Trường tiểu học phải tăng thêm một thầy giáo, Triệu Nhan suy nghĩ, chỉ còn lại có Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như là hai người thích hợp nhất, cuối cùng sau một lát suy tính, hắn vẫn quyết định lựa chọn Âu Dương Uyển Linh, dù sao Nhan Ngọc Như cũng là người ngoài, Triệu Nhan cũng không biết người ta nghĩ thế nào, mạo muội đến hỏi thật sự không được tốt cho lắm, mặt khác nếu Âu Dương Uyển Linh vào tiểu học, hắn cũng có thể dành chút thời gian hướng dẫn nàng một chút.
Vào lúc ban đêm, Triệu Nhan vừa phải lập hồ sơ vừa phải đẩy nhanh tốc độ hoàn thành bản vẽ kính hiển vi cho Tào Dật, vẫn luôn nhịn đến nửa đêm mới đi ngủ, sau khi Tào Dĩnh biết nguyên nhân thì không ngừng oán giận ông nội mình thúc giục quá nhiều, nửa đêm lại đi làm đồ ăn khuya cho Triệu Nhan, luôn cùng hắn thức đến đêm khuya mới ngủ, thậm chí còn ngừng không vận động buổi đêm, đối với cái này mặc dù Triệu Nhan có chút bất mãn, nhưng cũng không đành lòng cự tuyệt ý tốt của Tào Dĩnh, vì vậy chỉ đành thành thành thật thật ôm Tào Dĩnh ngủ một đêm.
Sau bữa điểm tâm ngày hôm sau, Tào Dĩnh các nàng vẫn như cũ cùng nhau đi đến tiểu học nghe giảng bài, tuy nhiên Triệu Nhan lại cố ý đi đằng sau, sau đó đứng trước Âu Dương Uyển Linh nói:
– Uyển Linh nàng tới đây một chút, ta có chuyện muốn thương lượng với nàng!
Nghe thấy lời Triệu Nhan nói, Bảo An công chúa và đám người Tào Dĩnh đi đằng trước đều lộ ra vẻ kinh ngạc, trong đó Âu Dương Uyển Linh xấu hổ đỏ mặt, tuy rằng nàng ở trong biệt viện nhưng cũng rất ít có cơ hội ở chung với Triệu Nhan, đây là lần đầu tiên Triệu Nhan chủ động gọi nàng đến. Có điều dù nàng thẹn thùng, nhưng vẫn dừng bước, chỉ là tiếng cười của bọn người Thọ Khang công chúa khiến nàng càng thêm thẹn thùng.
Triệu Nhan gọi Âu Dương Uyển Linh lại tất nhiên là muốn thương lượng với nàng chuyện đảm nhiệm làm lão sư ở trường tiểu học, chỉ là bây giờ nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của nàng, khiến cho Triệu Nhan không biết nên mở miệng như thế nào, cuối cùng đành phải kiên trì nói:
– Uyển Linh, trong khoảng thời gian này mỗi ngày nàng vẫn đến trường học nghe giảng bài, ta nói vài thứ kia nàng nghe có hiểu không?
– Ừm, lúc mới bắt đầu có chút không quen cho lắm, tuy nhiên sau một thời gian dài, thật ra những thứ đó đều có thể nghe hiểu tàm tạm.
Lúc này vẻ mặt Âu Dương Uyển Linh vẫn thẹn thùng như cũ nói, nàng cũng không biết rằng Triệu Nhan hỏi mình những lời này là có dụng ý gì, chỉ cho rằng đây không phải là những lời Triệu Nhan muốn nói khi gọi mình.
– Vậy toán học kia thế nào, nàng học như thế nào?
Triệu Nhan nghe đến đó lại hỏi tiếp, học sinh năm đầu chủ yếu là học những cái cơ sở nền móng như đọc viết với số học Dựa vào văn học mà Âu Dương Uyển Linh rèn luyện hằng ngày, dạy học sinh nhận biết được chữ khẳng định là dễ như một bữa ăn sáng, còn điều Triệu Nhan lo lắng nhất chính là trình độ toán học của nàng.
