Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài

Chương 92: Đuổi giết



“Thứ bẩn thỉu gì cơ?” Ứng Trầm Lâm dừng lại, nghi vấn nhìn Du Tố.

Du Tố thản nhiên, khi chạm phải ánh mắt của Ứng Trầm Lâm thì khẽ dừng lại một chút, sau đó nói: “Đừng hỏi nhiều, cầu thang kìa.”

“Ừm.” Ứng Trầm Lâm chú ý bậc thang dưới chân.

Các cơ giáp sư bên cạnh dần di chuyển vào trong, tiếng Đề Áo vang lên trong đầu Du Tố: “Du Tố! Cái tên GBK kia cứ nhìn về phía này í, ánh mắt của hắn khó chịu quá!”

Du Tố liếc nhẹ phía sau rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Tên đó vẫn đang nhìn chằm chằm Ứng Trầm Lâm, gống như đang thích thú đánh giá sản phẩm, chẳng hề che giấu ác ý, không già gì một con chuột cống.

Đội KID rời đi theo chỉ dẫn của nhân viên.

Bên kia, nhóm GBK vẫn đứng im tại chỗ, bọn họ đã quá quen thuộc với ba căn cứ cơ giáp của Thự Quang tinh hệ, nhưng KID lại đột nhiên đến đây là điều khá bất ngờ.

“KID không có cơ giáp sư dự bị, theo lý thuyết người thứ sáu hẳn là cơ giáp sư trị liệu.”

“Nhìn vào đồng phục, chắc không phải cơ giáp sư khác chuyển đến căn cứ KID.”

“Nhưng trong trận chiến ở Khâu Tân, hình như đã có một cơ giáp sư KID gây ra không ít xôn xao.”

Đội phó Bạch vẫn nhìn theo Ứng Trầm Lâm, cho đến khi đối phương rời đi mới dừng lại: “Đi điều tra một chút là biết ngay.”

Nếu đã đến đây, muốn điều tra thông tin của một người quá đơn giản.

Khu ô nhiễm Coria đặc biệt chuẩn bị khu nghỉ ngơi riêng cho hai bên, sau khi từ bãi đỗ đi xuống, mọi người rẽ sang khu nghỉ ngơi sắp xếp hành lý. Những nhân viên đi cùng của Thự Quang tinh hệ nhanh chóng đi thiết lập kênh liên lạc thống nhất cho các cơ giáp rồi nhanh chóng rời đi sau khi xon việc.

Các cơ giáp sư còn một chút thời gian rảnh trước khi nhận lệnh xuất phát, Thích Tư Thành chủ động mở cuộc họp nhóm ngắn với tất cả cơ giáp sư.

Trước đó bọn họ không ngờ sẽ gặp phải một đội mạnh như vậy đến từ Tinh vực số 2, điều đó cho thấy nhiệm vụ sắp tới sẽ vô cùng khó khăn.

“Trương Ca vừa mới gửi một số thông tin đến đây, mấy người bên Tinh vực số 2 đã đến phòng điều khiển chính.” Thích Tư Thành hiển thị dữ liệu lên màn hình ảo: “Nếu biểu hiện lần này của chúng ta không tốt, rất có thể sẽ trở thành lý do để Tinh vực số 2 chỉ trích Thự Quang tinh hệ tại cuộc họp của Tổng cục Tinh Minh.”

Người được Tinh vực số 2 đưa tới không phải Phục Lợi tinh hệ, họ đã dùng lý do rất “chính đáng”đó là nhiệm vụ dọn dẹp bên trong Phục Lợi tinh hệ rất vất vả nên đã yêu cầu thêm hỗ trợ, và thế là Tinh vực số 2 đã phái GBK và những căn cứ khác đến đây.

Một lý do rất “hợp tình hợp lý”, cho dù Thự Quang tinh hệ có khiếu nại cũng chẳng thể làm gì được.

Kha Lâm: “Tôi hiểu lý do chủ tịch cử chúng ta đến đây, nhưng xét thực lực hiện tại thì chúng ta đang ở thế bất lợi.”

“Nhưng may không phải toàn đội GBK đều đến, bọn họ chỉ mang đến ba thành viên chính thức, người dẫn đầu chính là đội phó bọn họ, tên là Bạch Húc Ngôn.” Thích Tư Thành đưa tư liệu của GBK lên: “Người này là phó chỉ huy của GBK, cực kỳ am hiểu chỉ huy đoàn chiến quy mô lớn. Theo suy đoán của tôi, đội hình của Tinh vực số 2 sẽ do anh ta chỉ huy. Mọi người cần phải cẩn thận với người này, phong cách chiến đấu của anh ta rất hiểm độc.”

