Còn Trần Cường, anh ấy trước giờ luôn tin Lý Thâm, sau khi Lý Thâm không làm, anh ấy cũng không làm nữa, được Lý Thâm nhắc nhở, anh ấy cũng dùng số tiền đó rất cẩn thận, cho nên cũng chưa có ai nghi ngờ gì.
Cho nên Chu Phong Thu hỏi như vậy, bao gồm Trần Cường, đều ném ánh nhìn về phía Lý Thâm.
Lý Thâm trầm mặc một chút, bỗng nhiên hỏi: “Cậu tìm được con đường tốt gì rồi?”
Trước đây khi Chu Phong Thu hỏi, Lý Thâm đều từ chối ngay, thái độ này, có phải có cơ hội không?
Chu Phong Thu có hơi kích động, gật đầu, nói chuyện của đồng hồ, kích động nói: “Hai lần em đầu lấy được hai cái, mỗi lần chưa tới một tiếng đã bán ra được, một tiếng, kiếm hai ba mươi đồng, lãi lắm các anh!”
“Lão Hắc đó còn nói, ông ta có thể lấy hàng năm mươi cái một lần cho em, mỗi lần giá nhập 150 đồng, cho dù chúng ta bán ra với giá 170, cũng lãi 20 đồng, 50 cái tức là 1000 đồng rồi!”
“1000 đồng là khái niệm gì? Nếu chúng ta bán lại lương thực, ở chợ đen cũng phải bán một hai nghìn cân! Đồng hồ kiểu gì cũng tốt hơn lương thực, dễ mang theo, độ nguy hiểm cũng không cao như thế!”
“Huống hồ đây vẫn là dựa theo giá thấp nhất tính, chúng ta còn có thể nâng cao giá. Sắp tới cuối năm rồi, người cưới gả chắc chắn rất nhiều, nhu cầu đồng hồ dĩ nhiên cũng sẽ tăng theo, thứ như đồng hồ, cho dù có tiền có phiếu đến tòa nhà bách hóa mua, cũng chưa chắc có thể mua được, đây chính là cơ hội của chúng ta!
Chu Phong Thu càng nói càng kích động, giống như tiền đã cầm tới tay rồi vậy!
Ngay cả Trần Cường nghe xong cũng rất hưng phấn!
Chỉ có Lý Thâm bình thản nhất.
Chu Phong Thu nhìn thấy dáng vẻ của Lý Thâm, nhất thời không thể chắc chắn anh có bị thuyết phục không.
Chuyện này còn phải thuyết phục được Lý Thâm làm, ngoài bởi vì năng lực của anh, còn có một nguyên nhân rất quan trọng, Lý Thâm quen biết người nhiều, anh có thể mượn được tiền!
50 cái đồng hồ, 150 đồng một cái, vậy tức là 7500 đồng, số tiền này ở bây giờ, cho dù ở cả huyện thành, đều không tìm được mấy nhà có nhiều tiền như vậy, càng đừng nói cho mượn!
Bản thân Chu Phong Thu không có con đường này, Trần Cường cũng không có.
Nghĩ xong, anh ta vội vàng nháy mắt với Trần Cường đã bị thuyết phục, ra hiệu anh ấy lên.
“Anh?” Trần Cường lắp bắp gọi một tiếng.
Lý Thâm liếc nhìn anh ấy: “Cậu muốn?”
Trần Cường nuốt nước bọt, anh ấy muốn!
Trước đây anh ấy không kiếm nhiều bằng Lý Thâm, chi tiêu những năm qua, còn có mẹ anh ấy ngã phải dùng thuốc, tuy cưới vợ không tốn tiền, nhưng mua máy may cũng đã tiêu không ít.
Bây giờ trong bụng vợ anh ấy còn đang có con của anh ấy, tới lúc đó rất nhiều chỗ cần dùng tiền, nhưng anh ấy đã hết tiền rồi, chỉ còn lại 100 đồng Chu Phong Thu trả cho anh ấy mà thôi.
“Anh Thâm, sắp phải qua mùa đông, chúng ta có thời gian, có thể thử một chút, hơn nữa…” Trần Cường đảo mắt láo liên, ra tay từ cái anh Thâm quan tâm nhất: “Anh, cho dù anh không nghĩ cho mình, anh cũng phải nghĩ cho chị dâu chứ? Chị ấy được nuông chiều xưa giờ, anh nỡ để chị dâu theo anh chịu khổ sao?”
Anh ấy tự động ngó lơ chuyện nhà mẹ Thẩm Y Y có tiền.
Với sự hiểu biết của anh ấy về anh Thâm, không thể nào thản nhiên hưởng thụ tiền do nhà mẹ Thẩm Y Y cho được.
Cho nên cho dù chuyến này Chu Phong Thu không tới, anh Thâm cũng nhất định sẽ nghĩ cách đi kiếm tiền!
“Đúng đúng đúng.” Chu Phong Thu vội phụ họa, tuy anh ta chưa từng gặp Thẩm Y Y, nhưng anh ta cũng từ trong miệng Trần Cường biết được Lý Thâm rất yêu vợ anh.
Trong ba người, hai người đều đang nhìn Lý Thâm.
Lý Thâm suy nghĩ một lúc, hỏi Chu Phong Thu: “Cậu chắc chắn đáng tin không?”
