Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 169



Mạc Trần sợ hãi kêu lên.

Nhưng mà không có ai phụ họa theo hắn.

Tất cả những người khác vẫn còn trong trạng thái u mê Võ Đạo như cũ, chưa hề

tỉnh lại.

“Chín dòng Võ Đạo bao la vạn tượng, tất cả loại đều ở đó….”

“Không thể nào tồn tại dòng thứ mười được!”

“Vậy thì đó rốt cuộc là cái gì?”

Là một tiên nhân, nhận thức của hắn đã hoàn toàn bị tan vỡ.

“Chưởng môn….”

Hắn hy vọng rằng sẽ có người giúp hắn giải thích nghi ngờ này.

Nhưng mà lúc này trạng thái của Khương Thành rất ảo diệu, làm gì có thời gian

rảnh mà để ý hắn.

Sau khi dòng sông thứ mười màu đen đã hoàn toàn hình thành, cả đạo cung đã

nhuộm lên một lớp màu tăm tối.

Theo sự trôi qua của thời gian, dòng Võ Đạo dần dần ẩn đi, đường như đã trở lại

sâu đáy cùng của đạo cung.

Nhưng Mạc Trần dám thề rằng, chắc chắn hắn đã nhìn thấy rồi.

Dấu vết của dòng Võ Đạo màu đen, hoàn toàn vẫn còn!

Chỉ là nó đã giấu đi rồi, không một ai biết được rằng nó rốt cuộc là cái gì.

Mãi cho đến tận lúc này, cuối cùng thì những người khác cũng đã tỉnh táo lại.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Đúng vậy, đã xảy ra chuyện gì, sao ta cảm thấy dường như đã trôi qua rất lâu

rồi?”

“Dường như cảnh giới Võ Đạo của ta có nhiều cảm ngộ hơn.”

“Ta cũng vậy!”

“Lẽ nào là do chưởng môn sao?”

“Có thể là do cảnh giới Võ Đạo của chưởng môn quá cao, đến mức mà chúng ta

có thể nhận được dẫn dắt từ đạo cung của hắn chăng?”

Mạc Trần rất muốn nói cho bọn họ biết, đúng thật là do chưởng môn.

Nhưng còn rắc rối gấp vạn lần so với tưởng tượng của bọn họ!

Cảnh giới võ đạo quá cao, cho nên có thể khiến cho những người khác nhận

được dẫn dắt?

Làm gì có chuyện đơn giản như vậy.

Đúng vào lúc mọi người nghĩ rằng tất cả đều kết thúc rồi, trời bỗng dần dần tối

lại.

“Chuyện gì vậy?”

“Đây là bí cảnh đó.”

Càng ngày càng có nhiều mây đen ùn ùn kéo đến, hết lớp này đến lớp khác,

thậm chí còn có cảm giác sợ hãi rằng nó sẽ rơi xuống mặt đất nghiền nát vạn

vật.

“Sắc trời như này không bình thường!”

“Sao ta lại cảm giác giống như lôi kiếp vậy.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Ha ha ha, không phải có ai muốn đột phá lên Nhập Thánh cảnh đấy chứ…”

Lời nói vừa dứt, sắc mặt Mạc Trần đột nhiên biến đổi.

“Mau tránh ra!”

“Tất cả rời khỏi chỗ này ngay!”

“Đây là lôi kiếp!”

“Chưởng môn phải độ kiếp rồi!”

Những người khác nhao nhao nhìn hắn đầy kinh ngạc.

“Độ kiếp?”

“Sao có thể chứ?”

“Cảnh giới này của chưởng môn còn không phải là Đạo Cung cảnh Cửu trọng

a.”

Lúc này đây, Khương Thành mơ hồ cảm giác được một luồng sức mạnh cực kỳ

nguy hiểm khóa chặt lấy hắn.

“Là lôi kiếp của ta, các ngươi mau rời khỏi đây.”

Nhưng rất nhiều đệ tử Phi Tiên môn không chịu rời đi.