Hoắc Diễm hơi bất ngời khi nghe thấy từ “hiểm độc”, hiếm khi thấy Thích Tư Thành dùng từ miêu tả như vậy: “Lần đầu tôi thấy cậu dùng từ mạnh như thế đấy.”

Đội trưởng Hắc Nha bên cạnh lên tiếng: “Đội trưởng Thích nói không sai, Hắc Nha cũng đã từng thi đấu ở Tinh Minh, nhưng vừa mới bắt đầu đã bị Bạch Húc Ngôn dẫn theo ba người GBK lừa vào bẫy, thế là tổn thất ba chiếc cơ giáp, bị bọn họ bao vây rồi tiêu diệt.”

Quý Thanh Phong nghe thấy thế: “Nói như vậy thì GBK chính là một đám mưu hèn kế bẩn rồi!”

Triệu Nhạc Kiệt: “Chứ sao nữa? Nhìn đám người Tinh vực số 2 đi, trông có thấy hiểm độc không?”

Một nhóm cơ giáp sư tụm lại một chỗ bàn bạc đối sách, Ứng Trầm Lâm lướt quang não kiểm tra thông tin về các đội đến từ Tinh vực số 2. Đúng là mặt bằng bên kia chung mạnh hơn Thự Quang rất nhiều, không chỉ về chiến thuật hoặc trình độ cơ giáp sư, mà chất lượng cơ giáp cũng hơn hẳn.

Lần này tới đây, Tinh vực số 2 có tận ba chiếc cơ giáp cấp S.

Xem xong thông tin của đối thủ, Ứng Trầm Lâm tập trung vào dữ liệu về khu ô nhiễm Coria, chủ yếu nghiên cứu nguồn ô nhiễm cấp S đã được phát hiện.

Lần này, bên đơn chiến sẽ phối hợp theo kế hoạch của bên đoàn chiến, Thích Tư Thành và Kha Lâm am hiểu mưu lược, nhanh chóng đưa ra nhiều phương án ứng phó cho các cơ giáp sư lựa chọn. Thấy số lượng kế hoạch tăng lên, Thích Tư Thành không khỏi nhìn về phía thợ bảo trì kiệm lời của KID đang đứng một góc, bọn họ đã cùng với cậu bảo trì viên trải qua hai lần nhiệm vụ, cũng coi như đã biết được thực lực của người này: “Ứng Trầm Lâm, cậu có đề xuất gì không?”

Ứng Trầm Lâm đang thảo luận với Hoắc Diễm về vật ô nhiễm, nghe thế hơi ngẩng đầu: “Tôi không có ý kiến.”

Kế hoạch mà Thích Tư Thành và Kha Lâm đưa ra rất toàn diện, phân công nhiệm vụ cũng hợp lý, thậm chí còn sắp xếp vị trí cơ giáp sư phù hợp để giải quyết theo từng đặc tính của vật ô nhiễm cấp S.

Nhưng sau khi nói xong, Thích Tư Thành vẫn nhìn anh.

Ứng Trầm Lâm thấy thế, ngập ngừng một lúc rồi nói: “Nếu có kiến nghị, thì tôi nghĩ mọi người nên giảm bớt sự hỗ trợ từ bên ngoài.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 2159: Em Là Lãnh Ngọc? (2)

Thích Tư Thành như đang chờ đợi câu nói này: “Tại sao phải giảm bớt?”

“Chẳng phải chúng ta đến đây lấy tài nguyên sao?” Ứng Trầm Lâm suy nghĩ một lúc: “Thật ra không cần lo lắng đối thủ sẽ áp dụng chiến lược gì, chỉ cần sử dụng phương pháp hiệu quả nhất là được.”

Anh nói: “Tuy chúng ta yếu hơn nhưng đây không phải thi đấu Tinh Minh, chỉ cần lấy những thứ chúng ta cần thôi.”

Sau khi các đại diện căn cứ kết thúc cuộc họp trong phòng hội nghị Coria, chi tiết cụ thể nhiệm vụ đã được đưa ra. Lần này, có tổng cộng 15 báo cáo về nguồn ô nhiễm cấp S, nhưng 5 trong số đó được đánh giá ở mức độ nguy cơ thấp, còn 10 nguồn ô nhiễm có tác động rất lớn đến môi trường Coria yêu cần phải được xử lý, đây mới là mục tiêu chính của cả hai đội.

