Đừng Hòng Có Ý Nghĩ Không An Phận Với Tôi

Chương 34: Ở ngay chỗ này



[ Phòng bếp nhão nhão dính dính ]

*

“Đừng quan tâm, anh cứ tiếp tục đi.”

Tuy Quan Lãng nói vậy nhưng bàn tay đã luồn vào vạt áo anh từ lúc nào, lòng bàn tay nóng bỏng vuốt ve lên vòng eo Khương Dao, trong khi đôi môi mang theo mùi rượu cũng từ từ hôn lên từng tấc da cổ và vai.

“Em… em chờ chút đã… Anh phải vớt mì.” Khương Dao sắp không khống chế được giọng điệu.

“Anh làm phần anh đi, em chơi phần em.” Bàn tay Quan Lãng từ dưới eo bụng dời lên ngực anh, nắm lấy khuôn ngực xoa bóp bầu vú mềm mại, móng tay thỉnh thoảng còn cọ cọ lên đầu t.i dựng thẳng.

Khương Dao tắt bếp ga, cố nén dục vọng vừa bị hắn khơi màu mà vớt mì sợi nấu chín vào cái bát để bên cạnh. May mà hôm nay anh cán bột sợi to nên vớt lên khá nhanh, nhưng mỗi lần đôi đũa gắp vào sợi mì, Quan Lãng lại như cố ý gia tăng lực độ nắn bóp, làm đống mì tội nghiệp bị rơi tuột xuống nồi mấy lần.

Dương v.ật cương cứng đội dưới lớp quần tây thành một túp lều cao cao, Quan Lãng cọ lớp vải quần đắt tiền lên mông Khương Dao, q.uy đầu cọ xát lâu thấm ướt cả một mảng quần lót lẫn quần ngoài.

Khương Dao vất vả vớt xong mì, thở dốc mấy tiếng kiên nhẫn nói: “Chúng ta về phòng đi…”

“Không cần về phòng, làm ngay chỗ này.” Quan Lãng đã sớm không nhịn nổi nữa, hắn cởi khuy quần Khương Dao ra, kéo khóa kéo, dùng sức tuột cả quần jean lẫn quần lót xuống làm cặp mông nở nang của anh lập tức rung rinh trước mặt. Quan Lãng tức khắc cảm giác miệng lưỡi khô khốc, hắn với một chai dầu ô liu nhập khẩu trên bệ bếp, trút ra tay, đoạn tách mông anh ra bắt đầu nới rộng.

“Ưm… Em… sao lại dùng thứ đó… Để… để anh đi lấy dầu bôi trơn…”

“Em chờ không nổi, đây là dầu thực vật, chắc không sao đâu.” Động tác trên tay Quan Lãng không ngừng, hiện giờ hắn nới rộng cho người ta càng ngày càng quen tay, hơn nữa mấy ngày nay Khương Dao bị hắn ** không ít lần nên lỗ nhỏ không còn khó khai thác như lúc đầu nữa, chẳng mấy chốc mà bốn ngón tay đã thuận lợi ra vào trong động thịt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 510

Hắn móc cây gậy trong đũng quần mình ra, bôi một lớp dầu lên rồi đặt trước miệng lỗ tròn tròn: “Sau này mỗi chỗ trong nhà chúng ta đều để gel bôi trơn nhé?”

Khương Dao còn chưa kịp trả lời, đầu nấm của Quan Lãng đã phá vỡ vách th.ịt chặt khít, nương theo dầu bôi trơn mà thọc nguyên cây vào lỗ.

“A… Em… em vào sâu thế…” Khương Dao bị thọc mạnh đến mức nửa người trên úp sấp xuống bệ bếp. Anh muốn dịch mông về phía trước một chút để dương v.ật Quan Lãng rời ra, nhưng hắn hoàn toàn không cho cơ hội. Hắn đè lên người cởi áo Khương Dao, hai tay vòng ra phía trước bóp chặt khuôn ngực đầy vun, thân dưới tách rộng hai chân anh, eo hông liều mạng nhấn tới trước để gậy th.ịt cắm vào sâu tận cùng, hai túi trứng chạm hẳn vào mông thịt phát ra tiếng “bạch bạch”.

Cả phía trên lẫn phía dưới của Khương Dao đều bị khống chế nên không thể làm ra bất cứ động tác gì, chỉ biết chống khuỷu tay lên bệ bếp, chổng mông để mặc Quan Lãng thọc rút tàn nhẫn.

“Ưm… Quan… Quan Lãng… Em chậm một chút… Ha a…” Khương Dao vừa mở miệng đã phải thở hồng hộc, bèn cắn môi không nói thêm lời nào nữa.

Anh bị đẩy liên tục về phía trước, dương v.ật nhếch cao dán lên bệ bếp, q.uy đầu cọ xuống mặt đá cẩm thạch lạnh băng khiến cho nơi giao cấu cùng Quan Lãng ở phía sau càng thêm nóng rẫy.

Quan Lãng thấy anh bị áp xuống bàn quá chặt liền ôm eo để anh đứng lùi ra sau một chút, sau đó tiếp tục ** đị.t liên hồi. Lặp đi lặp lại mấy lần như vậy, cuối cùng Khương Dao không nhịn nổi nữa, mỗi lần Quan Lãng thọc sâu anh đều thở hổn hển rên to.