“Không được, lôi kiếp này có vẻ rất nguy hiểm, để chúng ta giúp chưởng môn

chịu đựng lôi kiếp!”

Mạc Trần suýt nữa thì bị bọn họ chọc tức cười.

“Các ngươi bị ngu hả, lối kiếp chỉ có thể dựa vào chính mình. Quá nhiều người

bên cạnh, lôi kiếp sẽ càng mạnh. Các ngươi đang hại hắn đó!”

Đây là kiến thức cơ bản của việc tu tiên.

Nghe đến đây, đám đệ tử lập tức bay ra khỏi nơi này.

Bọn họ không biết rằng, vào lúc này, sắc trời của toàn bộ hạ giới đã đều đen sì

lại.

Các đại vực giới, không biết đã có bao nhiêu tu sĩ chạy ra.

Cho dù là Tôi Thể hay là Thánh Giai, tất cả đều nhìn về phía bầu trời nơi mây

đen dồn thành.

Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng sâu thẳm trong linh hồn

của mình đều nảy sinh ra sự run rẩy theo bản năng.

Không biết có bao nhiêu tu sĩ quỳ rạp xuống, nằm bò xuống cầu xin trời đất bỏ

qua cho mình.

Bởi vì một màn này nhìn giống như là ngày hủy diệt thế giới đến.

Từ phía xa nhìn Khương Thành một mình bay lên trời cao, Mạc Trần thất thần

một hồi.

Thanh thế này đã vượt qua bất cứ lôi kiếp nào mà hắn biết.

Thực ra tiên giới cũng chưa từng gặp qua biến động kinh hoàng như vậy.

Nhưng mà Khương Thành mới Đạo Cung cảnh, thực ra dù có thiên phú cao hơn

nữa, cũng không có khả năng tạo ra được lôi kiếp như vậy!

Lẽ nào….

Là do dòng Võ Đạo thứ mười?

Dòng võ đạo đó không nên tồn tại, cũng không thuộc về thế giới này, cho nên

Tham Khảo Thêm:  Chương 79: Trang phục hầu gái (Hạ)

mới gây ra sự bóp nghẹt quy tắc trời đất?

Suy đoán này chỉ xuất hiện ở trong đầu hắn trong nháy mắt, đã bị hắn quẳng ra

một bên.

Sao có thể được, vậy thì quá vô lý rồi.

Trời hoàn toàn tối lại, nếu như không dùng thần niệm đều không thể nhìn thấy

một cái gì.

Đến tận lúc nó gần như rơi vào trong đám mây đen trên sườn núi xuất hiện một

luồng ánh sáng.

Luồng ánh sáng đó càng ngày càng mãnh liệt, chiếu vào Khương chưởng môn

đang đơn độc treo lơ lửng trong không trung.

Một đường ánh chớp hình rồng vàng không biết dài bao nhiêu dặm từ từ hình

thành, mà đây chỉ mới là bắt đầu.

Rất nhanh đã xuất hiện một đường ánh chớp hình rồng màu đỏ.

Sự kinh ngạc của Mạc Trần không dừng lại ở đó.

Mãi đến khi trên không trung xuất hiện chín đường ánh chớp hình rồng cực lớn,

sau khi đã hoàn toàn bao vây người ứng kiếp, hắn mới dùng một loại ngữ điệu

vô cùng phức tạp lẩm bẩm một mình.

“Cửu Thiên Long Kiếp…”

“Sao Đạo Cung cảnh có thể gặp được loại đại kiếp hủy diệt thế này…”

“Lẽ nào thế giới hỗn loạn rồi?”

Lối kiếp là bậc phân cách giữa đẳng giai yếu và mạnh.

Lúc Đạo Cung cảnh thăng cấp lên Nhập Thánh cảnh thì thông thường sẽ là

Huyền Thiên Lôi Kiếp.

Vài đường ánh chớp màu đỏ nhỏ li ti gần như sắp xong rồi.

Đương nhiên, sức mạnh của loại ánh chớp kia so với ánh chớp ở trần gian hoàn

toàn khác biệt, có thể tiêu diệt cơ thể và tinh thần của các tu sĩ dưới đạo cung,

sức mạnh không thể coi thường được.