– Toán học thì vẫn tốt, cộng trừ nhân chia đơn giản ta đều đã học xong, cũng có thể áp dụng quen thuộc rồi, tuy nhiên vẫn không thể so sánh với Nhã Nhi.
Âu Dương Uyển Linh lại nhẹ giọng trả lời, kỳ thực toán học của nàng cũng tốt lắm, chỉ có điều nàng vẫn luôn luôn khiêm tốn, vì vậy mới nói như thế.
– Ha hả, ở phương diện toán học Nhã Nhi thiên phú rất cao. Ta đều đã sắp không còn gì để dạy nàng rồi.
Nghe đến đó rốt cục Triệu Nhan cũng yên lòng, chỉ cần Âu Dương Uyển Linh hiểu được cộng trừ nhân chia trong toán học, hoàn toàn có thể đảm nhiệm là lão sư năm đầu.
Chỉ thấy sau khi nói xong những lời này, trên mặt Triệu Nhan lộ ra vẻ hơi chần chừ, cuối cùng mở miệng nói với Âu Dương Uyển Linh:
– Uyển Linh, hiện tại tuy rằng chương trình tiểu học đã đi vào quỹ đạo, nhưng ngày hôm qua ông nội Dĩnh nhi mời ta đi đến đạo quán dạy học. Nếu như vậy, mỗi ngày ta chỉ có thể bỏ ra nửa ngày đến trường học, nhất định sẽ chậm trễ việc học tập. của học sinh, vì vậy ta nghĩ phải thêm một lão sư, không biết nàng có hứng thú việc làm lão sư hay không?
– Ta? Ta cũng có thể làm lão sư sao?
Âu Dương Uyển Linh nghe đến đó cũng rất kinh ngạc trừng to mắt hỏi, theo nàng, những gì Triệu Nhan giảng dạy ở tiểu học đều có một chút chương trình học mới lạ, những thứ này nàng đều chưa bao giờ nghe đến. Điều này cũng làm cho nàng càng thêm hâm mộ Triệu Nhan, cho rằng ngoài Triệu Nhan ra thì không còn ai có thể đảm nhiệm lão sư của trường học này.
Nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Âu Dương Uyển Linh, Triệu Nhan cũng cười mở miệng nói:
– Đương nhiên là có thể, lần này thêm lão sư chỉ cần chịu trách nhiệm giảng dạy chương trình học của năm đầu. Bọn họ chủ yếu là học tập đọc viết chữ mới và một ít toán học cơ sở, chỉ cần là người đã nghe giảng của năm thứ hai đều có thể đảm nhiệm, mặt khác ta còn viết một quyển giáo án, bên trong có từng kiến thức trọng điểm cần giảng trong chương trình học, chỉ cần nhìn trên đó mà nói, tuyệt đối có đủ tư cách làm một lão sư.
Âu Dương Uyển Linh nghe xong lời Triệu Nhan nói cũng có chút động lòng, nàng ở trong biệt viện mặc dù có Bảo An công chúa ở cùng, nhưng dù sao cũng không có việc gì làm, thỉnh thoảng cũng có cảm giác buồn chán, đặc biệt thường xuyên không được gặp Triệu Nhan, hiện tại nếu có thể đến trường làm lão sư, mình có thể gặp mặt Triệu Nhan hãng ngày rồi.
Nghĩ đến có thể thường xuyên ở cùng một chỗ với Triệu Nhan, Âu Dương Uyển Linh gần như tức khắc quyết định chủ ý, lập tức vẻ mặt kiên định mở miệng nói:
– Ta nguyện ý, tuy nhiên nếu dạy không tốt, mong quận vương đừng trách cứ.
– Ha ha, yên tâm đi, đến lúc đó ta sẽ giúp nàng, dạy học sinh kỳ thực cũng không phức tạp như vậy.
