Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 774



Thời Khanh Lạc lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nàng hỏi ra lời trong lòng nghĩ: “Tính tình của tiền Cẩm vương phi như vậy, còn có bằng hữu sao?”

Tiêu Hàn Tranh đáp: “Lúc Ô thị còn chưa xuất giá, cha ruột nạp ái thiếp, cũng muốn nâng ái thiếp lên làm bình thê, cho nên mẹ con bọn họ sống cũng không được tốt.”

“Bình thê sinh con trai, còn muốn cướp vị hôn thê của Ô thị.”

“Lúc ấy vừa lúc Nguyễn Tùng Linh thấy, có thể là thấy được tình trạng của Ô thị, lại nghĩ đến quá khứ của mình, vì vậy ra tay giúp đỡ.”

“Cũng giúp Ô thị thuận lợi gả vào Đồ gia.”

“Ô thị dưới sự giúp đỡ của Nguyễn Tùng Linh, lấy được sự yêu thích của Đồ gia chủ lúc ấy vẫn còn chưa phải gia chủ.”

“Sau khi liên tiếp sinh ra hai đứa con trai, Ô thị đứng vững gót chân ở Đồ gia.”

“Vì vậy Ô thị và Nguyễn Tùng Linh qua lại thường xuyên.”

“Sau khi Nguyễn Tùng Linh bị hưu, Đồ gia vì tự vệ không muốn đắc tội với Cẩm vương, bảo Ô thị không nên lui tới với Nguyễn Tùng linh.”

“Chẳng qua bà ta vẫn âm thầm trợ giúp tiếp tế cho Nguyễn Tùng Linh, có thể là muốn trả lại ân tình.”

Thời Khanh Lạc gật đầu một cái: “Thì ra còn có chuyện như vậy.”

Nàng có chút tò mò: “Có phải Ô thị đối xử với nhà mẹ, giống với Nguyễn Tùng Linh hay không?”

Tiêu Hàn Tranh trả lời: “Trái lại bà ta có mượn Nguyễn Tùng Linh chèn ép nhà mẹ, chẳng qua ccha bà ta lại không thỏa hiệp.”

“Lúc trượng phu của Ô thị còn chưa lên làm gia chủ Đồ gia, Đồ gia cũng không tham gia vào chuyện chèn ép Ô gia.”

“Thật ra tình huống mà Ô thị và Nguyễn Tùng Linh chịu ở nhà mẹ là giống nhau, nhưng Ô gia chủ ái thiếp diệt thê là có nguyên do.”

Tiêu Hàn Tranh dừng một chút lại nói tiếp: “Thật ra Ô gia chủ và bình thê kia chính là đã có hôn ước từ nhỏ, cũng yêu lẫn nhau.”

“Nhưng mẫu thân của Ô thị lại xem trọng Ô gia chủ, trong yến hội thiết kế cho mình và Ô gia chủ cùng nhau té xuống hồ.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 119: Nữ diễn viên

“Lúc ấy Ô gia chủ vì cứu mẫu thân Ô thị, hai người có tiếp xúc da thịt.”

Lúc ấy nhà mẹ của mẫu thân Ô thị là một đại tộc, muốn cho Ô gia chủ từ hôn ước cưới con gái nhà bọn họ, nhưng Ô gia chủ lại từ chối.”

“Cuối cùng nhà mẹ của mẫu thân Ô thị ra mặt uy h.i.ế.p dụ dỗ, để cho cha của Ô gia chủ cưỡng ép ông ấy cưới mẫu thân của Ô thị.”

“Chẳng qua sau khi cưới vào cửa, cũng không đụng đến bà ta.”

“Bà ta lại dùng thủ đoạn động phòng của Ô gia chủ có Ô thị.”

“Ô gia chủ liên tiếp bị thiết kế, tức giận vô cùng.”

“Lúc này người mình thích nguyện ý gả làm thiếp, ông ấy lập tức nạp người vào cửa.”

Năng lực của Ô gia chủ mạnh, sau khi đuổi cha mình xuống, thừa kế chức gia chủ, phát triển Ô gia ngày càng tốt, vượt qua nhà mẹ của Ô thị, sau đó nâng người mình thích thành Bình thê.”

“Cũng rất sủng ái đôi trai gái mà bình thê sinh, lãnh đạm rất nhiều đối với Ô thị, chẳng qua cũng không ngược đãi hay chà đạp, chẳng qua là không gặp hai mẹ con này thôi.”

“Cũng vì vậy bị Ô thị ghi hận.”

“Bởi vì là Ô thị là Đích trưởng nữ, mặc dù Ô gia chủ ghét mẫu thân của Ô thị, nhưng vẫn định hôn cho bà ta và Đồ gia.”

“Muội muội của Ô thị muốn cướp vị hôn phu của bà ta, cũng không chỉ muốn cướp người, mà là muốn báo thù cho mẹ ruột.”

“Dù sao năm đó mẫu thân của Ô thị, cũng dùng cách này chia rẻ một đôi uyên ương.”

“Muội muội của Ô thị không thiết kế hãm hại Ô thị, chẳng qua chỉ dùng biện pháp như kéo Đô gia chủ rơi xuống nước giống như lúc trước mẫu thân của Đồ thị làm.”

“Chẳng qua có Nguyễn Tùng Linh nhúng tay vào, không những muội muội Ô thị không thành công, còn bị một tên lưu manh nhảy xuống nước cứu, còn bị ôm trước mặt mọi người nhằm phá hủy trong sạch.”

