Lâm Tri Ý bình tĩnh lại mới nói: “Nếu như anh nói như vậy, vậy chẳng phải anh càng nên kết hôn với em sao? Như vậy, không chỉ có thể khiến bọn họ bó tay hết cách, mà còn có thể trả thù được một phen.”
Chu Từ Thâm không nói gì, ngón tay thon dài khẽ gõ lên mặt bàn, không biết đang suy nghĩ gì.
Lâm Tri Ý tiếp tục nói: “Từ Thâm, em gả cho anh cũng như chuyện Chu An An và Quý Hoài Kiến kết hôn, chỉ là đôi bên cùng có lợi mà thôi. Anh cũng biết đấy, cha em chỉ có mình em là con gái, em không giỏi kinh doanh công ty, cho nên hôn nhân thương mại trong tương lai là điều tất yếu. Chi bằng sau này phải kết hôn với một người đàn ông mà em chưa từng gặp mặt mấy lần, em nghĩ, anh chính là lựa chọn tốt nhất của em.”
Cách mấy giây sau, giọng nói của Chu Từ Thâm mới thản nhiên vang lên: “Nhưng cô lại không phải là lựa chọn tốt nhất của tôi.”
Lâm Tri Ý mím môi: “Anh yêu người vợ trước của anh rồi sao?”
Thần sắc Chu Từ Thâm hơi lạnh đi vài phần: “Liên quan gì đến cô?”
“Từ Thâm, em thật sự không hiểu rốt cuộc anh đang làm gì, tại sao lại cứ nhớ mãi không quên một người phụ nữ như vậy, anh đừng quên, anh đi đến bước đường này đều là vì ai. Anh nói không ai có thể xen vào chuyện của anh, nhưng chẳng phải anh cũng nghe theo ý của cha anh mà kết hôn với cô ta sao?”
Lâm Tri Ý nói: “Hơn nữa, chuyện cô ta mang thai, chắc cha anh còn chưa biết đâu nhỉ?”
Giọng cô ấy vừa dứt, nhiệt độ trong cả văn phòng bỗng chốc giảm xuống, lạnh lẽo thấu xương.
Ánh mắt Chu Từ Thâm lạnh lùng, lời nói ra từ đôi môi mỏng giống như bọc đường phèn khiến người ta rét lạnh: “Ai nói cho cô biết?”
Đầu ngón tay Lâm Tri Ý siết chặt, lông mi khẽ run rẩy, nhưng vẫn giữ nụ cười trên mặt: “Trên đời này không có bức tường nào gió không lọt qua được, chẳng lẽ không phải sao?”
Cô ấy dừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng anh cứ yên tâm, em tuyệt đối sẽ không dùng chuyện này để uy h.i.ế.p anh, em chỉ muốn…”
Chu Từ Thâm khẽ cười một tiếng: “Cô dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ bị cô uy hiếp?”
Lâm Tri Ý cứng đờ người.
Chu Từ Thâm đứng dậy, đi tới trước cửa sổ sát đất đứng im, một tay đút vào túi quần, giọng nói không mang theo chút cảm xúc nào: “Cô ta mang thai là sau khi ly hôn với tôi, dựa vào cái gì mà tôi phải vội vàng đi làm cái loại chuyện ngu xuẩn này. Hơn nữa, cho dù là con của tôi, cô cảm thấy tôi sẽ để tâm sao?”
“Cho dù hiện tại không chắc chắn đứa bé này rốt cuộc có phải con của anh hay không, nhưng cha anh vì để phòng ngừa vạn nhất cũng sẽ để đứa bé sinh ra trước, sau đó mới làm xét nghiệm ADN, hơn nữa Từ Thâm anh có nghĩ tới hay không, cho dù kết quả kiểm tra cho thấy đứa bé thật sự không phải con của anh, thì cha anh vì muốn tước đoạt quyền lực trong tay anh, cũng không phải là không có khả năng…”
Khóe môi Chu Từ Thâm khẽ nhếch lên, cũng không biết là đang châm chọc hay là gì: “Cô hiểu ông ta thật đấy.”
“Em chỉ là nói ra suy đoán của mình mà thôi.” Lâm Tri Ý đi đến phía sau anh, nhỏ giọng nói: “Từ Thâm, cho dù hiện tại anh không muốn kết hôn với em cũng không sao, anh có thể suy nghĩ những lời em nói, chờ anh suy nghĩ kỹ rồi hãy cho em câu trả lời.”
Cô ta lại nói: “Coi như là thể hiện thành ý, em sẽ cùng anh tham dự dạ tiệc từ thiện tối mai, như vậy kế hoạch ban đầu của cha anh cũng sẽ thất bại.”
…
Sau khi Lâm Tri Ý rời đi, Lâm Nam gõ cửa đi vào: “Chu tổng, dạ tiệc tối mai có cần sắp xếp bạn nữ cho anh không?”
Chu Từ Thâm quay đầu lại, liếc nhìn cửa ra vào, thản nhiên nói: “Chẳng phải ở đó có một người thích hợp rồi sao?”
“Lâm tiểu thư?”
“Cô ta nói đúng, hiện tại muốn cho lão già kia yên phận, biện pháp trực tiếp nhất chính là liên hôn với nhà họ Lâm, quả thật là một biện pháp lợi cả đôi đường.”