Rượu Anh Đào

Chương 62: Hạ Lê



Nhóm của Phương Cầm gặp phải một vấn đề khó giải quyết.

Cô đã tổ chức một cuộc họp khẩn cấp với các nhân viên trong công ty trong đêm, và bộ phận truyền thông cũng đã tìm cách liên lạc với tài khoản đã đăng bài trên Weibo.

Tuy nhiên, tài khoản này dường như không có ý định nhượng bộ. Dù đội ngũ của Phương Cầm đã cố gắng đàm phán hay thuyết phục, blogger của tài khoản vẫn không có ý định tha cho Cố Tri Niên hay làm rõ thông tin cho Cố Tri Niên.

Khi bộ phận truyền thông đề cập đến việc sẽ sử dụng biện pháp pháp lý nếu cần, thái độ của tài khoản lập tức trở nên khó lường: “Được, các bạn cứ kiện tôi đi. Tôi có hình ảnh và bằng chứng, mà cũng không đưa ra bất kỳ ý kiến gì về những bức ảnh này. Các bạn cứ kiện tôi thoải mái.”

Phương Cầm đã làm quản lý nhiều năm, không phải chưa từng gặp phải những paparazzi khó chịu, nhưng giống như blogger này, không sợ hãi điều gì, thì thực sự không có nhiều.

Không những vậy, các đoàn phim trước đó đã hứa sẽ chờ đợi câu trả lời của Cố Tri Niên về việc thử vai, đều đã liên lạc với Phương Cầm vào sáng nay, thông báo rằng họ không cân nhắc việc đưa Cố Tri Niên vào danh sách thử vai nữa.

Những đoàn phim này như thể đã bàn bạc trước, và các cuộc gọi đều chỉ cách nhau chưa đến nửa giờ. Sau khi một lần nữa bị cúp máy một cách vô lý, Phương Cầm đặt tay lên ấn trán đang đau nhức.

Thực ra, nếu chỉ là vấn đề dư luận, bộ phận truyền thông của công ty có thể nghĩ ra hàng trăm cách để bác bỏ tin đồn. Nhưng vì cơ hội của Cố Tri Niên đã bị cắt bỏ ngay trước mắt, điều này khiến Phương Cầm nảy ra một suy đoán — có ai đó đang âm thầm ở đằng sau thúc đẩy tất cả chuyện này, như thể nhằm mục đích đè bẹp Cố Tri Niên hoàn toàn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 13: Yêu Sớm

Trước đó, Phương Cầm luôn muốn đào tạo Cố Tri Niên theo cách đào tạo của một ảnh đế, không sắp xếp lịch trình công việc cho cậu, cũng không để cậu xuất hiện trước công chúng bằng những phương thức không phải phim ảnh. Nhưng chính vì thế, hiện tại tình cảnh của Cố Tri Niên đang rất nguy hiểm —

Nếu tất cả các dòng tài nguyên của cậu đều bị cắt đứt, thì vai diễn Hạ Lan Phục mà Cố Tri Niên đã dày công xây dựng sẽ nhanh chóng biến mất khỏi tâm trí khán giả, và con đường trở thành ngôi sao của Cố Tri Niên cũng sẽ bị tổn hại nặng nề.

Điều này là điều mà không ai muốn thấy.

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, Phương Cầm cảm thấy vẫn nên thông báo cho Cố Tri Niên biết tin này. Cô gọi điện cho Cố Tri Niên, và điện thoại nhanh chóng được nhận: “Chị Cầm, có gì em có thể giúp không?”

Cố Tri Niên đã ngồi yên ở nhà cả buổi sáng, vẫn luôn chờ đợi cuộc gọi từ Phương Cầm. Phương Cầm thở dài nhẹ nhõm qua điện thoại: “Tối qua em ngủ có tốt không?”

“Cũng ổn.” Cố Tri Niên mím môi. Phương Cầm đáp lại và đi vào vấn đề chính: “Tri Niên, lần này chúng ta gặp phải đối thủ rất khó giải quyết.”

Cố Tri Niên nhíu mày: “Chị Cầm, ý chị là…?”

Phương Cầm thông báo cho Cố Tri Niên biết tin chính: “Tri Niên, hiện tại chúng ta chưa thể xác định người đứng sau là ai, nhưng có thể chắc chắn rằng thế lực của người này không nhỏ, vì vậy xử lý có thể sẽ gặp một số rắc rối.”

Cố Tri Niên nắm chặt điện thoại: “Chị Cầm, em, em rất giàu, đặc biệt có tiền, nên nếu thiếu tiền thì em có thể chi tiền. Nhưng, nhưng em không muốn làm gia đình lo lắng.”

