong thấy thế ngồi thẳng dậy: “Có khi nào chủ tịch ưng cái bụng quá nên mới cho chúng ta đi cửa sau không? Cái slot có hạn này mà lại đến lượt chúng ta ư!? Xếp hạng mới nhất của bọn mình là bao nhiêu ấy nhỉ?”
Lộc Khê: “Vòng thăng hạng chưa đánh xong, nhưng chắc cũng coi như top 8?”
Giang Tư Miểu không nhịn nổi: “Cái chữ “đi cửa sau” đóng cọc trong đầu cậu à!?”
“Ưng cái bụng? Hơi quá rồi đó!” Thẩm Tinh Đường liếc Quý Thanh Phong một cái “BZZL1 vẫn đang trong khu ô nhiễm FS, hai căn cứ khác cũng chưa kịp ra ngoài. Thời gian rất cấp bách, phải dựa theo trình tự thì mới đến lượt chúng ta.”
Cô cũng không biết tình hình cụ thể thế nào, nhưng khi Liên Minh tổ chức cuộc họp thảo luận và đề xuất những ửng cử viên còn lại, đã có nhiều lãnh đạo chủ động tiến cử KID.
Khi nhận được thông báo cô đã hết sức bất ngờ, không biết từ khi nào mối quan hệ củ KID với những vị lãnh đạo đó lại tốt đến vậy. Thực ra cục trưởng Khâu Tân và Thiên Vực tinh cũng coi như có vài lần tiếp xúc, nhưng cục trưởng của của các khu ô nhiễm khác thì cô lại chẳng quen ai cả, thế mà bọn họ lại bỏ phiếu cho KID.
“Vậy thì là do chúng ta quá xuất sắc đấy!” Quý Thanh Phong khẳng định.
Ứng Trầm Lâm lắng nghe những người khác thảo luận. Nếu số lượng có hạn, thì cùng lắm chỉ điều năm cơ giáp sư đi thôi, số dư còn lại sẽ tập trung cho ba căn cứ lớn để chọn lựa người thích hợp.
Thẩm Tinh Đường thở dài: “Xuất sắc hay không thì chưa biết, nhưng lần này KID chúng ta phải cử sáu người đi.”
“Sáu người?” Ứng Trầm Lâm bất ngờ.
Du Tố nhìn về phía Thẩm Tinh Đường, khẽ nhíu mày “Nếu dựa vào cơ giáp sư cốt lõi của căn cứ để tham gia, thì phải là năm người chứ?”
“Đúng vậy, nhưng vấn đề nằm ở một phần văn kiện này.”
Thẩm Tinh Đường đẩy tài liệu về việc tái cơ cấu của Liên Minh Cơ Giáp lên màn hình ảo “Chắc hẳn mấy đứa đã nghe phong thanh về việc Tinh Minh Cơ Giáp League sẽ tái cơ cấu lại đúng không? Đã có quyết định chính thức rồi, chỉ là chưa xác định thời gian thực hiện thôi. Đoàn chiến thay đổi là để kiểm nghiệm trị liệu cơ giáp, hoàn cảnh ở Coria khá đặc biệt, chưa chắc đội tiếp viện có thể đến kịp thời, cho nên Liên Minh cấp danh sách cho sáu người, trong đó có một vị trí trị liệu.”
“Những căn cứ lớn như Tật Phong đã sớm đào tạo cơ giáp sư trị liệu rồi, vật tư hỗ trợ sẽ do trị liệu cơ giáp phụ trách.”
“Là căn cứ cơ giáp được đề cử, tất nhiên chúng ta cũng có một vị trí đó.”
Thẩm Tinh Đường nói tới đây thì nhìn về phía Ứng Trầm Lâm, thấy đôi mắt của đứa nhỏ như đang bừng sáng, cô cười nói: “Tuy căn cứ không có cơ giáp sư trị liệu, nhưng chúng ta có một cơ giáp sư đơn chiến ở đây.”
Ứng Trầm Lâm nhìn về phía Thẩm Tinh Đường: “Em được đi ạ?”
“Chứ còn gì nữa, vị trí này là dành cho em mà.”
Dạo gần đây, Thẩm Tinh Đường đã nhận ra một điều.