Sau khi nhận được nhiệm vụ chi tiết, tất cả cơ giáp sư lập tức xuất phát.

Khu quá độ của Coria rất rộng, có thể qua độ cho tất cả cơ giáp sư cùng một lúc. Hoắc Diễm dẫn KID tới một khu quá độ, trên đường đi đến khu vực đăng ký trung tâm, có không ít ánh mắt nhìn về phía Ứng Trầm Lâm.

Ứng Trầm Lâm mặc bộ đồ tác chiến đã được Thẩm Tinh Đường tìm người thiết kế riêng, ống tay bên phải đã được sửa đổi để phù hợp với cánh tay máy, giúp Ứng Trầm Lâm thuận tiện hơn khi hoạt động và tiêm thuốc đúng giờ. Tuy nhiên, trong mắt những người khác thì lại không như thế.

Xung quanh có vài cơ giáp sư Tinh vực số 2 đang xì xào bàn tán.

Ứng Trầm Lâm không mặc áo khoác, phớt lờ ánh mắt của người khác rồi đưa chứng nhận cơ giáp sư cho nhân viên đăng ký.

Khi nhân viên Coria nhận được chứng chỉ cơ giáp sư cao cấp thì giật mình, những người trước đều là chứng chỉ chuyên môn, không nghĩ tới chàng trai trẻ trước mặt này lại dùng giấy chứng nhận cơ giáp sư.

Ứng Trầm Lâm thấy nhân viên ngập ngừng bèn hỏi: “Không đăng ký được sao? Tôi không phải cơ giáp sư chuyên nghiệp, cũng không có chứng chỉ chuyên môn.”

“Vẫn đăng ký được.” Nhân viên Coria nói: “Mời qua bên này để đăng ký cơ giáp sử dụng.”

Quý Thanh Phong nhận thấy ánh mắt xung quanh, nhíu mày: “Nhìn cái gì mà nhìn? Không có chứng chỉ thì làm sao hả?”

Các cơ giáp sư bên Tinh vực số 2 chế giễu một cái: “Thực lực thì không bằng, xem ra chỉ được cái mạnh mồm.”

Lâm Nghiêu nghe vậy, thấy kỳ quái: “Mạnh mồm thì sao Nói vậy hóa ra mấy người không có mồm à?”

Mấy người ở Tinh vực số 2 Nghe thấy vậy tức đỏ cả mặt, đang định nói tiếp thì bị người bên cạnh ngăn lại.

Quý Thanh Phong cùng với Lâm Nghiêu mặc sức múa mép, mỗi người bơm thêm một câu.

“Ờ! Đúng rồi đấy, mấy người không có mồm thì sao mà biết được!”

“Mạnh mồm là chuyện bình thường, còn mấy cái người mắt lên lẹo kia, đã không tự nhìn lại bản thân còn đi săm soi người khác!”

Nhân viên Coria thấy đám cơ giáp sư Tinh vực số 2 kiêu căng, ngạo mạn đang tức giận nghạn cả họng, không khỏi nhịn cười, nhanh chóng giúp Ứng Trầm Lâm hoàn tất đăng ký. Tuy nhiên, sau khi nhân viên gửi thông tin sáu thành viên KID đến phòng điều khiển mới giật mình nhận ra trong danh sách cơ giáp của KID không có trị liệu cơ giáp.

Nhân viên cho rằng có khi nào đăng ký nhầm rồi không, khi quay đầu muốn tìm người thì KID đã tiến vào khu quá độ.

Trong Coria có rất nhiều điểm quá độ, các căn cứ Thự Quang chia nhau đến các khu quá độ đã được chỉ định.

Tầm nhìn trước mặt lập tức thay đổi, đập vào mắt Ứng Trầm Lâm là một khu rừng đầm lầy cùng với màn sương mù kỳ lạ bao phủ khắp nơi.

Tuy đã xem thông tin trước khi đến đây, nhưng khi thực sự đến nơi này, họ mới nhận ra rằng nội dung trong tư liệu sơ sài quá rồi.

Ngay khi vừa dịch chuyển, hệ thống cảnh báo giá trị ô nhiễm trong cơ cơ giáp vang lên dồn dập, mọi người đành phải nâng thang cảnh báo lên cao hơn.

