Xuyên Đến Mạt Thế, Từ Chối Làm Bia Đỡ Đạn

Chương 30: Không thể trêu vào



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không thể không nói, đầu óc Hứa Tử Uyên quả thật rất nhanh nhạy. Sau tận thế, đường cùng muối xác thực phi thường trọng yếu, đặc biệt là ở bên trong căn cứ, lấy ra đổi cái gì cũng đều có thể đổi được.

Bạch Trà Trà ăn đến trong miệng đầy mùi thơm của kẹo sữa, đi bộ về tới đại sảnh lầu một.

Nửa đường đi qua một cửa hàng bán đồ trang sức bằng vàng, nàng thuận tay liền đem cửa hàng thu sạch sẽ.

Hứa Tử Uyên cùng Minh thúc bọn hắn đều đối hoàng kim không có hứng thú, cảm thấy bọn chúng chiếm chỗ vừa vô dụng vừa không thể ăn.

Nàng không đồng dạng, không chê chiếm chỗ, từ nhỏ đã là cái tục nhân, không thích kim cương, chỉ thích những này ánh vàng rực rỡ hoàng kim.

Trần Văn Kha bọn hắn sau khi đào xong tinh hạch, đang cùng Minh thúc nói chuyện phiếm.

“Tiểu Trần, ngươi nói vật này có thể tăng lên dị năng là thật sao?”

Minh thúc thanh âm có chút kích động, hắn cẩn thận hồi tưởng một chút, mình giống như trong lúc vô tình hấp thu hai viên tinh hạch cấp một cho nên mới thăng cấp thành dị năng giả cấp hai!

Ai nha, hắn thật sự là đồ đần! Trước đó hắn làm sao không nghĩ tới đâu!

Trần Văn Kha không biết suy nghĩ trong lòng Minh thúc, hắn nhìn Minh thúc là cấp hai, cho nên tưởng là hắn là biết.

Ai ngờ hắn cũng không biết, chỉ là trong lúc vô tình hấp thu năng lượng tinh hạch cấp một mới trở thành dị năng giả cấp hai.

Bất quá nói cho bọn hắn cũng không có việc gì, cấp bậc dị năng giả càng cao, cơ hội người sống sót nhân loại mới có thể tốt hơn ứng đối Zombie.

“Là thật, những này tinh hạch là chúng ta cùng một chỗ giết, sau khi trở về chia mười phần, chúng ta một người một phần.”

Trần Văn Kha cũng không chiếm làm của riêng, hắn cùng Hứa Tử Uyên sớm đã thương lượng xong, bọn hắn cũng không muốn chiếm tiện nghi của người khác, tinh hạch chia theo dầu người.

Minh thúc không nghĩ tới Trần Văn Kha sẽ nói như vậy, mặc dù bọn hắn cùng một chỗ g.i.ế.c những con Zombie này, nhưng cấp bậc bọn hắn rõ ràng so với người ta thấp hơn nhiều, sức chiến đấu không đủ, g.i.ế.c Zombie cũng không nhiều bằng người ta nha.

Tham Khảo Thêm:  Chương 23

Có thể ở đây thu thập vật tư, tất cả đều là dựa vào những người này.

Minh thúc phi thường cảm kích.

Đối phương có tình có nghĩa, bọn hắn đương nhiên cũng phải có qua có lại, hắn chủ động nói: “Phân chúng ta một chút tinh hạch cấp một là đủ rồi, tinh hạch cấp hai hẳn là các ngươi cần hơn, các ngươi giữ đi.”

Hắn biết có hai con Zombie cấp hai, là bị Tiểu Hứa cùng một tiểu cô nương dáng dấp cực xinh đẹp g.i.ế.c đi.

Đây là con của hắn Lý Hưởng nói cho hắn biết.

Người khác có thể phân cho bọn hắn cấp một tinh hạch, bọn hắn đã rất cảm kích, tinh hạch cấp hai, bọn hắn không có tham dự, cũng không có mặt mũi nhận.

Trần Văn Kha cũng không có cưỡng cầu, đối phương chủ động nói ra là tốt nhất, hắn cười đáp ứng: “Được.”