Ứng Trầm Lâm đã ở trong căn cứ hơn hai tháng, mỗi lần thấy đám Du Tố đi ra ngoài làm nhiệm vụ là lại có chút buồn mang mác. Ban đầu, vì lo cho thể trạng của Ứng Trầm Lâm nên mới không cho đứa nhỏ đi theo. Nhưng bây giờ, để giữ được vị trí này cô đã phải suy nghĩ rất cặn kẽ “Eric nói cơ thể em đã phục hồi rất tốt, có thể điều khiển cơ giáp được rồi.”
Nói đến đây, Ứng Trầm Lâm cũng đã hiểu rõ ý tứ, nghiêm túc nói: “Em sẽ chuẩn bị thật tốt.”
“Còn một vấn đề khác em cũng nên xem xét qua.”
Thẩm Tinh Đường nhéo nhéo giữa mày “Nhiệm vụ lần này đến quá đột ngột, chúng ta không có trị liệu, ngày kia đã phải thực hiện nhiệm vụ rồi. Đến lúc đó, em chỉ có thể điều khiển cơ giáp dự phòng trong căn cứ.”
Ứng Trầm Lâm nghe đến đó chợt dừng lại, ngày kia sao?
Vẫn còn thời gian, trước tiên anh phải đi điều chỉnh lại cơ giáp để sử dụng.
Lâm Nghiêu đột nhiên nhớ tới: “Á! Ngày kia rồi! Vậy chúng ta mau đi sắp xếp hành lý đi?”
Giang Tư Miểu: “… Cũng không gấp đến thế!”
Lâm Nghiêu vừa nghĩ đến việc chuẩn bị hành lývừa rời khỏi chỗ ngồi: “Ông nội Cốc nói rằng cơ giáp đã sửa xong rồi, không biết kho lưu trữ mới đã lắp vào chưa?”
Quý Thanh Phong: “Dinh dưỡng lần trước Tam Thủy chuẩn bị ăn chẳng ngon gì hết. Tụi mình đi siêu thị mua cái gì đó ngon ngon đi, vị thịt nướng BBQ thế nào?”
Lộc Khê khẽ khàng giơ tay lên: “Em muốn vị đào.”
Hoắc Diễm nói: “Nếu đi Coria thì đến gần biên giới rồi, anh đi chào đám người Tiểu Quách trước đã.”
Ứng Trầm Lâm vẫn đang ghi chép, liếc nhìn những người khác đang rời đi, Du Tố ở bên cạnh đột nhiên nhìn anh “Muốn đi cùng không?”
“Có, tôi muốn vị mật ong.”
Ứng Trầm Lâm rớt lại cuối cùng, vội vàng chạy theo những người khác, khi đi ra còn lịch sự đóng của phòng họp lại.
Tuy cửa phòng họp đã đóng lại, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng trò chuyện huyên náo chẳng hề lo lắng chút nào của các cơ giáp sư, để lại Giang Tư Miểu và Thẩm Tinh Đường ngồi bên trong.
Giang Tư Miểu vẫn đang nghiên cứu một đống tài liệu về khu ô nhiễm Coria, chợt nói “Ơ kìa, mấy cái đứa này, đang họp cơ mà! Tài liệu đã xem xong đâu!”
“Thôi kệ. Trên đường đi rồi xem luôn một thể, giờ cậu có nói cũng chẳng vào đầu đâu.”
Thẩm Tinh Đường cúi đầu, tránh né Giang Tư Miểu rồi gửi tin nhắn cho Quý Thanh Phong, bảo thằng bé tiện thể lấy cho cô mấy ống dinh dưỡng vị táo.
Khu ô nhiễm Coria ở vị trí rất xa, lần này xuất phát đã được Liên Minh Cơ Giáp Thự Quang tinh hệ cung cấp phương tiện di chuyển, tất cả cơ giáp sư tham gia nhiệm vụ đều được phi thuyền hộ tống đặc biệt đến cục quản lý Coria.
Do tất cả các giải đấu của Thự Quang đang tạm dừng, nên đại đa số cơ giáp sư đơn chiến và đoàn chiến đang ở trong các khu ô nhiễm để dọn dẹp vật ô nhiễm.
