Ninh Vân Dập tâm tình vô cùng tốt: ” Tại không chắc mày đã xác định sẽ ở lại hay chưa, nên trước hết cứ ở đây dưỡng thương đã.
Đây là cát vệ sinh cho mèo, mày cứ giải quyết vấn đề s1nh lý ở đây đi.”
Mèo Lớn:…!Hay là, nó vẫn nên tiếp tục lang thang đi.
Ninh Vân Dập cũng không để ý nó có nghe hiểu hay không, bình tĩnh nhìn nửa ngày, lướt qua một thân lông xù kia, mặc dù vẫn khô khan chút, nhưng vẫn khiến cho kẻ si mê lông xù phải ngứa ngáy tay chân.
Y hướng Mèo Lớn vẫy vẫy tay.
Lúc đầu Mèo Lớn tính ngó lơ cái tay đang vẫy kia, nhưng nhớ tới Ước Pháp Tam Chương, rồi thêm hai bữa cơm đã ăn…!thôi vẫn nên ngoan ngoãn đi tới đi.
Chuẩn bị tốt tâm lý liền tiến tới gần khung sắt nằm sấp xuống, không ngờ tới bị dày vò lại là hai lỗ tai.
Ninh Vân Dập đã sớm thèm chết hai cái lỗ tai xù lông này rồi, cảm giác khác với mèo con, quả nhiên Mèo Lớn có cái lợi của Mèo Lớn, hung hăng mà sò mó một cái, đúng thoải mái như tưởng tượng của y.
Mèo Lớn gầm nhẹ một tiêng lui về sau.
Nhưng Ninh Vân Dập nào cho phép, y nắm chặt một cái chân không bị thương của nó, vèo một cái kéo trở lại, nhỏ giọng dỗ dành: “Chạy cái gì mà chạy? Mới ngày đầu tiên mà đã không nghe lời hả? Ngày mai muốn bị bỏ đói phải không? Có làm gì mày đâu, chỉ nhìn mày một chút thôi mà, mày phải có tự giác của một sủng vật chứ?.”
Trong nhà vừa xuất hiện thêm một con Mèo Lớn, nên Ninh Vân Dập vẫn dặn Ninh Tiểu Miêu không nên biến thân về hình thú, vì thế không thể ra tay con nhỏ được, thì chỉ có thể hướng về con lớn mà “Tội ác chi thủ” (ra tay làm việc ác).
Nửa giờ sau, Ninh Vân Dập vừa lòng hả dạ lên lầu.
Chỉ để lại Mèo Lớn nằm sấp trong lồ ng hoài nghi nhân sinh, à, là miêu sinh.
Mớ lông trên tai rối bù xù, giống như cái thảm lông chùi chân vừa bị chà đạp qua.
Xem như nó đã rõ bộ mặt thật của người kia, cái gì mà chững chạc đàng hoàng, cái gì mà tiên binh hậu lễ.
Đối phương chính là giấu không cho đứa bé thấy được bộ mặt thật của y a?
Mèo Lớn hít sâu một hơi, lúc này nó không muốn thừa nhận mình là con người, quá xấu hổ.
Ninh Vân Dập đêm nay ngủ vô cùng ngon giấc, lại không biết vào lúc nửa đêm một bài viết đặc tả bôi nhọ hình dáng của y lặng lẽ xuất hiện trên 【 Tinh Võng 】
【 Lâu chủ: Chấn động…! Không nghĩ tới, vị chủ kênh livestream chuyên mô phỏng thức ăn ngon từ Cổ Lam Tinh vậy mà lại có dáng vẻ này!
Tôi cũng là tình cờ biết đến kênh này, lúc đầu cảm thấy người này hoạt động chính là ở khu mỹ thực, nghề chính của người này là nấu món ăn, nhưng tôi nhịn không được muốn thả ra cho mọi người thấy, cùng ngắm một chút ngoại hình của vị chủ kênh này ha.