Nhìn thấy Bạch Trà Trà trở về, lập tức nói: “Trà Trà, tinh hạch đã đào xong, chúng ta đi tìm Tử Uyên bọn hắn đi.”

Bạch Trà Trà cho Trần Văn Kha ba người một người một viên kẹo sữa, cũng cho Minh thúc một viên, “Ta vừa rồi đi nhà xí ra bị lạc đường, đụng phải anh Tử Uyên cùng Nhã Ý, bọn hắn nói lập tức tới tìm chúng ta, kẹo sữa này cũng là anh Tử Uyên cho ta, các ngươi cũng đến ăn đi.”

Minh thúc kinh ngạc: “Bọn hắn nhanh như vậy liền muốn thu xong rồi sao?”

Bạch Trà Trà gật đầu.

Minh thúc lập tức không ở lại được nữa, vội vàng nói: “Vậy ta đi nói bọn họ động tác nhanh lên một chút, chúng ta cũng nên sớm rời đi nơi này.”

Nói xong cũng đi theo Lý Hưởng bọn hắn chuyển vật tư.

Hứa Tử Uyên cùng Bạch Nhã Ý quả nhiên rất nhanh liền trở lại đến cùng mọi người tập hợp.

“Tử Uyên, Nhã Ý, thế nào rồi?”

Hứa Tử Uyên một mặt ý cười: “Vật tư rất nhiều, không gian Nhã Ý đã đầy, có những vật tư này đã đủ để chúng ta ăn thật lâu!”

Bạch Nhã Ý cũng cười gật đầu: “Đúng vậy, đáng tiếc không gian của ta vẫn là quá nhỏ.”

Trần Văn Kha nhìn thấy hết thảy thuận lợi, cũng nhẹ nhàng thở ra: “Minh thúc bọn hắn còn đang chuyển vật tư, hẳn là không nhanh như vậy liền chuyển xong, hay là chúng ta đi lên trên lầu xem một chút?” Ngô Tình Tình lập tức kích động gật gật đầu, “Đi đi đi, ta vừa rồi nhìn, lầu hai là trang phục túi xách này kia a!”

Tham Khảo Thêm:  Quyển 6 - Chương 107: Ở bên đầm 2

Nàng muốn đi xem có hay không quần áo đẹp hoặc túi xách gì đó, tìm đến vài bộ đồ để thay đổi thường xuyên.

Trước tận thế, nàng có một cái phòng giữ quần áo rất lớn, mỗi ngày quần áo đồ trang sức đều không giống nhau, hiện tại nàng đã rất lâu rồi không có mặc quần áo mới nha!

Bạch Nhã Ý nghe đến đây nhãn tình cũng sáng lên, không có nữ hài nào không thích chưng diện, cho dù là tại tận thế, nếu như có điều kiện để cho mình đẹp hơn, ai lại muốn bản thân lôi thôi bẩn thỉu bao giờ.

Huống chi là đứng trước mặt người mình thích.

Nàng mặc dù trước đó tại thị trấn kia thu được mấy bộ quần áo, nhưng trên trong tiệm bán quần áo kia, mặc kệ là chất lượng hay là kiểu dáng, khẳng định đều so với trang phục trong đây đều kém xa. Nơi này toàn là đồ hiệu không a!

Đoạn đường này đi tới cũng gặp phải không ít tiệm bán quần áo, nhưng quần áo bên trong nàng nhìn cũng không thích lắm, cảm giác những bộ quần áo kia không cách nào gột tả được phong cách của nàng.

Liêu Hiểu Vũ cũng nói: “Anh Tử Uyên, ta cũng muốn đi tìm mấy bộ y phục để mặc.”

Quần áo của bọn hắn hiện tại bẩn đặc biệt nhanh, lại thêm mỗi ngày cùng Zombie chém chém giết giết, quần áo rất dễ liền bị hư hỏng.

Ba người bọn hắn đại nam nhân cũng rất cần quần áo, tốt nhất là có thể tìm tới một chút áo gió hoặc là đồng phục tác chiến.

