Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A

Chương 16



Khi Vân Khởi tỉnh lại, căn phòng đã chìm trong bóng tối.

Đầu nàng có chút đau nhức, định xoay người thì hoảng hốt nhận ra mình bị ai đó gắt gao ôm chặt. Bên tai cũng vang lên tiếng hít thở nhẹ nhàng, những ký ức cố tình bị lãng quên chậm rãi quay trở lại, một khung cảnh tràn ngập hương hoa bách hợp hoà quyện cùng hương tình nhân thảo.

Hai má Vân Khởi dần ửng đỏ, từng tiếng thở dốc nóng bỏng, được người còn lại nhiệt tình đáp lại triền miên. Một cảnh lại một cảnh xẹt qua trước mắt Vân Khởi, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh chính mình bị bản năng điều khiển. Rõ ràng là khuôn mặt của mình, nhưng lại xa lạ đến vậy.

Vân Khởi cảm thấy mình nên tới phòng khác bình tĩnh một chút, thuận tiện suy nghĩ lại rõ ràng.

Omega bên cạnh nằm ngủ thật thơm ngọt, Vân Khởi chỉ có thể nhẹ nhàng, thật cẩn thận động đậy thân người, đem cánh tay dính trên người mình chậm chậm kéo ra.

Đang ôm ấp mềm mại trong lòng, tự nhiên trở nên trống rỗng, Omega nhìn như có chút không thoải mái, nhíu nhíu mày. Gối đầu chỉ có một cái, là cái mà Lâm Thần đang nằm. Vân Khởi nhìn xung quanh bốn phía, cuối cùng cầm quần áo nằm ngổn ngang dưới đất lên, vo lại thành một khối, nhẹ nhàng đưa vào trong lòng Omega.

Bên trong có quần áo của Vân Khởi, cũng có của Lâm Thần, mặt trên còn sót lại mùi tin tức tố của hai người, trải qua một đêm, hương vị không còn nồng đậm như tối qua, nhưng Lâm Thần vẫn gắt gao ôm vào lòng.

Tin tức tố của Alpha đối với Omega có tác dụng trấn an rất tốt. Đặc biệt là ở thời điểm Omega tới kỳ đặc thù này.

Khi Vân Khởi chuẩn bị đứng dậy, phát hiện tay của Omega không biết từ lúc nào lại nắm lấy tay cô, vì động tác của Vân Khởi mà cánh tay trắng nõn nào đó bị bại lộ trong không khí.

Vân Khởi nhẹ nhàng gỡ tay Lâm Thần khỏi cánh tay mình, rồi cẩn thận đắp lại chăn, không để không khí lạnh lọt vào.

Sau đó, cô đi đến tủ quần áo, lấy vài bộ đồ tối màu mặc vào.

Thiếu đi sự an ủi của tình nhân thảo, hoa bách hợp có vẻ không thoải mái. Trong giai đoạn này, Omega đối với bạn đời có chút dính người vượt mức bình thường. Trên giường, nàng không tự giác vặn vẹo, làm bung cả chăn mà Vân Khởi đã đắp kỹ, làm một phần lớn da thịt loả lồ lộ ra bên ngoài, trong miệng còn phát ra mấy tiếng nỉ non bất mãn.

Vân Khởi nhìn tình huống trước mặt mà có chút đau đầu, cô nhớ lại bằng hồi ức của nguyên chủ, lúc ở trường học sinh lý hóa. Sau đó lại đi đến tủ quần áo lấy ra một bộ quần áo tương đối rộng, giống như lão sư làm, đem quần áo còn lưu lại tin tức tố đêm qua, vò lại thành một đống thật to, lấy chăn đắp lại cho Lâm Thần, gói nàng lại thật kỹ. Xong rồi tiếp tục mặc quần áo cho nàng.

Quần áo vừa vặn che khuất nửa dưới khuôn mặt Lâm Thần, nàng nhẹ nhàng chui xuống, cả người được bao bọc trong quần áo, lại dùng mặt cọ cọ, từ từ khôi phục sự yên tĩnh.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Cuối cùng, Vân Khởi cũng có thể yên tâm ra ngoài.