Suy xét đến tính phức tạp của khu ô nhiễm Coria lần này, Thự Quang Liên Minh đã triển khai điều động người từ các căn cứ đơn chiến và đoàn chiến. Trong đó, 4 căn cứ đoàn chiến 24 cơ giáp sư, đơn chiến có 6 cơ giáp sư, tổng cộng 30 người.
Từ khi nhận được nhiệm vụ, Triệu Nhạc Kiệt cứ cảm thấy bồn chồn, lo lắng không thôi. Cảm giác này kéo dài mãi cho đến ngày khởi hành, khi phi thuyền dừng ở Thiên Lang tinh, thông qua cửa sổ cậu ta trông thấy đội KID kéo theo hành lý náo loạn ầm ĩ đi về phía bãi đỗ sân bay.
“Đợi đã? Sao KID cũng ở đây?” Triệu Nhạc Kiệt kinh ngạc: “Không phải là BZZL1 sao?”
Hồ La Bố nhìn sang: “Cậu không đọc kỹ danh sách à? Ban đầu là BZZL1, nhưng bọn họ vẫn chưa ra khỏi khu ô nhiễm nên cuối cùng đã quyết định chọn KID.”
KID một đám người ồn ào nhốn nháo đi lên phi thuyền, Quý Thanh Phong nhìn thấy một đám người quen, nhiệt tình chào hỏi: “Hai~ Nhạc Kiệt, lâu lắm mới gặp!!”
Ứng Trầm Lâm đi cuối cùng. Lần này chỉ có bọn họ đi làm nhiệm vụ, ông cháu họ Cốc và bác sĩ Eric ở lại căn cứ, trước khi đi bác sĩ Eric còn chuẩn bị sẵn cho anh một hộp y tế mang theo bên người.
Sau khi lên phi thuyền, anh gặp lại những gương mặt quen thuộc, ngoại trừ căn cứ Hắc Nha vẫn còn lạ lẫm ra thì hầu hết đều là những người từng gặp ở Khâu Tân. Bên đơn chiến đều là những người đã quen biết, dẫn đầu hình như là một người tên Khương Du.
Khương Du nhìn thấy anh, vừa định chạy qua chào hỏi thì giọng nói trong phi thuyền vang lên ——
[ Xin mời các cơ giáp sư ngồi xuống vị trí, phi thuyền của chúng ta chuẩn bị khởi hành. ]
Các cơ giáp sư lục tục đi về chỗ ngồi của mình, Ứng Trầm Lâm không được cao cho lắm, trên lối đi rộng rãi đã bị các cơ giáp sư khác cao to hơn ép sang một bên. Du Tố vừa mới lên được vài bước thì nhìn thấy cảnh này, vội vươn tay nắm lấy mũ áo của Ứng Trầm Lâm.
Ứng Trầm Lâm bị túm lại liền dừng bước chân, anh quay đầu thì thấy một người đang đi tới bên cạnh mình.
Ứng Trầm Lâm: “?”
Đứng ở phía sau, Du Tố bước sang bên cạnh vài bước “Ở trên hết chỗ rồi, qua bên này đi.”
Ứng Trầm Lâm liếc nhìn phía trước, rồi đi theo Du Tố ngồi ở hai chiếc ghế phía sau: “Cho tôi ngồi cạnh cửa sổ được không?”
Du Tố nhường chỗ, sau đó Ứng Trầm Lâm ngồi xuống.
Trên phi thuyền thì mọi người ngồi đâu cũng được, ổn định chỗ ngồi xong thì phi thuyền cất cánh, chung quanh dần vang lên những tiếng thảo luận.
Khi ra ngoài vũ trụ, Ứng Trầm Lâm có thể nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài cửa sổ, anh khẽ dựa lưng vào ghế, lắng nghe những cơ giáp sư khác nói chuyện, cơn buồn ngủ dần dần ập đến.
Du Tố quay đầu nhìn cậu bạn nhỏ đang ngủ gà ngủ gật, mắt thấy đầu đối phương sắp gục xuống đến nơi liền vươn tay đỡ lại tránh cho đầu khỏi đụng vào cửa kính.
Cách đó không xa, đúng lúc Triệu Nhạc Kiệt ngoái đầu lại nhìn thì trông thấy cảnh tượng phía sau, bỗng giật mình quay đầu về.