Chu Phong Thu gật đầu: “Lão Hắc đó tuy vừa xấu vừa hung, hơn nữa tính khí rất tệ, nhưng em thấy anh ta là một người có thể tin được!”
Lý Thâm gật đầu đồng ý: “Ngày mai tôi sẽ đi tìm người!”
Chu Phong Thu và Trần Cường lập tức tươi cười, Chu Phong Thu nói: “Anh Thâm, anh chỉ cần mượn được tiền, tới lúc đó anh lấy năm phần, em lấy bốn phần, Cường Tử, cậu lấy một phần được chứ?”
Trần Cường đương nhiên đồng ý, thực ra mối làm ăn này hai người họ có thể hợp tác, anh ấy hoàn toàn là người được dẫn bay.
Chuyện này cứ quyết như vậy!
Ba người ai về nhà nấy, khi Lý Thâm về nhà, Thẩm Y Y và ba đứa nhỏ đã rửa mặt xong lên giường, đang đùa giỡn.
Lý Thâm ở bên ngoài nghe một lúc, lộ ra nụ cười, đi rửa mặt.
Ba giờ sáng ngày hôm sau, Lý Thâm thức dậy, không đánh thức bất cứ ai, rửa mặt xong trực tiếp ra ngoài.
Bảy giờ Thẩm Y Y mới dậy, không nhìn thấy người, còn tưởng anh dậy nấu bữa sáng, kết quả thức dậy tới nhà bếp, cũng không nhìn thấy ai.
Đang lấy làm lạ liền nhìn thấy người từ bên ngoài quay về.
“Đi đâu vậy?” Thẩm Y Y bất mãn lẩm bẩm: “Lạnh như vậy, cũng không biết ngủ thêm một lúc.”
Lý Thâm giải thích: “Không ngủ được, ra ngoài dạo một vòng.”
Thẩm Y Y gật đầu, vừa tỉnh ngủ, cô còn có hơi mơ mơ màng màng.
“Có muốn rửa mặt không? Anh đi nấu chút nước nóng cho em?” Lý Thâm chu đáo hỏi.
“Muốn!” Thẩm Y Y đáp, hít mũi: “Bữa sáng nấu cháo trứng gà đi, em đói rồi.”
“Được!” Lý Thâm sủng chiều cười, đi vào nhà bếp.
Thẩm Y Y theo phía sau anh, đi lên ôm lấy cánh tay của anh.
Lý Thâm muốn rút ra: “Người anh lạnh!”
Thẩm Y Y lắc đầu, cô cứ muốn dựa vào anh.
Lý Thâm bèn thôi, anh rất thích cô làm động tác thân mật tự nhiên như vậy với anh.
Tới nhà bếp, sau khi lấy gạo xong, bắt đầu nấu.
Lý Thâm chụm củi, Thẩm Y Y dựa sát người anh, nhắm mắt chợp mắt, rù rì nói: “Hôm nay em phải vào huyện một chuyến.”
Biết cô đang tán gẫu với anh, Lý Thâm thuận lời của cô hỏi: “Làm gì vậy?”
“Trước đây nhà gửi thư cho em, có lẽ cũng tới rồi, em phải đi xem thử.”
Lý Thâm gật đầu: “Anh đi cùng em, anh đi thăm một người bạn.”
“Ừm.” Thẩm Y Y lầm bầm, ngủ thiếp đi.
Lý Thâm bèn đổi tư thế, tiện cho cô ngủ thoải mái hơn.
Thẩm Y Y chỉ ngủ một lát đã tỉnh, cháo cũng chín, rửa mặt xong, ba đứa con đều thức dậy.
Cả nhà ăn sáng xong, Lý Thâm dẫn Tiểu Bảo tới chỗ mẹ Lý.
Xét theo lần trước Thẩm Y Y vào thành phố, mẹ Lý trả ba hào Thẩm Y Y cho Đại Hoa lại cho cô, còn nói nếu vào thành phố thì có thể đưa Tiểu Bảo tới cho bà chăm, không cần tiền.
Thẩm Y Y nghĩ cho dù cầm trứng gà sống cho mẹ Lý, mẹ Lý cũng chưa chắc nhận, dứt khoát bảo Lý Thâm lấy hai cái trứng gà luộc chín cho mẹ Lý.
Mẹ Lý nhận, biết là Lý Thâm theo Thẩm Y Y vào thành phố còn cười ha ha, bây giờ tình cảm của hai vợ chồng này thật tốt.
Nhị Bảo biết cha mẹ sẽ vứt bỏ chúng vào thành phố, quấn lấy nói cậu và Đại Bảo cũng muốn đi, Lý Thâm xách cậu ra.
Cậu giả vờ đáng thương với mẹ, Thẩm Y Y suýt chút đồng ý, cuối cùng vẫn gian nan từ chối.
Xem ra Lý Thâm đến huyện thành chắc chắn cũng có chuyện quan trọng, còn cô, vào thành phố ngoài đi xem thư, còn muốn đi tìm Chu Phong Thu, xem thử anh ta còn muốn lấy hàng không, cho nên không tiện dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo.
Cô hứa với chúng quay về sẽ mang sạch tranh và đồ ăn ngon, lại cho Đại Bảo Nhị Bảo mỗi đứa hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, lúc này mới dỗ được chúng.