Vì vậy, cô đã dỡ xe đạp và máy khâu xuống ở đội bộ, lúc này đã là chiều tối, những thanh niên trí thức và xã viên đi làm về đều mang theo đụng cụ về đội bộ để thư ký ghi công điểm. Thế là vừa văn nhìn thấy Tằng Hữu Lài giúp Tống Duệ Nguyệt đỡ hai món đại kiện từ trên máy kéo xuống.
Lập tức trở nên náo nhiệt. Một nơi rộng lớn như thôn Hải Giác, những nhà có xe đạp chỉ đếm trên đầu ngón tay, càng đừng nói đến máy khâu, chỉ có một nhà, mà đó cũng là vì cô đâu nhà đó là người ở trấn trên lấy về, là của hồi môn. Như Tống Duệ Nguyệt, vừa đến thôn ngày thứ hai đã sắm về hai món đại kiện, quả thực là tin tức chấn động, khiến một đám người vừa ghen tị vừa đố ky.
DTV
Hơn nữa, hôm thanh niên trí thức mới đến, những người đi giúp dựng tán tre ở sân thanh niên trí thức về kể tại rằng, đợt thanh niên trí thức này ai cũnmg xinh đẹp, vợ của đội trưởng, dì A Hoa nói rằng người đẹp nhất ở riêng nhà bà Tằng, đã có đối tượng, hơn nữa còn là một nhân vật lớn, là đoàn trưởng rở đảo đối diện! Trái tim tò mò của những xã viên khi nhìn thấy Tống Duệ Nguyệt đã tên đến đỉnh điểm.
Đều nói thanh niên trí thức thàunh phố xinh đẹp, thôn Hải Giác trước sau tới tui mấy chục thanh niên trí thức, bình thường mỗi năm thôn còn điều một số người đi sửa hồ chứa nước, cũng đã gặp không ít thanh niên trí thức xinh đẹp nhưng lần này thực sự mở rộng tầm mắt, ai có thể xinh đẹp như Tống trí thức đây!
Ngay cả những ngôi sao đóng phim trên báo cũng không đẹp bằng một ngón tay của cô.
Sóng mũi, đôi mắt này còn đẹp và linh động hơn cả tranh vẽ, làn da trắng nõn, như thể có thể phát sáng, đứng đó đình đình ngọc lập, khuôn mặt tươi cười, nhìn vào không thể không nói là ngoan ngoãn đáng yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com – .]
Nghe xã viên nói Tống Duệ Nguyệt xinh đẹp, bọn họ thừa nhận, bọn họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy.
Nhưng, nói Tống trí thức ngoan ngoãn? Ha ha, đó là vì những người vô tri này chưa từng thấy cô đánh người hung dữ như thế nào, đàn ông gì có thể chịu nổi?
Chỉ có anh hùng như đoàn trưởng Lục mới dám cưới về làm vợ.
Tống Duệ Nguyệt chào hỏi một nhóm xã viên nhiệt tình, sau đó đẩy máy khâu đã buộc lại trên yên sau xe đạp, chuẩn bị về nhà bà Tằng.
Nhưng lúc này, Tiết Cầm đi tới, trước mặt một đám xã viên và thanh niên trí thức vừa đi làm về, phẫn nộ và nghiêm nghị chỉ trích: “Tống trí thức, hôm nay chúng ta đều đi làm, chỉ không thấy cô đâu, thanh niên trí thức chúng ta xuống nông thôn là để xây dựng nông thôn, cùng đồng chí nông thôn học tập tiến bộ, cô miệng thì nói hưởng ứng lời kêu gọi của lãnh tụ nhưng thực tế lại trốn tránh lao động, cô dựa vào việc có đối tượng là đoàn trưởng nên được đối xử đặc biệt, làm theo kiểu quan liêu.”
Tống Duệ Nguyệt bóp tay lái xe đạp, nhướng mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiết Cầm, sau đó lại cười mị mị nhìn Tằng A Ngưu nói: “Đội trưởng, không phải tôi đã xin ông nghỉ một ngày sao?”Bỗng nhiên bị gọi tên, Tằng A Ngưu rất muốn khạc nhổ cô: Cô xin cái quỷ gì chứ.Nhưng trên mặt lại cười ha ha: “À, đúng rồi, Tống trí thức hôm qua đã xin nghỉ với tôi, Tiết trí thức, tôi còn chưa, cô ở đây làm loạn cái gì?”Tiết Cầm: …
Có Tằng A Ngưu làm chứng, Tống Duệ Nguyệt dứt khoát dựng xe đạp, vừa cười lạnh vừa xắn tay áo đi về phía Tiết Cầm.Rõ ràng là tư thế chuẩn bị đánh người.”Chậc, Tiết trí thức, cái tật nói bừa bãi của cô sao vẫn không sửa được thế? Đố kỵ quá mức không tốt đâu, như vậy sẽ không có bạn bè, hôm qua tôi không phải đã dạy cô cách làm người rồi sao? Sao vậy, quên nhanh thế? Hay là bây giờ tôi cho cô nhớ lại?”Tiết Cầm sợ hãi liên tục lùi về sau, cô ta sao có thể không nhớ chuyện hôm qua bị Tống Duệ Nguyệt đơn phương áp đảo đánh đập chứ?