Cùng đúng lúc YDS Hồ La Bố đang ngồi bên cạnh nhìn thấy, ngạc nhiên hỏi: “Hết hồn cái gì thế? Không đi vệ sinh nữa à?”
Triệu Nhạc Kiệt ngồi ngay ngắn: “Tôi vừa thấy Trace táy máy tay chân với thợ bảo trì nhà bọn họ. Sao cậu ta lại dám hành động ngang ngược vậy chứ?”
Hồ La Bố: “?”
Hắn cũng quay đầu nhìn lại, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Du Tố, lập tức quay trở về.
Triệu Nhạc Kiệt: “Đúng không?”
Hồ La Bố không muốn thừa nhận mình không dám nhìn người ta, nói quàng nói xiên: “Chắc vậy đó! Tôi thấy cậu thợ bảo trì còn bị ép vào một góc nữa.”
Phía trước cứ có người quay lại nhìn, nhưng Du Tố chẳng thèm quan tâm, cậu ta kéo ngửa chiếc ghế bên cạnh ra sau, rồi tiện tay đắp chiếc áo khoác lên người Ứng Trầm Lâm.
–
Thự Quang tinh hệ. Cục quản lý khu ô nhiễm Coria.
Thông tin từ mọi nơi đổ dồn đến phòng liên lạc trung tâm của cục quản lý. Các thông báo liên lạc của căn cứ cơ giáp đến từ hai tinh hệ của hai Tinh vực khác nhau đang được Quân đội biên giới xét duyệt sơ bộ.
“Cục trưởng, phi thuyền của Tinh vực số 2 đã đến nơi, phi thuyền của Thự Quang còn 5 phút sẽ được thông qua, bọn họ đã được biên quân xét duyệt, đang chuẩn bị tiến vào khu vực.”
Cục trưởng cục quản lý Coria khẽ cau mày “Chúng ta cần phải bảo đảm tuyến đường an toàn.”
Ông hỏi: “Tình hình ở khu ô nhiễm biên giới thế nào rồi?”
Nhân viên nói: “Hiện tại vẫn đang ổn định, có thể tiến hành nhiệm vụ.”
Sự hợp tác giữa hai tinh hệ có nhiều vấn đề phức tạp. Mặc dù các vấn đề của Liên Minh Cơ Giáp không liên quan gì đến việc kiểm soát của quân đội biên giới, nhưng do vị trí đặc thù, thường xuyên sẽ có vật ô nhiễm ở khu ô nhiễm biên giới chạy vào Coria, cho nên một phần nhỏ biên quân của Thự Quang tinh hệ đã đóng quân ở đây để giám sát tình hình.
Dạo gần đây, giá trị ô nhiễm tại khu ô nhiễm biên giới đang rất bất ổn, Coria ở gần nhất cũng phải chịu không ít ảnh hưởng.
Theo kế hoạch ban đầu, chờ giá trị ổn định thì mới đi vào dọn dẹp nhưng do hành vi ngang ngược trắng trợn của Tinh vực số 2 đã khiến cho nhiệm vụ dọn dẹp phải tiến hành sớm hơn.
“Cục trưởng, lần này có rất nhiều cơ giáp sư đến đây, liệu có khả thi không?” Một nhân viên bên cạnh hỏi.
“Tình hình lần này nằm ngoài kiểm soát của chúng ta, chủ tịch Lý Tĩnh Ngôn cũng đã cố gắng hết sức, nhưng đám trộm cướp nào có hiểu được đạo lý.” Cục trưởng ghét nhất chính là những hành vi vụ lợi như vậy, nhưng đành chịu thôi, kẻ yếu thì hay bị bắt nạt mà.
“Các cơ giáp sư của Tinh vực số 2 lần này đến không phải từ Phục Lợi tinh hệ.” Cục trưởng nhìn Tinh vực số 2 trên phi thuyền cơ giáp sư tiến vào cục quản lý khu vực, “Ngươi nhìn đến đằng trước đứng người kia sao? Đó là Tinh vực số 2 GBK dẫn đầu, hắn cũng không phải là người của Phục Lợi.”