Trước đây, cô đã sơ sót, quên mất rằng có thể trực tiếp dò hỏi một ít kinh nghiệm của bản thân. Vân Khởi nhờ quản gia đưa mình đến phòng mà Jack từng ở, nằm ở cuối hành lang tầng hai.

“Jack không từ chức, mà ở đây. Ban đầu là phòng đơn, nhưng sau đó lão chủ nhân đã chuyển thành phòng nhiều người,” sau khi người hầu đã rời đi, quản gia vừa nói vừa dẫn cô vào phòng.

“Nội thất bên trong cũng đã được sửa lại, lão gia lo lắng lão phu nhân nhìn thấy sẽ thương tâm.”

“Nội thất cũ đâu rồi? Jack có mang theo không?” Cô hỏi khi nhìn quanh căn phòng đã hoàn toàn thay đổi, đoán chừng là sẽ không tìm ra được cái gì.

“Jack lúc đó rời đi cũng rất đột ngột,” quản gia nhớ lại. “Lần đó không giống với tác phong thường ngày của hắn, tính cách hắn vốn rất nghiêm cẩn, làm việc cũng đều rất có trật tự.”

Nghĩ nghĩ, Vân Khởi nhìn về phía quản gia, người nhìn mình từ nhỏ lớn lên, “sơ ý” giải thích nói cô muốn nhìn lại một chút cuộc sống mà mẹ mình từng sống.

“Những người hầu mà mẹ tôi dẫn đến đâu hết rồi? Họ còn ở đây không?”

Quản gia có chút khó xử, do dự một lúc rồi nói, “Sau khi Jack đi, ngài bị bệnh nặng. Khi tỉnh lại, ngài kiên quyết yêu cầu lão chủ nhân đuổi họ đi, nói là họ lây bệnh.”

Vân Khởi ngẩn người một chút, rồi chỉ tượng trưng xua tay, không hỏi thêm về những người đó.

Nàng nhờ quản gia gọi những người hầu lâu năm vào phòng khách, dò hỏi thử xem họ có thấy Jack khác thường ở chỗ nào không.

Đám người hầu nhớ lại, đều tỏ vẻ Jack không có gì khác thường. Khi Vân Khởi định cho họ rời đi, một người hầu do do dự dự mà nói bà từng thấy Jack định lên tầng ba, nhưng lại dừng lại ở cầu thang, cuối cùng đi lên rồi nhanh chóng trở xuống, như thể chưa làm gì.

“Tầng ba…” Tầng ba là nơi cha mẹ nguyên chủ ở và đương nhiên nguyên chủ cũng ở phòng bên cạnh. Hiện tại, phòng đó đã trở thành phòng chứa đồ.

Có phải Jack định tìm mẹ? Nguyên chủ đã trốn trong tủ quần áo, nhìn thấy bí mật của họ, sau đó đem phẫn nộ nói với cha mình, sau đó lão bá tước đã thuê người ám sát Jack.

Suy nghĩ này dường như thông suốt.

Sau khi mất đi ký ức, nguyên chủ vẫn mang theo mâu thuẫn tâm lý đối với mẹ mình, có lẽ còn liên quan đến cha, vì trong ảnh luôn có hai người họ đứng cùng nhau.

Sau khi suy nghĩ lại mọi chuyện, cô nhận ra có vấn đề cấp bách hơn đang chờ đợi — cô nên đối mặt với Lâm Thần như thế nào.

“Tiểu Tra, có đạo cụ nào có thể nghịch chuyển thời gian không?”

【Không có, dù có thì ngươi cũng không mua nổi.】 Hệ thống bị nhốt trong phòng tối hồi lâu, có chút khó chịu trong lòng nhưng thấy ký chủ của mình mặt ủ mày ê thì lại có chút vui vẻ.

“Thôi được rồi.” Vân Khởi đoán trước được kết quả này, nhưng vẫn có chút thất vọng.

