Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 223



Mặc kệ Lương Quân có nguyện ý để Lý Thâm từ chức hay không, cuối cùng ông ấy không thể nào trói Lý Thâm không cho anh đi được.

Chỉ có thể bất lực nói: “Em làm hết tháng này trước, suy nghĩ kỹ càng lại, tới lúc đó em vẫn muốn đi, anh cũng không cản em!”

“Anh Lương.” Lý Thâm vẫn rất cảm kích một bá lạc(1) như Lương Quân, thật lòng nói: “Cảm ơn!”

(1) Bá lạc: chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài.

“Cảm ơn cái gì mà cảm ơn?” Lương Quân tức giận đập vai Lý Thâm một cái: “Nếu không phải thấy thằng nhóc em có chút bản lĩnh, anh mới không thèm giữ em lại!”

Ngừng một chút, ông ấy lại nói: “Cho dù từ chức, sau này muốn quay lại, vẫn có thể tới tìm anh!”

Lương Quân cho Lý Thâm đủ đường lui.

Nhưng nhìn bóng lưng Lý Thâm rời đi, Lương Quân vẫn không nhịn được thở dài.

Lý Thâm cái gì cũng tốt, có gan có năng lực, phản ứng nhanh, thân thủ tốt, khuyết điểm duy nhất chính là cưới vợ của anh…

Đương nhiên không phải nói vợ anh không tốt, vợ anh có văn hóa, gia thế tốt, xinh đẹp, tính cách mềm mỏng, có thể nói là cô vợ lý tưởng trong lòng rất nhiều người đàn ông.

Nhưng, đây là ưu điểm cũng là khuyết điểm! Khiến Lý Thâm mê tới thần hồn điên đảo, ngay cả sự nghiệp cũng không cần!

Nếu không, với năng lực của Lý Thâm, thế nào cũng không nên cố chấp chỉ làm một người đàn ông thôn quê làm ruộng ở vùng nông thôn đó!

Khoảnh khắc này, Lương Quân sâu sắc ý thức được, cưới vợ vẫn nên đừng cưới quá xinh đẹp mới tốt!

Nếu không chính là Lý Thâm thứ hai!

Lương Quân nhớ tới hai ngày trước, có hai cô gái tới nhà ông ấy làm khách, một người mặt tròn hiền hậu, khí chất dịu dàng, trông có vẻ là kiểu vợ đảm mẹ hiền.

Người còn lại xinh đẹp, cao gầy, biết sửa soạn, là một cô gái yêu kiều, trông có vẻ chính là cần đàn ông dỗ dành sủng ái.

Vợ ông ấy nói muốn giới thiệu cho một người cháu, hỏi ông ấy ai thích hợp.

Tham Khảo Thêm:  Chương 22: 22: Diệt Tùy Gia 1

Khi đó Lương Quân cảm thấy cô gái yêu kiều khá phù hợp, nhưng bây giờ…vẫn là em gái mặt tròn kia thích hợp hơn!

Ừm, quay về sẽ nói với vợ ông ấy!

Thư của cha mẹ Lý nhanh hơn so với Thẩm Y Y tưởng tượng.

Sau ba ngày tin tức khôi phục thi đại học truyền ra, cô đã nhận được thư của cha mẹ — cha mẹ cô biết trước tin khôi phục kỳ thi đại học.

Nội dung trong thư không nằm ngoài dự liệu của cô, chính là bảo cô tham gia thi đại học, thông qua thi đại học về thành phố.

Mà ngoài thư, còn có một bộ tài liệu ôn tập!

Nửa tháng sau.

Nhà họ Thẩm ở Bắc Kinh.

Trong nhà bếp, mẹ Thẩm đặt màn thầu đã hấp xong vào trong chậu, xào một dĩa trứng và một dĩa rau, gọi một tiếng về phía nhà chính: “Ông Thẩm, chuẩn bị ăn cơm rồi.”

Sau đó bày thức ăn xong, tháo tạp dề xuống, vẫn chưa thấy người tới.

Mẹ Thẩm lấy làm lạ, lau tay đi vào nhà tìm người, không tìm thấy.

“Đi đâu rồi.” Mẹ Thẩm lẩm bẩm: “Ông Thẩm!”

Lúc này, đồng chí Thẩm đang đứng ngoài cửa, ông mặc bộ đồ Mao, đeo một cái kính, ông bởi vì chảy m.á.u não mà liệt nửa người mấy năm, đã hồi phục gần xong, nhưng trên mặt vẫn có chút tí nhợt do bệnh, hai mai cũng nhiều thêm vài sợi tóc bạc.

Nhưng ngũ quan của ông lập thể đoan chính, cả người còn có một loại phong độ thư sinh và ưu nhã tỏa ra, nếu ở sau này, đó chính là trùm trong giới ông chú.

Trên tay ông đang chống một cây gậy, đang nhìn ra đầu ngõ.

Nghe thấy tiếng của mẹ Thẩm, ông đáp một câu.

Mẹ Thẩm nghe tiếng đi ra, không cần nghĩ cũng biết ông đang đợi bưu tá.

“Lại đợi thư của con gái ông?” Mẹ Thẩm bất lực nói: “Chúng ta gửi thư tới, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng, nó trả lời thư cũng vậy, cả đi cả về phải hơn một tháng, tính ra còn phải bốn năm ngày nữa mới tới.”

Cha Thẩm nhìn bà một cái: “Tôi chỉ ra ngoài dạo mát.”