Nhìn thấy Âu Dương Uyển Linh đồng ý, Triệu Nhan cũng không nhịn được vui vẻ nói, có Âu Dương Uyển Linh trợ giúp, rốt cục hắn có thể yên tâm đi giúp Tào Dật dạy học ở chỗ kia rồi.
Tuy nhiên bởi vì cái gọi là làm việc tốt thường gian nan, điều khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ đến chính là, ngay tại buổi sáng mà Âu Dương Uyển Linh vừa mới đồng ý đến trường học làm lão sư, buổi chiều khi đang giảng dạy, tôi tớ của phủ Âu Dương Tu chợt vội vã đi đến tìm Âu Dương Uyển Linh, nói là thê tử của Âu Dương Tu, chính là bà nội của Âu Dương Uyển Linh bỗng nhiên sinh bệnh, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng nằm trên giường không dậy nổi, điều này khiến cho Âu Dương Uyển Linh vô cùng sốt ruột, vội vàng cáo từ với Triệu Nhan, thu dọn đồ đạc rồi nhanh về nhà, thậm chí lúc này Triệu Nhan còn chưa kịp thông báo tin tức nàng sắp đảm nhiệm làm lão sư với mọi người.
Tự mình đưa Âu Dương Uyển Linh đi, Triệu Nhan ủ rũ quay lại trường học, Tào Dĩnh và Bảo An công chúa cũng đi cùng tiễn Âu Dương Uyển Linh, hiện tại cũng đã quay trở lại biệt viện nghỉ ngơi, trong trường học ngoại trừ Triệu Nhan và Nhã Nhi với những học sinh kia thì cũng chỉ còn có Nhan Ngọc Như là không rời khỏi, dù sao nàng với Âu Dương Uyển Linh cũng không quen thuộc mấy, cũng không có điều gì quá lớn xảy ra, vì vậy tự nhiên cũng không cần tiễn đưa.
Buổi chiều lúc tan học, Triệu Nhan giao cho các học sinh một chút bài tập về nhà, sau đó cho những học sinh này giải tán, chỉ còn có Nhan Ngọc Như ở lại sắp xếp bàn học gọn gàng, đây là việc từ ngày đầu tiên đến học đã trở thành thói quen, Triệu Nhan đã từng nói không cần nàng làm những chuyện này, tuy nhiên Nhan Ngọc Như lại trả lời, nói mình đến nghe giảng miễn phí đã có chút ngượng ngùng rồi, làm chút ít việc trong khả năng cũng là điều nên làm, vì vậy Triệu Nhan cũng không khuyên nhủ nữa, chỉ dặn dò nàng lúc rời khỏi thì khóa kỹ cửa chính của trường học.
Tuy nhiên hôm nay sau khi tan học Triệu Nhan cũng không lập tức rời khỏi mà đứng ở bên ngoài chờ Nhan Ngọc Như, dù sao Âu Dương Uyển Linh cũng có việc gấp cần phải trở về, nhưng lão sư ở trường học lại không thể thiếu, hơn nữa thời gian cấp bách, hiện tại cũng chỉ đành hỏi ý kiến Nhan Ngọc Như một chút.
-A, quận vương vẫn chưa đi sao?
Sau khi Nhan Ngọc Như dọn dẹp xong phòng học ra ngoài, lại nhìn thấy Triệu Nhan đang đứng ở trong sân, dường như là đang chờ nàng, điều này khiến cho nàng có chút kinh ngạc hỏi.
– Ừ, bổn vương cố ý ở lại chờ Nhan nương tử, không biết cô có thời gian không?
Triệu Nhan lộ ra một nụ cười gật đầu nói.
– Hả? Không biết vì sao quận vương chờ tiểu nữ tử?