Phục Lợi tinh hệ là tinh hệ nằm ở rìa Tinh vực số 2, tương đối nghèo nàn, vị trí khá hẻo lánh, khu ô nhiễm cũng ít hơn, nên không có nhiều căn cứ cơ giáp lắm.Khu ô nhiễm Coria là nơi giao thoa với Thự Quang tinh hệ Tinh vực số 1, nhiệm vụ dọn dẹp kết hợp lần này vốn là cơ giáp sư Phục Lợi tinh hệ tham gia, nhưng theo sự điều động của trụ sở Liên Minh Tinh vực số 2, lại giao cho căn cứ cơ giáp của tinh hệ khác.
Căn cứ GBK, căn cứ đứng vị trí thứ hai của Liên Minh Cơ Giáp, Tinh vực số 2.
Là chiến đội đứng ở vị trí thứ năm của giải đấu đoàn chiến Tinh Minh vừa mới kết thúc chưa lâu, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Trong khi Thự Quang tinh hệ bởi vì dùng thi đấu, không tham gia thi đấu Tinh Minh nên thành tích bằng 0.
Cục trưởng nói: “Sự tình lần này không đơn giản.”
Nhìn đội hình cơ giáp sư được Tinh vực số 2 cử đến là biết, ngoại trừ tranh giành tài nguyên, đây còn là một hình thức đấu đá ngầm khác, nếu không Thự Quang tinh hệ đã không điều động đội hình mạnh nhất đến đây.
–
Khu ô nhiễm Coria nằm ở rìa Thự Quang tinh hệ, là một khu vực bao gồm ba hành tinh, trong đó có hành tinh Coria bị bỏ hoang.Đây là nơi ra đời của nền văn minh Coria, chỉ là những hành tinh này hàng năm phải gánh chịu tác động xói mòn của khu ô nhiễm biên giới, cuối cùng đã trở thành một khu ô nhiễm nguy cơ cao như ngày nay.
Tàn tích của nền văn minh cũ đã bị vật ô nhiễm phá hủy từ lâu, chỉ để lại một địa hình rất phức tạp.
Đây là khu ô nhiễm tương đối đặt biệt của Thự Quang tinh hệ, không phải chỉ là phạm vi kéo dài từ Thự Quang tinh hệ, Phục Lợi tinh hệ rồi kéo tận ra biên giới, mà còn là môi trường hoàn cảnh bên trong, là một trong những khu ô nhiễm phức tạp nhất.
Những dãy núi màu xám tro nối tiếp nhau, những khu rừng đầm lầy bao phủ trong màn sương mù màu tím, những đại dương mênh mông chứa đầy nước ô nhiễm, địa hình phức tạp xen kẽ lẫn nhau khiến cho Coria trở thành khu ô nhiễm khó xử lý nhất của Tinh vực số 1.
Khi khu ô nhiễm Coria hiện ra trước mắt, trên đài quan sát của phi thuyền Thự Quang tinh, các cơ giáp sư tham gia nhiệm vụ đều nhìn về phía biển sao rộng lớn xám xịt kia.
“Được cấu thành từ ba hành tinh bỏ hoang, hệ thống phòng thủ cũng bao gồm cả khôn gian vũ trụ bên ngoài.” Giang Tư Miểu đứng bên cạnh giải thích: “Vì cấu tạo đặc biệt như thế nên khả năng bảo vệ của hệ thống có sự hạn chế,cho nên khu ô nhiễm Coria bình thường rất dễ bị tác động, thường xuyên có vật ô nhiễm S cấp trốn thoát khỏi biên cảnh chạy đến Coria.”
Quý Thanh Phong: “Chẳng phải sẽ phiền phức lắm sao?”
Triệu Nhạc Kiệt nói: “Đương nhiên, chẳng lẽ cậu cho rằng nhiệm vụ dọn dẹp lần này đơn giản như vậy ư?”
Lâm Nghiêu chỉ vào vòng tròn lớn bên ngoài các hành tinh: “Cái vòng sáng màu vàng chính là hệ thống phòng thủ phải không? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy hệ thống phòng thủ có màu này đấy.”
“Đây không phải chỉ là một khu rừng hay hẻm núi chúng ta đã từng thấy đâu. Coria có tất cả mọi thứ, bao gồm hẻm núi, rừng rậm và đại dương đấy.”