Mẹ Thẩm tin ông mới lạ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 154

Trước đây ông bà nội Thẩm có con đường nên biết trước tin sẽ khôi phục kỳ thi đại học, liền truyền tin tới, bảo họ nói cho các tiểu bối biết tin.

Sau khi cha Thẩm biết, hưng phấn muốn chết, bởi vì khôi phục thi đại học đồng nghĩa con gái có thể thông qua thi đại học quay về thành phố!

Hôm đó đã vội vã viết một bức thư, bảo cô tham gia thi đại học.

Còn đi tìm người bạn cũ làm giáo viên, mượn vài bộ tài liệu ôn tập, gửi cùng thư cho con gái.

Từ đó, mỗi ngày ông đều chạy ra cổng canh, nói là dạo mát, nhưng làm bạn đời mười mấy năm, mẹ Thẩm đâu thể không biết người cuồng con gái này đang đợi thư của con gái.

Mẹ Thẩm cũng muốn bảo con gái nắm bắt cơ hội lần này về thành phố.

Nhưng bà còn giữ một tia lý trí, con gái đã tốt nghiệp cấp ba mười mấy năm, có thể đã sớm quên sạch kiến thức, khôi phục kỳ thi đại học đường đột như thế, chỉ có một tháng ôn tập.

Cho dù thi, cũng chưa chắc có thể đậu!

Cho nên bà không dám ôm mong đợi quá lớn, sợ cuối cùng chỉ là mừng hụt!

Không nhẫn tâm tạt nước lạnh vào cha Thẩm, bèn nói: “Cơm nấu xong rồi, quay vào ăn cơm trước đã. Buổi sáng bưu tá đã tới một lần, có lẽ buổi chiều không tới nhanh như thế.”

Nét mặt cha Thẩm có hơi thất vọng, chuẩn bị quay vào ăn cơm.

Bỗng nhiên, một tiếng —

“Xưởng trưởng Thẩm, có thư của các người!”

Cha Thẩm vội quay đầu: “Đây!”

Sau đó chống gậy đi lấy thư.

“Nhanh như vậy?” Mẹ Thẩm kinh ngạc, đi tới xem: “Là thư của thằng cả nhỉ?”

“Cảm ơn.” Cha Thẩm cảm ơn bưu tá, cầm thư tới, nhìn thấy địa chỉ bên trên, lập tức nhếch môi cười: “Là Y Y!”

???

Thật nè!

Mẹ Thẩm vội nói: “Mau bóc ra!”

Hai người liền chụm lại ở cửa mở thư ra.

Sau khi đọc thư xong —

“Y Y nói sẽ tham gia thi đại học!” Mẹ Thẩm thốt lên.

Cha Thẩm không che đậy được ý cười trên mặt, gấp thư lại: “Còn nói sẽ dẫn con về, bảo chúng ta tìm một trường tiểu học!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 119: 119: Không Phải Từng Gặp Qua Rồi À Tại Sao Lại Không Biết Là Nam Hay Là Nữ

Mẹ Thẩm nghe vậy, trong niềm vui sướng tràn đầy khôi phục một tia lý trí, hoài nghi hỏi: “Nó chắc chắn nó có thể thi đỗ như thế?”

Cha Thẩm vô cùng tự tin với con gái mình, huống hồ là mười năm qua khó khăn lắm mới đợi được hi vọng con gái về thành phố, không chấp nhận bất cứ lời phủ định nào, phản bác nói: “Vì sao không thể? Lúc nó học cấp ba, thành tích rất tốt.”

“Nhưng nó đã rời xa sách vở rất lâu rồi!” Mẹ Thẩm cường điệu.

“Lần này có lẽ đề thi sẽ không quá khó.” Cha Thẩm nói: “Chỉ cần nó nghiêm túc ôn tập, cộng thêm nền tảng trước đó, đỗ vào một trường đại học chuyên ngành là điều có thể!”

Mẹ Thẩm nghĩ cũng đúng, tuy con gái đã rời xa sách vở rất lâu, nhưng rời xa sách vở rất lâu cũng không chỉ có một mình cô, vẫn có hi vọng!

“Chốc nữa tôi ra ngoài nghe ngóng thử Bắc Kinh có những trường đại học chuyên ngành nào!” Mẹ Thẩm lập tức nói: “Đừng để nó điền trường quá tốt, chuyện quan trọng trước mắt là về thành phố!”

“Tỉnh lẻ xung quanh cũng được, đừng có cố chấp với Bắc Kinh.” Cha Thẩm nói: “Tóm lại tới lúc đó gần một chút, chúng ta đi thăm con cũng tiện.”

“Được!” Mẹ Thẩm lập tức đồng ý, cũng bắt đầu sốt ruột, cơm cũng không ăn, chạy ra ngoài: “Bây giờ tôi đi tìm trường!”

“Ăn cơm trước rồi đi.” Cha Thẩm gọi.

“Không đói.” Mẹ Thẩm vẫy tay, chạy mất dạng.

Bên phía Thẩm Y Y, chuyện lớp thiếu niên tuyển sinh cũng đã có — đối phương trả lời thư bảo Đại Bảo tham gia thi đại học trước, sau đó bên trên sẽ cử người tới, khảo sát tình huống thực tế của Đại Bảo!

Năm đầu tiên khôi phục kỳ thi đại học, điều kiện tham gia thi đại học rất thoải mái, bất luận độ tuổi lớn nhỏ, bất luận kết hôn hay chưa, bất luận khóa trước hay khóa hiện tại, học sinh cấp hai cấp ba đều có thể tham gia.

Dĩ nhiên điều kiện của Đại Bảo cũng có thể tham gia thi đại học.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.