Cô không muốn ở lại đại công phủ lâu, không biết có ảo giác hay không nhưng cô cảm thấy toàn bộ phủ đệ tràn ngập mùi hoa bách hợp, làm nhiễu loạn suy nghĩ suy nghĩ của cô, dụ dỗ cô trở lại phòng ngủ. Nhưng mà nhìn biểu hiện của những người khác, hình như chỉ có một mình cô ngửi thấy mùi này.

Tham Khảo Thêm:  Chương 24: 24: Dòng Nước Đổ Mạnh Vào Biển Hoa

Vân Khởi không biết đây là phản ứng bình thường sau khi kết hợp. Cái mà thầy dạy sinh lý không dạy đó chính là sau khi kết hợp, Omega sẽ càng không muốn rời xa Alpha, còn Alpha đối với Omega sẽ càng muốn kiểm soát, càng không thể khống chế được dục vọng. Luôn muốn thời thời khắc khắc ở bên cạnh nàng, bảo vệ con mồi của riêng mình, luôn muốn dùng răng nanh tiêm tin tức tố của mình vào tuyến thể của Omega để đánh dấu chủ quyền.

Đúng lúc này, điện thoại reo lên, là bạn của nguyên chủ rủ nàng ra ngoài tụ hội.

Vừa lúc có lý do để ra ngoài, Vân Khởi đồng ý ngay.

Trước khi đi, Vân Khởi nói với quản gia Lâm Thần đang tới kỳ đặc biệt, cô biết quản gia sẽ xử lý chu toàn.

“Ta không phải đang tỏ ra mình là người xấu sao? Vừa mới kết hợp đã chạy ra ngoài, lúc này là lúc Omega cần sự che chở của Alpha nhất mà ta lại ở ngoài uống rượu. Thật là xấu xa cặn bã, thủ đoạn vô biên, mưu hèn kế bẩn. Ta nói cho quản gia nghe cũng chỉ muốn cho bà ta biết ta không thích người bạn đời này, nếu không đã không rời đi trong khi nàng tới kỳ đặc biệt như vậy.”

Quả nhiên sau khi quản gia nghe Vân Khởi nói xong không đồng tình, nhíu nhíu mày, nhưng vì Vân Khởi dù sao cũng là chủ nhân, bà không dám nói gì, chỉ có thể chuẩn bị thêm một ít đồ bổ cho phu nhân đáng thương.

【Trong lòng quản gia, hình tượng của ngươi trở thành tuyệt thế tra A, cặn bã giá trị +20.】

Khi đến địa điểm hẹn, Vân Khởi bất ngờ gặp lại một người không ngờ tới – Cẩn Mạt.

Sau lần tan rã không vui, Cẩn Mạt không còn tìm nàng nữa. Vân Khởi còn nghĩ rằng với tính cách kiêu ngạo của một ngôi sao lớn, Cẩn Mạt sẽ không muốn gặp lại nàng.

Alpha tóc vàng Tề Lạc làm mặt quỷ với Vân Khởi, nói Cẩn Mạt là do hắn mời mãi mới ra ngoài được, muốn Vân Khởi dỗ dỗ dành dành bên cạnh đại mỹ nhân này. Tề gia là một trong những gia tộc danh giá cùng với Lâm, Phương và Chu. Tề Lạc và Phương Tình đều là con thứ hai của dòng chính, nhưng trong khi Phương Tình được coi là thiên chi kiêu tử, Tề Lạc lại là kẻ ăn chơi.

Cẩn Mạt nhìn trời nhìn đất chính là không thèm nhìn Vân Khởi, rõ ràng là vẫn còn giận.

Tề Lạc đầu gỗ không nhận ra mùi hoa bách hợp trên người bạn mình, nhưng Omega như Cẩn Mạt lại rất nhạy cảm. Nhưng mà nàng không biểu lộ ra, nàng nhớ Vân Khởi từng nói không thích người không ngoan, không thích bị quản lý.

“Đã biết,” Vân Khởi nhàn nhạt đáp lại.