Tham Khảo Thêm:  Chương 147

Quan Lãng làm sao chịu đựng nổi tiếng rên rỉ như vậy, một tay hắn vặn mặt Khương Dao ra sau để anh hôn môi mình, mút liếm đầu lưỡi vừa trơn vừa mềm, làm anh chỉ có thể phát ra những âm thanh mơ hồ không rõ. Thân dưới Quan Lãng dần thả chậm tốc độ, từng lần rút ra đều chỉ chừa mỗi đầu kh.ấc rồi lại cắm vào sâu tận cùng, bụng dưới nện vào đùi trong, q.uy đầu cực đại thong thả nghiền ép, hưởng thụ tầng tầng lớp lớp vách ruột lấy lòng.

Toàn thân Khương Dao bị nện đỏ bừng, làn da màu mật chảy đầy mồ hôi, hai hạt đậu trước ngực đỏ tươi dựng thẳng, miệng bị chặn kín chỉ phát ra được mấy tiếng “Ưm a” vô nghĩa, cả khuôn mặt lẫn ánh mắt đều ngập đầy tình dục.

Ai có thể nghĩ Khương Dao thường ngày nghiêm túc thành thật lại bị hắn chơi thành dáng vẻ này? Dương v.ật Quan Lãng lại sưng to một vòng, vẫn cắm bên trong nhưng đột nhiên dừng lại, cặp mông tròn đầy dán lên bụng hắn, bởi vì động tác quá mạnh bạo mà thịt mông còn hơi run rẩy. Khương Dao lại không nhận ra mình vừa vô thức phối hợp với động tác gi.ao hợp của Quan Lãng, mông vẫn còn hẩy lên hẩy xuống chủ động vuốt ve cây gật thịt kia. Hình ảnh trước mắt quá kích tình, Quan Lãng nhìn mà đỏ ngầu hai mắt.

Dâm đãng muốn chết, sao Khương Dao có thể dâm như vậy? Vóc dáng rèn luyện đẹp như thế là để cho người khác đè xuống ** phải không?

Hắn thật sự muốn nhốt Khương Dao lại một chỗ để mỗi ngày bị hắn chơi, đỡ phải gặp cảnh lúc thì suýt bị hiếp d.âm, lúc lại đi quen mấy thằng ất ơ ở đâu không biết.

“Bép” một tiếng, Quan Lãng dùng sức vỗ lên cánh mông anh, khàn khàn cảnh cáo: “Sau này không được phát dâm trước mặt thằng khác nữa, biết không?”

Khương Dao không kịp phản ứng, chỉ quay đầu nhìn Quan Lãng, mơ mơ màng màng dẩu mông lên tựa như đang muốn nói “Vì sao em không thọc nữa đi?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 71: C71: Cảm ơn anh rể

Quan Lãng tức khắc quên béng mất mình vừa định nói gì, hắn giữ nguyên tư thế cắm sâu mà nâng mông Khương Dao lên, xoay người anh đối mặt mình. Dương v.ật cũng ngoáy đủ một vòng trong lỗ thịt, cọ xát lên từng góc nhỏ.

“A…” Bỗng dưng Khương Dao bật ra một tiếng rên uyển chuyển, anh dùng sức đẩy ngực Quan Lãng muốn hắn rút dương v.ật ra. Quan Lãng phát hiện ra chỗ không đúng bèn nghiền vào nơi vừa khiến Khương Dao rên rỉ, anh lại kêu thêm một tiếng, cắn môi lắc đầu chống cự lại động tác của hắn, lỗ hậu co rút chặt gần như kẹp cho Quan Lãng suýt bắn.

Quan Lãng khẽ mím môi, lại dùng sức vỗ mông Khương Dao: “Thả lỏng đi nào, em không động đậy được.”

Thừa lúc Khương Dao vừa thả lỏng, Quan Lãng tìm đúng vị trí liên tục đâm chọc vào điểm G. Khương Dao không kịp đề phòng nên bị nện trào cả nước mắt, cái chày sắt kia như mọc trong người anh không thể đẩy ra, từng đợt khoái cảm ập tới lan tràn ra khắp tứ chi, làm đầu óc anh trống rỗng. Đến khi hồi thần lại, Quan Lãng đã ở phía trước gặm cắn đầu v* anh, q.uy đầu bắn t.inh vào trong vách ruột.

Quan Lãng nhẹ nhàng chọc chọc ngón tay lên đầu kh.ấc của Khương Dao, khàn khàn nói: “Khương Dao, anh bị em ** đến bắn rồi.”

Giọng nói tràn ngập tình dục còn mang theo tia đắc ý không dễ phát hiện, tựa như một con chó to xác đang vẫy đuôi rối rít muốn được khen thưởng.

Khương Dao cúi đầu nhìn, lúc này mới biết mình bị cắm bắn từ lúc nào. Trong nháy mắt đó, anh cảm giác như mặt mũi ba mươi năm mình sống trên đời đã hoàn toàn mất sạch.

————————

Lời tác giả:

Hôm nay chị.ch càng sướng bao nhiêu, về sau một mình đối mặt với cảnh còn người mất càng cô đơn bấy nhiêu ~~~ Ôi chao, chưa gì mà tôi đã sướng run rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.