“Vừa vào đã vọt lên 6200?” Hoắc Diễm nhìn khu rừng đầm lầy sâu hun hút: “Tầm nhìn đã bị hạn chế, có chút khó khăn rồi đây!”

Đây là hành tinh chính trong số ba hành tinh bị bỏ hoang ở Coria, tồn tại năm nguồn tín hiệu ô nhiễm cấp S, hệ sinh thái bao phủ hành tinh này chính là những khu rừng đầm lầy kỳ lạ. KID là mọ trong những đội được đưa đến đây, Tật Phong thì đi lên vùng núi, YDS và Hắc Nha đến hai hành tinh còn lại, đơn binh thì phối hợp điều động tác chiến.

Cây cối trong rừng phát triển vô cùng cao lớn, nhìn bằng mắt cũng phải cao đến gần trăm mét, nga khi bước vào, các cơ giáp sư dường như mất hút luôn trong đó. Không chỉ thế, hệ thực vật nơi này hầu như đã bị đột biến, khoảng cách giữa các tán cây rất hẹp, những bụi cây rậm rạp che khuất tầm nhìn, khiến cho việc di chuyển qua lại càng thêm khó khăn.

Lâm Nghiêu ngẩng đầu: “Hay bay lên cao thử xem?”

“Lên cao sẽ càng khó phán đoán vị trí vật ô nhiễm cấp S, cũng như không nhìn thấy tình hình bên trong khu rừng.”

Ứng Trầm Lâm lật tài liệu: “Rừng đầm lầy là một hình thế tương đối phức tại khu ô nhiễm Coria, càng đi sâu vào trong tín hiệu với cục quản lý càng yếu đi, nếu lên cao mà có thể xác định vị trí vật ô nhiễm thì cục quản lý đã không khoanh vùng cho chúng ta.”

Quý Thanh Phong: “Hay thử bay lên rồi lại đi xuống theo chiều thẳng đứng xem sao?”

Ứng Trầm Lâm gật đầu: “Trước đi xem một chút đã.”

Nơi này ở phía Đông Nam rừng đầm lầy, là khu vực chưa được khám phá. Vị trí vật ô nhiễm cũng chỉ là một khoảng phạm vi ước chừng, cục quản lý cũng rất khó xác định tình hình bên trong, nhưng không thể mặc kệ được, đành phải đưa nó vào kế hoạch dọn dẹp lần này.

Tham Khảo Thêm:  Chương 39: Thái tử đại hôn (3)

Khi bọn họ bay qua rừng đầm lầy, giá trị ô nhiễm trong cơ giáp liên tục tăng vọt —

Mọi người vội vàng dừng máy, ngay sau đó một sợi dây leo vừa dài vừa linh hoạt từ trong rừng đột nhiên vụt ra tấn công cơ giáp KID bằng tốc độ cực nhanh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc bay sát mặt đất của KID.

Tuy đã có dự đoán từ trước, nhưng sự thay đổi đột ngột này vẫn làm gián đoạn nhịp bay của KID.

Không chỉ có vậy, khi giá trị ô nhiễm ngày càng tăng cao thì những đợt công kích của chúng đã bao trùm khắp mọi hướng.

Du Tố lập tức nói: “Bay lên trên!”

KID không hề do dự, nhanh chóng đi lên.

Những dây leo rút trở về khi đến một độ cao nhất định, nhưng từ trên cao nhìn xuống vẫn có thể trông thấy vô số mối đe dọa trong khu rừng đầm lầy.

“Không thể bay gần sát được nữa.” Hoắc Diễm nói.

Lộc Khê: “Chúng ta có nên đi vào trong rừng đầm lầy nữa không?”

Một khu rừng có giá trị ô nhiễm cao như vậy vật ô nhiễm S cấp hẳm đang ở bên trong, nhưng để xác định được tọa độ cụ thể dựa trên phản ứng ông nhiễm là một thách thức không hề nhỏ. Giờ Ứng Trầm Lâm đã biết vì sao cục quản lý chỉ có thể khoanh vùng tọa độ. Với điều kiện như vậy, trừ khi xác định được vị trí gần đúng, nếu không, muốn tìm được vật ô nhiễm cấp S trong khu rừng này chẳng khác nào mò kim đáy bể.

Lâm Nghiêu quan sát tình hình: “A! Biết thế chúng ta đừng chọn vị trí này.”