Còn trước khi thăng lên Thánh Giai, lôi kiếp phải gặp là Tử Tiêu Lôi Kiếp –

loại lôi kiếp phổ thông thô như là thùng nước.

Đủ để đá nát rất nhiều Thánh Giai đỉnh cao nền móng chưa đủ vững chắc, đồng

thời chưa chuẩn bị đủ đến mức hủy diệt thần hồn.

Mà tiên nhân của tiên giới, đến hậu kỳ đều cần phải độ kiếp.

Đến lúc đó sẽ gặp phải các cấp thiên kiếp hủy diệt thế giới như: Bạch Đế Lôi

Kiếp, Vạn Tượng Thiên Kiếp, Bát âm Thiên Giai, Tru Tâm Đại Kiếp, Cửu

Thiên Long Kiếp.

Giai đoạn Đạo Cung cảnh mà gặp phải loại lôi kiếp này, hoàn toàn không thể

Tham Khảo Thêm:  Chương 345: Cuộc chiến cuối cùng

vượt qua được.

Khương Thành không biết được lôi kiếp này có ý nghĩa gì.

Hắn chỉ biết rằng hiện tại hắn không thể tránh được, dường như cho dù xuất

hiện ở đâu, lôi kiếp này đều sẽ theo hắn như hình với bóng.

Khi chín con rồng khổng lồ cùng lúc giáng xuống người hắn, hắn không hề hồi

hộp mà chết rồi.

Ngay sau đó hắn nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

“Ting, ký chủ đã bị giết, đang tiến hành kiểm tra sức mạnh của kẻ địch, sắp xếp

phương án hồi sinh…”

Lần này sẽ là cái gì đây?

Chẳng nhẽ cho mình một loại năng lực tránh thoát khỏi lôi kiếp sao?

Khương Thành có chút chờ mong.

“Ting, ký chủ hồi sinh.”

Hả?

Cứ trực tiếp hồi sinh như vậy?

Cách giải quyết đâu?

Sống lại không phải vẫn bị đánh chết tiếp hay sao?

Thành ca muốn chửi người.

Nhưng ngay sau đó bèn phát hiện ra, mây đen đang tiêu tan rồi, lôi kiếp đã kết

thúc rồi.

Không sai, đặc điểm của lôi kiếp đều là như vậy, hoặc là thành công vượt qua.

Hoặc là bị đánh đến mức hủy diệt cơ thể và tinh thần, lúc đó lôi kiếp sẽ vì mất

đi mục tiêu mà tự động tiêu tan.

Sau khi hắn bị đánh chết, lôi kiếp đã tiêu tan rồi.

Lôi kiếp tiêu tan, có nghĩa là hy sinh tại trận rồi.

Vậy cho nên hệ thống không cần phải đưa ra cách giải quyết gì cả, hồi sinh coi

như đã chiến thắng lần lôi kiếp này rồi.

Mà hắn cũng không phải là không có chút thu hoạch nào.

Bởi vì “đối phó” với lôi kiếp diệt thế kinh khủng như vậy, hắn đương nhiên có

được hiệu quả tôi luyện của lôi kiếp.

Cho dù lúc đó chỉ trong chớp mắt như vậy, nhưng bây giờ hắn đã trực tiếp phi

thăng thành tiên rồi.

Suy cho cùng thì độ kiếp thành tiên, chẳng phải là để người thường trở thành

tiên thể sao?

Có thể nói rằng, bây giờ hắn đã được xem như là một nửa tiên nhân rồi.

Sắc trời lại bắt đầu khôi phục sự sáng sủa, Mạc Trần là người đầu tiên bay đến.

“Chưởng môn, vậy mà người có thể vượt qua được trận lôi kiếp này, việc này rõ

ràng đã lật đổ quy tắc theo lẽ trời rồi….”

Ngay sau đó, hắn trợn tròn mắt lại.

“Tiên thể?”

“Ngươi đã là tiên nhân rồi?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.