Ba năm sau.
Họa sĩ tổ chức một buổi ký tặng được chờ đợi từ lâu.
Một năm này, truyện tranh 《 hôm nay cũng cố gắng hết mình để trở nên ngọt 》của hắn đã trở thành truyện tranh trực tuyến nổi tiếng nhất, các cuộc triển lãm nghệ thuật của hắn cũng được tổ chức ở nhiều thành phố khác nhau. Sự nghiệp của họa sĩ bỗng thăng hoa như mặt trời ban mưa.
Cuối cùng hắn đã tìm thấy chính mình.
Mà ở trong triển lãm của họa sĩ, sẽ luôn có một bức tranh như thế này.
Một mảnh giấy trắng, không có gì xung quanh, ngoại trừ một quýt xanh được vẽ ở giữa.
Tên bức tranh là 《 Quả Quýt Nhỏ 》.
Cũng chính hôm đó, người họa sĩ cuối cũng đã ở chỗ này và nhìn thấy Quả Quýt Nhỏ mà hắn hằng mong ước.
Thiếu niên vẫn là thiếu niên, nụ cười thật ấm áp, cười đến là ngọt ngào.
Lâm Quất ngại ngùng cười: “Xin chào, có thể ký tặng cho em không ạ?”
Họa sĩ hơi cong cong khóe miệng: “Có thể.”
“Weibo của em là “quả quýt”, nên cứ viết quả quýt là được ạ.” Lâm Quất hơi thấp thỏm, cậu ngây ngốc nói, “Em thích anh nhiều năm rồi ạ.”
Họa sĩ nhìn cậu, nghiêm túc trả lời: “Anh biết.”