Quý Thanh Phong nhìn bên dưới: “Nhìn chỗ này mịt mù tưởng đâu nhiều tài nguyên nhất. Đến nơi thì chỉ toàn cây cối với dây leo, chẳng thấy vật ô nhiễm đâu cả!”

Ứng Trầm Lâm hơi cúi đầu, đến gần thì bị tấn công, không đến gần thì sẽ không xác định được vị trí.

“Em đã xem qua, đây là vật ô nhiễm dây leo biết bay, chúng nó chỉ bám vào những cây ở tầng cao.” Lộc Khê giải thích: “Phạm vi tấn công vào khoảng 30 mét, trong khi cây lại cao gần trăm mét, nếu đi bộ trong rừng, chúng ta sẽ tránh được đòn tấn công của chúng.”

Quý Thanh Phong: “Đi bộ thì đến đời nào mới xong? Cứ bay là là mặt đất có được không?”

“Nếu như thế thì chúng ta sẽ phải quay lại vị trí ban đầu để đi vào rừng.” Hoắc Diễm đắn đo suy nghĩ một lúc: “Trầm Lâm có ý tưởng nào khác không?”

Ứng Trầm Lâm vừa mới xem qua thông tin về rừng đầm lầy, nhưng đây lại là khu vực chưa được khám phá, rất nhiều thông tin mang tích chất loại suy, không thể áp dụng vào thực tế: “Nếu cứ bay trên cao sẽ không thể xác định được nguồn ô nhiễm cấp S… Em có một biện pháp, mọi người có muốn thử không?”

Du Tố nói: “Nói nghe đi.”

“Bay cao không thể tìm được vị trí, còn đi trong rừng thì lại khá khó khăn.”

Ứng Trầm Lâm cân nhắc một lúc: “Tuy rằng có chút mạo hiểm, nhưng trước tiên chúng ta cần phải biết bên trong đó có những thứ gì đã.”

Lâm Nghiêu: “Hả? Làm sao mà biết được? Trong tài liệu viết chưa đủ à?”

“Cái này đơn giản.” Du Tố thản nhiên nói: “Lộc Khê, pháo cường hóa.”

Lộc Khê sửng sốt một chút, rồi nhanh chóng chuyển sang pháo cường hóa năng lượng: “Anh định làm gì?”

“Cứ nổ rồi sẽ biết.” Pháo ngắm bắn Du Tố đã ngắm thẳng xuống dưới khu rừng, tiến hành súc lực 100%: “Nhìn cho kỹ.”

Những người khác lập tức phản ứng, vội vàng chạy ra phía sau cơ giáp Đề Áo để tránh bị ảnh hưởng.

Ứng Trầm Lâm vừa định di chuyển, chợt nhớ đến một chuyện.

Nơi này đã không còn là bìa rừng nữa, bên trong khả năng sẽ xuất hiện…

“Khoan đã!” Ứng Trầm Lâm chỉ kịp hô lên: “Bên dưới có thể là đầm lầy…”

Giây tiếp theo, pháo ngắm bắn của Du Tố đã súc lực xong kết hợp với pháo cường hóa của Lộc Khê, nguồn năng lượng hóa thành ánh sáng lao xuống khu rừng, lập tức nổ tung thành một cái hố lớn. Vòng xoáy va chạm giữa pháo năng lượng và pháo cường hóa gây ra một trận hỏa hoạn trên diện rộng, lửa cháy kết hợp khí metan tạo ra một loạt vụ nổ chấn động ngay sau đó.

Liếc thoáng qua bên dưới đang thi nhau nổ bùm — bùm — bùm.

Du Tố: “……”

“Chúng ta đang ở bên trong khu rừng, có thể có đầm lầy.” Tiếng Ứng Trầm Lâm chợt nhỏ đi: “… Hình như em nói chậm mất rồi.”

Quý Thanh Phong nhìn cảnh tượng này, xác nhận: “Đúng là chậm thật!”

Lâm Nghiêu bật ngón cái: “Quào, phát pháo này quá là tuyệt vời!”

Cơ giáp đang đứng trên cao vẫn đang ngỡ ngàng. Những ngọn lửa liên tiếp bùng lên cùng với tiếng ầm ầm vang trời, sóng xung kích cùng khói đặc cuồn cuộn bốc lên.