[ hình ảnh 1][ hình ảnh 2][ hình ảnh 3]
Nghĩ đến người làm ra những món ngon mô phỏng từ Cổ Lam Tinh kia lại là cái dạng này, cơn thèm ăn của tôi lập tức giảm đi một nữa.
】
Số lượng cú đêm hoạt động trên Tinh Võng nói nhiều thì không nhiều mà ít cũng không ít.
Lập tức lôi cuốn sự chú ý của các tài khoản ban ngày vừa theo dõi kênh trực tiếp Tông Môn Đệ Nhất Đao.
Trong sự việc này, nếu nói thành phần bị liên luỵ nhiều nhất thì phải kể đế đoàn đội nghiên cứu của Tinh Bá.
Sau buổi live trưa nay, số người ra nói về mùi vị của món ăn mà Đệ Nhất Đao đã mô phỏng hương vị thơm ngon cỡ nào, kinh hồn động phách như thế nào tăng lên rất nhiều.
Thậm chí ngay cả chủ tịch An Thị An lão gia cũng đắm chìm trong hương vị đó mà mang toàn thể nhân viên đi cướp phần, đủ để thấy độ nổi tiếng của chủ kênh mới đang leo thang với tốc độ chóng mặt.
Chính vì vậy bài viết này mặc dù không nói rõ tên Tông Môn Đệ Nhất Đao, nhưng từ khoá mô phỏng sinh vật, mỹ thực Cổ Lam Tinh, chủ kênh livestream mới, tổ hợp lại thì người duy nhất phù hợp chính là hắn.
Chưa kịp đọc nội dung bài viết viết cái gì đã bị ba tấm hình mà lâu chủ tải lên làm cho ngơ ngát.
Chủ yếu là nội dung trong ba tấm ảnh quá mức kinh dị, đêm hôm khuya khoắt, lại càng làm nhan sắc xấu xí của người này nổi bật hơn.
Đối với một người bình thường, cho dù có khó coi thêm chút nữa cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Nhưng những tấm ảnh mà lâu chủ ném ra, thực sự không chỉ đơn giản là xấu nữa.
Tấm thứ nhất còn ổn, là một cảnh góc rộng, bối cảnh xung quanh cơ hồ đã được xử lý qua, phía trên có để một khối đậu hủ mà sắc quen thuộc, hình ảnh có bao nhiêu xinh đẹp, nhưng bên cạnh không còn là nhân vật hoạt hình giả lập quen thuộc của Tinh Bá, thay vào đó là một nữa gương mặt.
Nữa gương mặt lồi lõm biến dạng, khiến người xem cảm thấy tê cả da đầu.
Tấm thứ hai là ảnh chân dung, một gương mặt đối diện ống kính, bên phải gương mặt vẫn là bề mặt lồi lõm biến dạng, nhưng bên trái gương mặt lại đầy vết sẹo lít nha lít nhít.
Tấm thứ ba lại là cảnh góc rộng, nhưng chủ thể tấm ảnh là một bóng người lưng còng thấp bé, so sánh với Tông Môn Đệ Nhất Đao trong tưởng tượng là khác biệt hoàn toàn.
Huống chi người này còn đứng cạnh một bàn mỹ thực hương sắc đầy đủ, đôi tay đầy sẹo đang lộ ra kia, hình ảnh đối lập rõ ràng, thật thảm.
Có người chịu không nổi, mặc kệ có phải nửa đêm hay không vẫn lên tiếng trách mắng.