Nhìn thấy sự phấn khích hiện lên trên khuôn mặt đám nhóc KID, Giang Tư liên tục giải thích: “Lần cuối cùng khu ô nhiễm Coria được mở ra đã là bốn năm trước, trong giải đấu của Tinh vực số 1. Việc dọn dẹp vô cùng khó khăn, đây là khu ô nhiễm khó xử lý thứ ba của Tinh vực số 1, với giá trị ô nhiễm hàng năm vượt quá 6000.”
Nói đến đây, các cơ giáp sư chung quanh nhìn nhau.
Lần cuối được mở cửa đã cách đây bốn năm, điều này cho thấy mức độ ô nhiễm ở đây trước khi bị hố đen ảnh hưởng trước đã rất cao rồi. Những gì bọn họ biết được chỉ là dữ liệu thử nghiệm do cục quản lý Coria cung cấp. Trên thực tế, còn nhiều khu vực bên trong Coria vẫn chưa thể xác định và nhiệm vụ dọn dẹp lần này sẽ ẩn chứa những nguy hiểm nhất định.
“Thấy gì kia không? Bến đó là phi thuyền của Tinh vực số 2 đấy.” Trương Ca chỉ ra ngoài cửa sổ.
Lâm Nghiêu nhìn sang: “Ồ, bọn họ hình như cũng mang nhiều người đến lắm nè.”
Trong lúc nói chuyện, phi thuyền của Thự Quang tinh hệ cũng đã cập bến.
Cách đó không xa, nhân viên đã ra hiệu cho phi công, ý bảo các cơ giáp sư đã có thể đi xuống.
Ứng Trầm Lâm đẩy hành lý của mình, đi theo các thành viên KID. Khi xuống đến nơi, anh chú ý đến bãi đỗ ở phía đối diện, đó là phi thuyền của Tinh vực số 2 đã đến trước họ một bước. Các cơ giáp sư Tinh vực số 2 đang làm theo hướng dẫn của nhân viên kiểm tra, nhìn qua có thể thấy một số màu sắc.
Khi đếm kỹ thì có năm màu khác nhau, đều là cơ giáp sư đoàn chiến, không có đơn chiến.
Tật Phong và Hắc Nha liếc nhìn màu sắc bộ đồ tác chiến của một đội bên phía đối diện, Thích Tư Thành hơi nhíu mày: “Dẫn đầu bên kia là GBK.”
Sắc mặt Kha Lâm cũng không tốt lắm: “Đội mặc đồ màu xám là của Liên Minh Cơ Giáp Phục Lợi tinh hệ ra, những đội còn lại đều không phải. Khả năng là những chiến đội có năng lực tham gia thi đấu Tinh Minh của Tinh vực số 2.”
Theo kế hoạch ban đầu, vấn đề phân bổ tài nguyên lần này sẽ là giữa Thự Quang tinh hệ và Phục Lợi tinh hệ.
Nhưng Tinh vực số 2 không những cử đến chiến đội không thuộc Phục Lợi tinh hệ, mà còn cho một đội mạnh như GBK dẫn đầu nữa.
Thự Quang tinh hệ ở giải đấu Tinh Minh vốn chẳng có thành tích gì nổi bật. Trong số các đội được cử đến, chiến đội đã từng thi đấu Tinh vực và đủ điều kiện tham gia giải đấu Tinh Minh chỉ có Tật Phong và Hắc Nha. Trong khi những đội đến từ Tinh vực số 2, GBK là chiến đội đứng thứ năm trong giải đấu Tinh Minh, hai đội khác đã từng thi đấu Tinh Minh và hai đội còn lại cũng là đội dự bị của Tinh vực số 2 cho giải đấu Tinh Minh.
“Tinh vực số 2 định chơi tất tay đấy à, đưa cả GBK sang đây nữa.” Thẩm Tinh Đường nhìn đối diện, sự lạnh lẽo hiện lên trong mắt cô “Chắc là bọn họ định tổ chức giải đấu Tinh Minh sớm cho chúng ta rồi, đúng không anh Trương?”