Sau đó, từ trong màn khói dày đặc truyền đến những tiếng uỳnh uỳnh ——

Du Tố đột nhiên nói: “Có thứ gì đó đang chạy ra.”

“Thứ gì cơ?”

Vụ nổ bên dưới vẫn đang lần lượt nối tiếp nhau, trong sóng xung kích có một đám vật ô nhiễm đang phi nước đại, hùng hổ lao về phía bọn họ.

Cho đến khi thấy rõ kia là thứ gì, KID đều tá hỏa.

“Phắc! Chạy mau!!”

Trong phòng chờ cục quản lý Coria, các đại diện căn cứ cùng với huấn luyện viên đang tề tựu một chỗ. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào thiết bị quan sát được kết nối với hệ thống phát hiện của khu ô nhiễm, thông qua thiết bị này có thể nhìn thấy đại đa số báo cáo giá trị vật ô nhiễm.

Khi tín hiệu tọa độ đại diện cho cơ giáp xuất hiện trên màn hình, Giang Tư Miểu vận hành hệ thống và đánh dấu lại các điểm tín hiệu: “Có vẻ như tất cả cơ giáp đã quá độ thành công, không nhận thấy sự chênh lệch tọa độ nào.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 268: Bạch tri thù

Sau khi hệ thống thực hiện sàng lọc, đã loại bỏ hết những phản ứng vật ô nhiễm bình thường, chỉ để lại mục tiêu của nhiệm vụ [Vật ô nhiễm cấp S] cùng với các tín hiệu cơ giáp.

Thẩm Tinh Đường nhìn một vài địa điểm có tín hiệu cơ giáp phân bố khá dày đặc, đột nhiên cảm thấy bất an “Tư Miểu, cậu có thể phân ra tín hiệu cơ giáp bên mình với Tinh vực số 2 không?”

Giang Tư Miểu nghe vậy lập tức thao tác: “Được, chờ tôi một lát.”

Ngay lập tức, màu sắc các tín hiệu trên màn hình ảo đã thay đổi.

Vật ô nhiễm là tín hiệu màu đỏ, cơ giáp Thự Quang là tín hiệu màu xanh lam còn Tinh vực số 2 là màu vàng.

Trương Ca chợt khựng lại khi nhìn màn hình hienr thị: “Đây là……”

Huấn luyện viên Hắc Nha ở bên cạnh nói: “Các cơ giáp Tinh vực số 2 đang bao vây chúng ta.”

Hiện lên trên màn hình ảo là một vòng vây kỳ lạ. Theo kế hoạch ban đầu, cơ giáp Thự Quang sẽ tách ra tiêu diệt vật ô nhiễm, nhưng cơ giáp Tinh vực số 2 lại phân bố rất kỳ quặc, có gần 10 tín hiệu màu vàng đang vây xung quanh rừng đầm lầy, như đang ẩn chứa xu thế tấn công.

“Trùng hợp sao?” Thẩm Tinh Đường khẽ nhíu mày.

Tọa độ từ cục quản lý Coria đến khu ô nhiễm đã được thiết lập từ trước, bọn họ không nắm rõ được vị trí quá độ của các cơ giáp bên Tinh vực số 2 và bên kia cũng vậy.

“Không! Không phải trùng hợp.” Giang Tư Miểu đánh dấu tọa độ của một số vật ô nhiễm: “Bọn họ sau khi tính toán xong mới đến những vị trí đó.”

Thẩm Tinh Đường kinh ngạc nhìn về phía Giang Tư Miểu: “Có tính toán?”

Giang Tư Miểu phân tích điều kiện mỗi tín hiệu: “Mục tiêu chính của chúng ta là loại bỏ vật ô nhiễm cấp S, phương án tối ưu chính là quá độ đến tọa độ gần với cấp S cấp nhất, từ đó tìm ra vị trí an toàn.”

Từ vị trí quá độ cho thấy “Rừng đầm lầy ở vị trí trung tâm, tuy nơi này chỉ có hai vật cấp S, nhưng đây là khu vực gần với chúng nhất. Nhưng mọi người biết đấy, những việc chúng ta suy xét cân nhắc được thì bên kia cũng sẽ nghĩ ra được.”