Hứa Tử Uyên nghĩ lại liền đồng ý cùng đi lầu hai tìm quần áo.

Bạch Trà Trà sờ sờ chóp mũi, chột dạ nháy mắt mấy cái, nghĩ đến việc đến cái móc treo quần áo nàng còn không lưu lại thì quần áo ở đâu ra mà đòi chọn với lựa. Nàng đem ánh mắt nhìn về phía nơi khác, lại ăn thêm một viên kẹo sữa.

Một đoàn người tìm tới cầu thang, đang muốn trèo lên trên, đột nhiên gặp được Lý Hưởng đang vận chuyển vật tư.

Lý Hưởng khiêng một cái túi lớn, ngăn cản sáu người: “Các ngươi là muốn đi lên trên lầu sao?”

Liêu Hiểu Vũ có chút không vui nhìn người đang cản đường bọn họ: “Đúng, làm sao? Ngươi muốn ngăn không cho chúng ta lên sao?”

Chẳng lẽ những người này là sợ bọn họ độc chiếm vật tư, cho nên mới cản bọn họ lại, muốn theo bọn hắn cùng lên lầu sao?

Tham Khảo Thêm:  Chương 600: Đúng rồi đấy, tôi không muốn cứu cô (1)

Lý Hưởng lắc đầu: “Dị năng của ta có chút đặc thù, có thể cảm ứng được một chút tồn tại cường đại hoặc là nguy hiểm không biết tên.

Các ngươi có thể lên lâu trên, nhưng tuyệt đối đừng đi lên tầng cao nhất, trực giác của ta nói cho ta biết nơi đó có nguy hiểm cực kì cường đại.

Ta tới cũng chỉ muốn nhắc nhở các ngươi một câu, cũng không phải muốn ngăn các ngươi làm gì, dù sao quyết định vẫn là của các ngươi.”

Lý Hưởng nói xong lại tiếp tục đi vận chuyển vật tư.

Bạch Trà Trà có chút giật mình nhìn về phía nam nhân tuổi trẻ, không nghĩ tới người này lại có dị năng phi thường hi hữu Tâm Giác dị năng!

Sức chiến đấu mặc dù rất bình thường, nhưng lại có trực giác quỷ dị, luôn có thể chuẩn xác dự đoán một chút nguy hiểm xung quanh.

Có thể dùng để trốn thoát, cực kì hữu dụng.

Khó trách Minh thúc những người này có thể bình yên vô sự ở trong khách sạn sống sót, còn có thể thu thập vật tư ở trung tâm thành phố nơi Zombie dày đặc như thế này.

Hẳn là nhờ hắn đứa con trai này báo nguy hiểm!

Đáng tiếc cấp bậc quá thấp, vẫn chỉ là cấp một.

Cấp bậc càng cao, cảm ứng được nguy hiểm càng thêm chuẩn xác.

Bạch Trà Trà đang đau đầu suy nghĩ làm sao để nói cho Hứa Tử Uyên bọn hắn đừng đi tầng cao nhất đâu. Lý Hưởng xuất hiện vừa vặn thích hợp, đem chuyện đau đầu của nàng giải quyết, nàng cũng không cần phải bại lộ dị năng hệ tinh thần của mình.

Mọi người mặc dù cảm thấy dị năng Lý Hưởng có chút mơ hồ, nhưng vẫn nhất trí với nhau quyết định không đi tầng cao nhất.

Sáu người thuận lợi đến lầu hai, sau khi dọn dẹp mấy cái Zombie cấp một, mọi người sợ ngây người.

Bởi vì lầu hai vậy mà rỗng tuếch, cái gì cũng không có!

Nếu không phải ở giữa lối vào cửa hàng có treo biển ghi cho mọi người biết đây là cửa hàng gì, bọn hắn thật sự sẽ tin rằng tầng này còn chưa có khai phá sử dụng a.

Dạo qua một vòng không thu hoạch được gì, nhìn bằng mắt thường cũng thấy được tâm trạng Ngô Tình Tình vô cùng suy sụp.

“Đây là lừa gạt người tiêu dùng! Cái gì cũng không có, chỉ có cái xác không!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.