Nhan Ngọc Như cũng lộ ra một nụ cười nhạt hỏi, đối với những nam tử khác, từ trước đến giờ sắc mặt của nàng đều không chút thay đổi, nhưng qua một khoảng thời gian nàng hàng ngày đến nghe Triệu Nhan giảng bài, mặc dù lúc ban đầu quả thực là mang theo mục đích tiếp cận hắn, nhưng hiện tại nàng càng ngày càng thích cuộc sống thế này hơn, ấn tượng đối với Triệu Nhan cũng thay đổi rất nhiều, thậm chí cảm thấy hắn khác với những nam tử bình thường, đương nhiên đây vẫn chưa đến mức ái mộ, chỉ là một chút hảo cảm với Triệu Nhan mà thôi, dù sao với cuộc sống mà nàng đã trải qua, thật sự rất khó để sinh ra cảm tình đối với người khác.
– Khu, chuyện này… Nhan nương tử gần đây mỗi ngày cô đều đến nghe giảng bài, hiện tại có cảm giác như thế nào, có nghe hiểu hết các nội dung ta nói không?
Lúc này Triệu Nhan cũng không biết phải nói chuyện này ra như thế nào, chỉ đành kho khan một tiếng nói, lại nói những lời buổi sáng đã nói với Âu Dương Uyển Linh ra.
– Tàm tạm, toán học quận vương giảng tuy rằng khác nhau rất lớn với toán học trước kia ta học, nhưng bản chất là giống nhau, vì vậy đối với ta mà nói cũng không khó, về phần các tri thức của vật lý, thiên văn, địa lý, tuy rằng rất nhiều điều không thể tưởng tượng nổi, nhưng quận vương rất biết cách giảng bài, tuyệt đại đa số bộ phận trong đó ta đều có thể nghe hiểu.
Tính tình Nhan Ngọc Như khá trực tiếp, cũng không thích khiêm tốn, đã hiểu chính là đã hiểu, vì vậy câu trả lời của nàng và Âu Dương Uyển Linh khác nhau rất nhiều.
– Ha ha, có thể được Nhan nương tử khích lệ, bổn vương cũng thấy rất vinh hạnh!
Triệu Nhan nghe đến đó cũng không nhịn được cười nói, ngay sau đó chỉ thấy hắn do dự một chút, rốt cục mở miệng nói:
– Hiện tại Nhan nương tử ở Thượng Thủy trang, dường như cũng không phải làm chuyện gì khác, không biết cô có nguyện ý đến trường học nhậm chức không?
Kỳ thật đối với Nhan Ngọc Như mà nói, tin tức này tuyệt đối là một tin tức rất tốt, thứ nhất nàng vốn bắt buộc phải tiếp cận Triệu Nhan, tuy rằng mỗi ngày nàng có thể đến nghe giảng, nhưng cả trường ngoại trừ những học sinh kia thì người đến nghe giảng đều là người nhà của Triệu Nhan, duy chỉ có nàng là người ngoài, điều này cũng khiến cho Nhan Ngọc Như cảm thấy khó chịu, nếu không có nỗi khổ bất đắc dĩ, chỉ sợ nàng đã sớm không đến nữa, tuy nhiên nếu như trở thành lão sư của trường học, việc đến trường học chính là thuận lý thành chương.
Về phần nguyên nhân thứ hai thì trực tiếp hơn, hiện tại nàng không có bất kỳ thu nhập nào, tuy rằng lần trước nàng đáp ứng yêu cầu của phụ thân đến gần Triệu Nhan, nhưng đối phương cũng không cho nàng một chút tiền bạc gì cả, Nhan Ngọc Như cũng không muốn lại nhận tiền của đối phương nữa, có thể nói trong nhà của Nhan Ngọc Như gần như đã đến tình trạng cùng đường, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa chỉ sợ nàng cũng không thể tiếp tục đến trường học nữa, điều cần giải quyết trước mắt chính là miếng cơm của mình và Ẩn Nương.
– Tốt! Ta nguyện ý!
Nghĩ đến những điều đó, Nhan Ngọc Như vô cùng kiên định gật đầu, bất kể là xuất phát từ phương diện nào để suy xét, nàng đều không thể nào cư tuyệt cơ hội lần này.