“Ban đầu chúng ta nghĩ đến chuyện này, cũng như lường trước khả năng đối đầu.” Giang Tư Miểu kết nối tọa độ của các vật ô nhiễm khác, tìm ra lộ trình ngắn nhất và trùng hợp thay, nó khớp với tọa độ ban đầu của tín hiệu màu vàng “Bình thường nếu như muốn tranh giành tài nguyên ở rừng đầm lầy chỉ cần cử một đội đến là được… Nhưng bọn họ lại điều tận hai đội, điểm quá độ không phải ở gần vật ô nhiễm, mà là khu vực bên ngoài.”

Trương Ca nhanh chóng nhận ra: “Mục tiêu của họ không phải vật ô nhiễm!”

“Tiêu diệt vật ô nhiễm, giành lấy tài nguyên là kế hoạch của chúng ta, nhưng Tinh vực số 2 lại không nghĩ như thế…” Khi Giang Tư Miểu thấy tọa độ do hệ thống tính toán khớp với tọa độ của Tinh vực số 2, anh đã nhận ra ý đồ của đối phương: “Bọn họ muốn xử lý chúng ta trước rồi mới đến vật ô nhiễm.”

Một huấn luyện viên nói: “Thôi chết, rừng đầm lầy chính là điểm mù giám sát!”

Mặc dù khu ô nhiễm Coria là một trong những khu thi đấu của Tinh vực nhưng việc phân chia địa điểm của nó rất kỳ lạ.

Do hoàn cảnh đặc thù của khu ô nhiễm, hệ thống giám sát toàn cảnh thi đấu không thể bao trùm được tất cả, khi tổ chức thi đấu hầu như chỉ được hoạt động trong những khu vực có hệ thống giám sát. Nhưng lần này, các báo cáo về nguồn ô nhiễm cấp S trải rộng toàn bộ Coria, trong đó hơn một nửa vật ô nhiễm không ở trong phạm vi theo dõi, do đó bên ngoài sẽ rất khó giám sát được tình hình bên trong, mà chỉ có thể dựa vào hệ thống thi đấu để mô phỏng lại tình huống.

“Chiến đội nào đang ở rừng đầm lầy vậy?”

“Hình như là KID……”

Thẩm Tinh Đường hơi hơi nhấp miệng: “Không phải hình như, mà chính là KID.”

Trương Ca hô: “Mau tính toán vị trí xem còn đường nào để tránh sự bao vây này không?”

“Nhìn vào vị trí thì có thể đi sâu vào rừng đầm lầy hoặc đi vào trong núi.”

“Vẫn còn cách một khoảng nữa, chỉ cần thay đổi lộ trình di chuyển ban đầu, biết đâu có thể……” Giang Tư Miểu mau chóng thao tác, các loại số liệu ở trước mặt bọn họ tạo thành những đoạn ngắn, vô số con đường chồng chéo lên nhau, khi anh đang tính toán vị trí bỗng phát hiện tín hiệu màu xanh quân ta đang lao như thiêu thân về phía tín hiệu màu vàng.

Giang Tư Miểu: “……?”

Trương Ca hỏi: “Sao thế? Đã tìm ra được chưa? Ra rồi thì tranh thủ báo để cho bọn họ kịp đổi hướng.”

Giang Tư Miểu một lời khó nói hết: “Bọn họ còn chưa đến nhưng bên mình đang phi thẳng về phía bọn họ.”

Những người khác: “???”

Giang Tư Miểu vội vàng gửi liên lạc cho KID, ngay khi kết nối thành công, Thẩm Tinh Đường lập tức bắt lấy bộ đàm: “Nghe chị nói này, hiện giờ tình hình rất khẩn cấp, người của Tinh vực số 2 đang bao vây mấy đứa rồi, lập tức thay đổi đường đi, di chuyển về phía Nam rừng đầm lầy…”

Đang nói giữa chừng thì nghe thấy giọng KID vang vọng khắp kênh liên lạc.

Một loạt tiếng ồn ào cùng với tín hiệu tít tít liên tục phát ra.

[ “Anh Hoắc! Nhanh nhanh nhanh!”

“Bên này, bên này!”

“Mẹ nó, đâu ra lắm thế!?” ]

Những người khác: “?”

Trong thanh âm hỗn loạn, tiếng Hoắc Diễm có chút chập chờn: “…Sếp vừa nãy nói gì thế?”

Thẩm Tinh Đường dự cảm không ổn: “Mấy đứa làm sao vậy?”

“Cái này nói ra hơi phức tạp.”

“Bọn em bất cẩn bắn nổ tung rừng rậm, hiện giờ đang bị vật ô nhiễm đuổi giết.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.