【 tầng 1: Lâu chủ không muốn sống nữa đúng không? Đêm hôm khuya khoắt lại đăng bài giật tít như vậy, làm tui sợ xém ngất!! 】
【 tầng 2: A cái này…!Thật hay giả? 】
【 lầu 3: Mặc dù không muốn nhìn mặt mà bắt hình dong, nhưng mà cái diện mạo này cũng quá là…!】
【 tầng 4: Tiêu, tôi hiện tại mở mắt nhắm mắt đều là gương mặt này, gây ấn tượng cũng quá mạnh.】
【 tầng 5: Trách không được không dám lộ mặt, thì ra xấu như vậy? Vẫn không lộ mặt tốt hơn.】
【 tầng 6: Cái gì chứ, lầu trên đừng để bị lừa, người đăng bài có nói đây chính là Tông Môn Đệ Nhất Đao sao? Lâu chủ có phải là anti cố ý tới bôi đen hay không?】
Có người đứng ra vạch trần chỗ không hợp lý, rất nhanh có không ít người tỉnh táo trở lại, đúng nha, người này nói cái gì, thì chính là cái đó sao?
Hơn nữa đêm không ngủ lên đây náo loạn ầm ĩ, một số người không tin thậm chí còn bênh vựt chủ kênh, một số fan mỹ thực thì cảm thấy không quan trọng, bọn họ thích chính là mỹ thực chứ không phải nhan sắc, còn lại có một số ít tin tưởng bài viết này.
Dù sao đối phương nói có sách mách có chứng, cộng thêm Đệ Nhất Tông Đao lại không có lộ mặt, nếu như nhan sắc không xấu, không có lý do gì lại dấu mặt.
Thời điểm Tinh Võng nháo nhào long trời lở đất, Ninh Vân Dập lại một đêm không mộng, sáng sớm còn dắt tay Ninh Tiểu Miêu đi tản bộ, trở về còn ninh cháo luộc sủi cảo.
Về phần Mèo Lớn, một chậu hạt dinh dưỡng cho mèo, một chậu nước.
Lúc Ninh Vân Dập và Ninh Tiểu Miêu ăn sủi cảo, luôn cảm giác được có hai tia laser sắc bén đang chăm chăm tia ngay lưng bọn họ không rời một giây.
Ninh Vân Dập run run mí mắt, liếc nhìn Mèo Lớn đang dùng móng vuốt mở rộng khung sắt, đầu to cố gắng hướng về phía này mà chen.
Cố gắn nén cười, Ninh Vân Dập chừa lại mấy cái sủi cảo, dặn bé con ngoan ngoãn ăn điểm tâm sáng rồi mới bê dĩa sủi cảo đứng dậy.
Khi Ninh Vân Dập quay lưng liền bắt gặp đôi mắt của Mèo Lớn đang dính chặt vào dĩa sủi cảo trên tay y.
Không có cách nào, nó cũng không muốn đâu, nhưng mà thơm quá nha.
Ninh Vân Dập cười gian hỏi: “Muốn ăn không?”
Mèo Lớn cố gắng đem chú ý dời đi, nghĩ đến tình cảnh thảm thiết tối hôm qua, nó rất muốn trả lời không cần nhưng cái chân đang nắm chặt cái lồ ng lại không cách nào bỏ xuống.
Ninh Vân Dập mở cánh cửa nhỏ, đem dĩa sủi cảo đổ vào chậu lớn đựng hạt thức ăn mèo trong lồ ng.
Chỉ trong nháy mắt, đầu lưỡi Mèo Lớn ngay lập tức cuốn lấy ba cái sủi cảo, nhét vào miệng nhai nuốt.
Vừa muốn tiếp tục ăn cái nữa liền khựng lại, ngước mắt lên thì quả nhiên, người nào đó đang hiên ngang ngoắc mắt nhìn nó, lập tức chộp lấy chậu thức ăn quay mặt vào tường, chìa ra cái đuôi khô héo quoắc quéo tiếp đãi đối phương.
Nó cảm thấy ánh mắt của người này có phần bi3n thái…!đúng vậy, rất bi3n thái.
Ninh Vân Dập đứng thẳng người, tặc lưỡi hai cái, đúng là lòng dạ hẹp hòi, y là loại người như vậy sao?
Đúng…!y chính là người như vậy đó..