Mấy ngày nay cô ta nghe nhiều chuyện về Tống Duệ Nguyệt, nào là có đối tượng là đoàn trưởng, lại còn thuê nhà ở bên ngoài, đẹp hơn cả tiên nữ, hôm sau không đi làm, đi thành phố còn mang về một chiếc xe đạp và một chiếc máy khâu, hôm nay tưởng đi làm sẽ gặp được nhưng không ngờ ở ruộng đã làm cả buổi rồi mà vẫn không thấy bóng đáng Tống Duệ Nguyệt.
Cô ta không khỏi nhăn mặt nói: “Tống trí thức không phải lại trốn việc không làm chứ? Cô ta như vậy được sao? Thanh niên trí thức chúng ta đến nông thôn không phải là để cùng người dân địa phương học tập tiến bộ? Cô ta xuống nông thôn hoàn toàn là để hưởng lạc trốn việc?”
Bên cạnh, Tiết Cầm và Thẩm Giai Giai đang cúi lưng nhổ cỏ trên ruộng mệt đến mặt mày tái mét, thỉnh thoảng còn bị con đỉa bám vào chân hút m.á.u làm cả hai phải liên tục hét lên sợ hãi, bây giờ nghe Trần Ý nói vậy, trong lòng cũng vô cùng ấm ức. Đều là thanh niên trí thức, tại sao Tống Duệ Nguyệt lại không phải xuống ruộng làm việc? Bọn họ cũng muốn đi cắt cỏ cho lợn!
“Chị Trần Ý, hành vi của Tống trí thức hoàn toàn là kiểu tiểu thư tư bản, gây ảnh hưởng rất xấu, phá hoại nghiêm trọng bầu không khí đoàn kết tiến thủ của thanh niên trí thức chúng ta, nhất định phải nghiêm khắc phê bình.”
Thẩm Giai Giai vẻ mặt đồng tình nói. Tiết Cầm tuy đã đánh nhau với Thẩm Giai Giai nhưng vì có chung một kẻ thù là Tống Duệ Nguyệt nên cũng hùa theo:
“Chị Trần Ý, chị là đội trưởng của chúng em, là chỗ dựa tinh thần của chúng em, hành vi của Tống trí thức thực sự rất không tốt, bây giờ cô ta đã mở đầu như vậy, chỉ sợ sau này mọi người sẽ bắt chước theo, như vậy thì chúng ta làm sao tiến bộ, làm sao cống hiến cho đất nước? Đây chính là đang kéo chân mọi người.”
Trần Ý bị lời nói của Tiết Cầm làm cho choáng váng, thực sự coi mình là quan chức, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Các em nói đúng, đi, theo chị đi tìm Tống trí thức, chúng ta phải cho cô ta một bài học tư tưởng, nhất định phải để cô ta nhận ra và kiểm điểm tôi tầm của mình.”
Tống Duệ Nguyệt không biết có người muốn đến thảo phạt mình, cô đeo gùi cùng mấy người bạn đến ruộng, thấy đội trưởng đang ở trên ruộng xem xét tiến độ làm việc của các xã viên, liền đi tới, nói rõ ý định của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com – .]
Đội trưởng: … Không phải tôi không muốn phân công cho cô công việc nhiều điểm công, mà là đối tượng của cô bảo tôi phân công cho cô ít việc thôi!
“Thế này, chỉ cần phân công cho tôi một công việc có thể kiếm được 10 điểm công mỗi ngày là được rồi, sức lực của tôi ông cũng biết, hôm nay tôi đã kiếm được 2 điểm công rồi, chỉ cần kiếm thêm 8 điểm công nữa là được.” Tống Duệ Nguyệt ra vẻ nếu ông không sắp xếp việc cho tôi thì cứ thử xem.
Đội trưởng thực sự có tý mà không biết nói sao. Đội trưởng nhà ai tại bị xã viên uy h.i.ế.p như thế này, mà còn không dám hó hé câu nào?
“Đây là do chính cô muốn làm, đến lúc đó đừng để Lục đoàn trưởng nhà cô đến làm phiền tôi!” Tằng A Ngưu cảm thấy mình thực sự có nỗi khổ không thể nói, hai vợ chồng này, không ai chọc vào được.
Tống Duệ Nguyệt gật đầu, vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Ông yên tâm, ông không nói, tôi không nói, anh ấy làm sao biết được?”
Tằng A Ngưu: … Thì ra cô cũng sợ Lục đoàn trưởng nhà cô sao? Thực sự là mặt trời mọc đằng tây rồi.
Ngay khi Tằng A Ngưu chuẩn bị sắp xếp thêm một công việc cho Tống Duệ Nguyệt thì thấy Trần Ý dẫn theo một nhóm thanh niên trí thức hùng hổ đi về phía này.
DTV
Tống Duệ Nguyệt: …??? Trông thế này là định đi xé xác người khác à! Không biết kẻ xui xẻo nào đây?
Trần Ý đi đầu, Tiết Cầm, Thẩm Giai Giai còn kéo theo người thích hóng hớt Vu Tư Điềm đi theo sau, tiếp theo là Tôn Nghi Quân, Tống Đường và Lâm Hồi, bảy người đi về phía Tằng A Ngưu.