Phương Cầm cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút vì những lời nói thẳng thắn của Cố Tri Niên: “Yên tâm đi, công ty chúng ta vẫn chưa đến mức phải hy sinh tài sản cá nhân của nhân viên để giải quyết vấn đề.” Sau đó, Phương Cầm hỏi: “Chị muốn xác nhận, em nói đến gia đình, có bao gồm Triệu tiên sinh không?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 2880: Ra tay kinh tứ phương

“…” Cố Tri Niên mấp máy môi, không biết trả lời thế nào.

Phương Cầm như hiểu được sự khó xử của Cố Tri Niên, nhưng hiểu theo một cách khác: “Em yên tâm, chị biết Triệu tiên sinh vốn đã có rất nhiều việc phải làm. Giải quyết vấn đề này là trách nhiệm của chị, chị sẽ không tự ý tìm Triệu tiên sinh.”

Triệu Duy Trinh quả thực có rất nhiều việc phải làm. Cố Tri Niên cắn môi, để lại một dấu vết của răng: “Chị Cầm, vất vả cho chị rồi.”

Phương Cầm hiểu ý Cố Tri Niên cũng không nói thêm gì nữa: “Được rồi, Tri Niên, chị phải tiếp tục làm nhiệm vụ của mình, em ở nhà tự chăm sóc bản thân.”

Cố Tri Niên cảm ơn Phương Cầm một lần nữa rồi cúp máy. Không cho cậu thời gian thở hay suy nghĩ, điện thoại của Cố Tri Niên lại rung lên lần nữa.

Cố Tri Niên nhìn xuống, người gọi là một số lạ.

Một dự cảm kỳ lạ và không tốt tràn ngập trong lòng Cố Tri Niên. Vào giây cuối cùng trước khi cuộc gọi bị cắt, Cố Tri Niên đã nhấn nút nhận cuộc gọi và nói theo thói quen: “Xin chào.”

Bên kia điện thoại im lặng một lúc, rồi truyền đến giọng nam không tệ: “Cố Tri Niên, Cố tiên sinh.”

Cố Tri Niên nghe thấy sự ngả ngớn trong lời nói của người này. Cậu khẽ mím môi, không nói gì thêm. Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.

Người đàn ông dường như cảm nhận được phản ứng của Cố Tri Niên, cười nhẹ: “Có muốn ra gặp mặt không?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 34

“Cảm ơn, không cần đâu.” Cố Tri Niên từ chối và chuẩn bị cúp máy, nhưng người đàn ông lại tiếp tục nói: “Không muốn biết ai đứng sau hại em sao?”

Cố Tri Niên hơi nghẹn thở, giọng điệu lạnh hơn: “Anh là ai?”

“Anh là ai không quan trọng. Quan trọng là anh rất có hứng thú với em.” Người đàn ông không che giấu sự mập mờ trong lời nói của mình: “Tối nay lúc 9 giờ rưỡi, anh sẽ đợi em ở quán bar cuối đường Dực Dương, chỉ chờ một mình em.”

“Tút Tút” Người đàn ông cúp máy, chỉ để lại tín hiệu bận. Cố Tri Niên nhìn chằm chằm vào màn hình cuộc gọi rất lâu, cuối cùng gọi lại.

Người đàn ông có lẽ không ngờ rằng Cố Tri Niên lại gọi lại, khi mở miệng thì giọng nói còn có chút phấn khởi: “Bảo bối, còn muốn hỏi gì nữa không?”

Cố Tri Niên kìm nén cơn tức giận muốn cúp máy: “Anh chắc chắn tôi phải đến đó gặp anh sao? Tôi hiện tại rất nguy hiểm.”

“Anh có thể đảm bảo rằng em sẽ không bị chụp lén nữa.”

“Lấy gì để đảm bảo?” Cố Tri Niên truy vấn.

Người đàn ông nhếch môi: “Anh tên là Hạ Lê, cái tên này đủ để em tin tưởng rồi chứ?”

“Hạ Lê là ai?” Cố Tri Niên hỏi. Người đàn ông nghẹn lại: “Em có thể tự tìm kiếm trên mạng.”

“Tôi không có thói quen lên mạng.”

“…” Người đàn ông im lặng một chút: “Nói chung, em chỉ cần đến đúng giờ ở địa điểm đã hẹn.”

“Làm sao tôi biết chắc chắn anh không lừa tôi?”

Hạ Lê nhướn mày: “Cố Tri Niên, em vẫn nên học cách sử dụng internet trước đi.”

Ngay sau đó, Hạ Lê lại cúp máy. Cố Tri Niên híp mắt, trong ánh mắt lộ ra sự lạnh lùng hiếm thấy — người này, rất có thể chính là thế lực đứng sau mà Phương Cầm đã nhắc đến.

Hết chương 62.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.