“Nguyễn Tùng Linh còn ra mặt muốn cho muội muội Ô thị gả cho tên lưu manh kia, nhưng Ô gia chủ từ chối, để muội muội của Ô thị ở nhà.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 230: Sinh nở 1

“Chờ mấy năm sau, mới gả muội muội của Ô thị cho con trai trưởng của một tiểu thế gia vùng khác, có sự chăm sóc của Ô gia, cuộc sống cũng không quá tệ.”

Thời Khanh Lạc không ngờ Ô gia còn có chuyện như vậy.

“Nhìn như vậy, Ô gia chủ ái thiếp diệt thê cũng có như có nguyên nhân.”

Ô mẫu thân Ô thị vừa ý, bị buộc tách ra với nữ tử mình thích, Ô gia chủ cũng thật xui xẻo.

Thích một người không sai, nhưng cách làm của mẫu thân Ô thị thật bỉ ổi.

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa sau khi bình thê kia gả vào Ô thị còn ra tay hãm hại bình thê sinh non đứa con đâu tiên, lúc này mới bị Ô gia chủ hoàn toàn chán ghét và vứt bỏ.”

“Trước đó mặc dù Ô gia chủ lãnh đạm với mẫu thân Ô thị, nhưng cũng không làm ra chuyện chèn ép quá đáng, dù sao cũng là chính thê trên danh nghĩa của ông ấy.”

“Nhưng sau khi mẫu thân của Ô thị hại bình thê, cũng đã đụng vào ranh giới cuối cùng của Ô gia chủ, ông ấy lập tức tước đoạt quyền quản gia của chính tế.”

“Ta đã điều tra, đó là sau khi bình thê kia vào Ô phủ, cũng không có hại mẫu thân Ô thị, là thật lòng yêu Ô gia chủ mới nguyện ý làm thiếp cho người ta.”

“Chẳng qua bởi vì sau khi bị mẫu thân của Ô thị hại sinh non, lúc này mới tàn nhẫn chèn ép mẹ con Ô thị.”

“Mẫu thân Ô thị cũng không phải là người bị hại, vẫn luôn làm gây chuyện, thậm chí còn có chút điên cuồng, cũng không đáng giá đồng tình.”

“Lúc còn ở nhà mẹ Ô thị cũng từng hãm hại con gái của Bình thê, chẳng qua Ô gia chủ tin tưởng con gái bình thê, cho nên thất bại.”

“Cũng vì vậy càng ghi hận cha ruột, mời Nguyễn Tùng Linh đến giúp đỡ chèn ép.”

“Gia chủ trước của Đồ gia, cũng chính là cha chồng của Ô thị bị bệnh cấp tính qua đời, trượng phu của bà ta thừa kế Đô gia, bà ta có không ít lần thổi gió bên tai, lúc này mới giúp bà ta chèn ép nhà mẹ.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 152

“Bởi vì trước có có Nguyễn Tùng Linh trợ giúp, công thêm Ô gia không bằng Đồ gia, cho nên rất nhiều người đều không biết ân oán trong chuyện này.”

“Ô gia chủ cũng bị Nguyễn Tùng Linh hãm hại, có tiếng xấu ái thê diệt thiếp, đích thứ không phân, vong ân phụ nghĩa.”

“Sau khi Ô thị làm Đồ phu nhân, trái lại không có tùy ý hành hạ thứ tử thứ nữ giống với Nguyễn Tùng Linh, nhưng bên ngoài là từ mẫu, bên trong lại cố ý buông thả cưng chiều.”

“Cũng vì vậy Đồ gia chủ cho là Ô thị chính là một hiền thê lương mẫu, giao hết chuyện hậu viện cho bà ta.”

“Cho nên bây giờ Đồ gia, trừ hai đứa con trai của bà ta tương đối có chút bản lĩnh ra, những thứ tử khác đều là phế vậy, thứ nữ nếu không nhát gan mềm yếu, thì cũng chanh chua đanh đá, kém xa đích nữ.”

Tiêu Hàn Tranh lại bổ sung: “Trước đây không lâu Đồ phu nhân mới gặp Nguyễn Tùng Linh, ta đoán có lẽ Nguyễn Tùng Linh để cho bà ta mời nàng tham gia yến hội, sau đó muốn mượn cơ hội làm nàng xấu mặt.”

“Hoặc nghĩ cách đối phó nàng.”

Mẹ con Nguyễn Tùng Linh đều là bắt nạt kẻ yếu, rõ ràng Cẩm vương đuổi các nàng ra khỏi vương phủ, nhưng lại ghi hận lên người của tiểu tức phụ nhà mình.

Còn mua sát thủ, lại dùng ân huệ để người giúp làm chuyện ác.

Như vậy, sao không đi tìm Cẩm vương báo thù?

Sau khi Thời Khanh Lạc nghe xong, không thể không xúc động: “Thật đúng là dạng người gì thì làm bạn với loại người đó.”

“Vậy tính tình của Đồ phu nhân cũng không tốt lắm.”

Yến hội sau ngày sau, chính là Hồng môn yến.

Nàng sờ cằm nghiền ngẫm cười nói: “Nói chuyện cũng tốt, nếu bọn họ muốn làm ta mất mặt, vậy ta sẽ dùng bọn họ để g.i.ế.c gà dọa khỉ.”

Bây giờ nàng không phải là nông nữ gì đó, mà chính là Quận chúa do hoàng đế thân phân và là Tri phủ phu nhân.

Nàng cũng không tin, những thế gia phu nhân tiểu thư ở Bắc Thành ở, lại muốn xích mích với nàng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.