Khi vào phòng, nàng nhận ra cũng có không ít người quen, đều là những người từng chơi cùng nguyên chủ. Mỗi Alpha đều có một Omega bên cạnh. Sau khi đưa Vân Khởi vào, Tề Lạc trở về chỗ của mình, để lại Cẩn Mạt cho Vân Khởi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 114: Giả thiết

Không khí có chút ngượng ngùng, cũng may mắn là những người bạn lâu ngày không gặp nên không ngừng mời rượu Vân Khởi.

Trước khi Vân Khởi xuyên không, nguyên chủ thường ra ngoài tụ tập với nhóm bạn này vài lần mỗi tuần, ăn chơi phóng túng, thậm chí đôi khi còn trao đổi Omega. Do thân phận của mình, nguyên chủ luôn là người dẫn đầu, được chọn trước.

Sau lại không biết ai đã đưa Cẩn Mạt vào nhóm này, nhưng nàng cũng trở thành Omega ở bên nguyên chủ lâu nhất. Mặc dù nguyên chủ cũng mang theo những Omega khác, nhưng tần suất đổi người cũng rất cao, họ thường chỉ xuất hiện một hai lần rồi biến mất. Trong mắt nhóm bạn của nguyên chủ, Cẩn Mạt đã trở thành Omega riêng của Vân Khởi, không ai được động vào.

Mặc dù ở đây rất náo nhiệt, nhưng trong lòng Vân Khởi lại không có chút gợn sóng nào, cô cảm thấy có chút đần độn vô vị.

Chịu đựng một lúc, cô nói với Tề Lạc mình cảm thấy đầu có chút đau, rồi cũng mặc kệ bạn bè ở phía sau giữ lại, liền rời khỏi phòng. Nơi này vẫn luôn giữ lại phòng riêng cho bọn họ, nguyên chủ trước đây thường chơi đến khuya rồi ngủ lại đây.

Hôm nay Vân Khởi cũng định ngủ lại đây, cô còn chưa biết phải đối mặt với Lâm Thần như thế nào.

Cẩn Mạt cũng đi theo Vân Khởi ra ngoài, cùng cô vào phòng. Vì lý do nào đó, Vân Khởi cũng không từ chối.

Nhìn Vân Khởi không từ chối, Cẩn Mạt thả ra tin tức tố của mình, ngượng ngùng ngượng ngùng đụng đụng vào người Vân Khởi.

Là hương hoa nhài, nhưng Vân Khởi chỉ cảm thấy ghê tởm nên đã đem Cẩn Mạt đuổi ra ngoài. Bởi vì cảm xúc nguyên thân nên động tác có chút thô bạo.

Cẩn Mạt không thể tin được mà nhìn chầm chầm Vân Khởi, nhưng cuối cùng vẫn phải thuận theo cô mà bước ra ngoài.

Nằm trên giường, Vân Khởi không biết phải làm sao, không phải tin tức tố của Omega nào cũng có thể làm thân thể cô xúc động. Cho dù đó có là đệ nhất mỹ nhân Cẩn Mạt đi chăng nữa.

Có lẽ danh hiệu đệ nhất mỹ nhân đó cũng có hút hữu danh vô thực, trước kia Lâm Thần thường mặc những bộ đồ cũ kỹ, không quan tâm đến kiểu tóc của mình làm cho nhan sắc thật sự của nàng bị che giấu. Nếu bây giờ đặt Lâm Thần cùng Cẩn Mạt cạnh nhau, ai cũng sẽ nói Cẩn Mạt là đương kim đệ nhất mỹ nhân của đế quốc.

Vừa nãy bị Cẩn Mạt chạm vào, bây giờ trên người còn lưu lại tin tức tố của cô ta làm Vân Khởi có chút ghê tởm, cảm thấy giống như bị phun nước miếng lên người liền đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ hồi lâu.

Cuối cùng Vân Khởi đưa ra kết luận, là do độ kết hợp giữa tình nhân thảo cùng với hoa bách hợp quá ăn ý, quá khớp. Chứ không phải do nguyên nhân con người, chỉ là do tin tức tố. Cô chỉ là bị bản năng khống chế, nghĩ thông suốt nên sau đó liền nằm xuống giường ngủ mất.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.