Trương Ca của căn cứ Tật Phong vừa nghe thấy câu “Anh Trương” liền rùng hết cả mình.
Giang Tư Miểu nhìn anh một cái: “Còn chưa xuất trận mà đã cảm lạnh rồi à?”
Trương Ca: “……”
Lâm Nghiêu hô: “Oa! Trầm Lâm ới! Qua đây đi. Phong cảnh bên này còn đẹp hơn nè!”
Ứng Trầm Lâm thấy vậy liền đi qua, quan sát khung cảnh xám xịt bên ngoài bãi đỗ “Đúng là đặc biệt thật.”
Đám nhóc KID đã bị phong cảnh nơi đây hấp dẫn, Quý Thanh Phong nhìn cái chỗ xám xịt đậm đặc nhất: “Chỗ đó khẳng định nhiều tài nguyên cực.”
Hoắc Diễm kiểm tra quang não: “Đó chắc hẳn là khu rừng đầm lầy? Hình như ở đó có một số vật ô nhiễm không thể nhìn thấy được.”
Các cơ giáp sư khác: “……”
Cái đám KID này làm ơn nhận thức nguy cơ chút đi! Đối diện đang là top 5 Tinh Minh đó! Mấy người vẫn còn tâm trạng đứng đây ngắm cảnh nữa à???
Triệu Nhạc Kiệt xấu hổ túm Quý Thanh Phong lùi lại: “Người anh em ơi, phải phô trương uy thế sức mạnh ra đi chứ!!!”
Quý Thanh Phong to mồm: “Đứng ngắm cảnh thì phô trương cái gì?”
Hồ La Bố coi như mắt điếc tai ngơ: “Mấy người nói chuyện thì be bé cái mồm thôi!”
Người của Tinh vực số 2 cũng đã nhận thấy ầm ĩ bên này, trông thấy đội hình nhốn nháo của Thự Quang tinh hệ, một vài cơ giáp sư ra vẻ khinh thường.
“Tật Phong và Hắc Nha, người quen cũ kìa!”
“Một đội khác là YDS đúng không? Tôi đã xem qua dữ liệu rồi, thực lực cũng tương đương Hắc Nha đấy.”
“Còn chiến đội có đồng phục màu đỏ kia thì chưa thấy bao giờ.”
“Hình như là một căn cứ nhỏ thuộc top 8 của Thự Quang, tên là KID.”
“Gì cơ? Top 8 mà cũng được đến đây à?”
Có người trong GBK nói: “Đội phó Bạch, KID mà anh quan tâm đang ở đây này.”
Đứng trong hàng ngũ màu tím đậm của đội GBK, một người đàn ông hơi ngẩng đầu lên nhìn đội KID đang nhao nhao ầm ĩ.
Ánh mắt hắn liếc qua mấy người trong KID rồi dừng lại ở bóng người đứng sau đám đông “Người đứng cuối cùng của KID là ai đấy?”
Các nhân viên đã xuất hiện để chỉ dẫn lối vào cho các cơ giáp sư của Thự Quang, Ứng Trầm Lâm nghe nghe những người khác thảo luận về đối phường. Anh không hiểu rõ về các chiến đội đoàn chiến, mới chỉ làm quen được vài đội của Thự Quang thôi. Nhưng GBK của Tinh vực số 2 cũng có chút ấn tượng, hình như là một chiến đội có thành tích rất cao ở kiếp trước.
Đang kéo vali đi về phía trước, bỗng anh nhận thấy một ánh mắt đang nhìn qua đây.
Ứng Trầm Lâm quay đầu lại, giữa những gương mặt xa lạ, anh trông thấy một người đàn ông có diện mạo giống với người của Thự Quang.
Người kia cũng đang nhìn anh, ánh mắt mang theo sự dò xét cùng với chút hứng thú đầy ác ý.
Ứng Trầm Lâm khẽ nhíu mày.
Bỗng nhiên cảm thấy trên đỉnh đầu có thứ gì đó phủ xuống.
Mũ đồng phục của đội đã được kéo lên che kín đầu anh, tầm nhìn đã bị chặn lại.
“Đi đường đừng nhìn ngó lung tung.” Du Tố biếng nhác nói: “Dễ nhìn thấy mấy thứ bẩn thỉu lắm!”