Đế Bá

Chương 310: Người chết thần bí (1)



Qua rất lâu sau đó, đám
người Lý Sương Nhan cũng không khỏi lấy lại tinh thần, bọn hắn đều không rõ ràng được hiện tại là dạng tình huống gì. Bọn hắn căn bản là nghe
không hiểu Lý Thất Dạ nói!

– Hắn là ai?

Cuối cùng, Trần Bảo Kiều không nín được hiếu kỳ trong nội tâm, thấp giọng hỏi Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ cười khổ một cái, cuối cùng lắc đầu, nói ra:

– Một gia hỏa quật cường! Trăm ngàn vạn năm đều là như thế, tựa như tảng đá trong hầm cầu, vừa cứng vừa thối!

Lý Thất Dạ nói lời như vậy, làm đám người Ngưu Phấn đều sợ hãi kêu lên
một cái, ngay cả Vũ Thần, Bá Tiên Sư Vương cũng kiêng kị ba phần, công
tử bọn hắn lại dám đánh giá hắn như thế, vạn nhất người này bão nổi, bóp chết bọn hắn, còn không phải như là bóp chết một con kiến.

Đám người Lý Sương Nhan cũng không khỏi nghiêng đầu nhìn về phía mộc
quan trên vách đá dựng đứng, nhưng mà, mộc quan không có bất luận động
tĩnh gì, này mới khiến đám người Lý Sương Nhan không khỏi thở dài một
hơi.

Trên thực tế, trong lòng đám người Lý Sương Nhan đều là hiếu kỳ muốn
chết, vì cái gì hán tử nghe được lời nói giống như thơ mà không phải thơ kia, vậy mà lại giúp bọn hắn? Chính xác mà nói, là trợ giúp công tử bọn hắn!

Có điều, Lý Thất Dạ không nói, bọn hắn cũng không dám hỏi nhiều, cố sự trong này, không phải bọn hắn có khả năng tưởng tượng.

– Lần này đoạt được, về Bảo Kiều.

Lý Thất Dạ lấy ra Bá Tiên Đao cùng Hoành Thiên Bát Đao bí kíp, đưa cho Trần Bảo Kiều, nói ra.

– Cho, cho, cho ta?

Trần Bảo Kiều cũng không khỏi ngây ngốc một chút, hai món đồ này là mọi
người xuất sinh nhập tử lấy được, không nghĩ tới vậy mà toàn bộ cho
nàng.

– Hai món đồ này, có thể nói là vì Bá Tẫn Tiên Tuyền thể của ngươi mà
chế tạo, nếu không phải bởi vì thể chất ngươi như vậy, ta cũng sẽ không
đi lấy hai món đồ này, tương lai ngươi sẽ phát hiện bọn nó là thích hợp
ngươi cỡ nào.

Tham Khảo Thêm:  Chương 27

Lý Thất Dạ gật đầu nói.

Ôm hai món đồ này, Trần Bảo Kiều là thật lâu nói không ra lời, nàng đã
là thị nữ của Lý Thất Dạ, đối với nàng mà nói, có thể tu luyện vô
thượng thể thuật, đã không còn dám có càng nhiều truy cầu, nhưng mà, hôm nay Lý Thất Dạ ban thưởng nàng hai kiện trọng bảo vô thượng, trong lúc
nhất thời, để cho cái mũi nàng không khỏi ê ẩm, trong nội tâm ấm áp,
thiên ngôn vạn ngữ đều nói không ra.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ đối với đám người nói ra:

– Sương Nhan đã được trận đồ cùng Thiên Bàn, Thạch lão cũng được Huyền
Cổ Tháp! Lần này các ngươi đều có công, nhưng, đều đã được ban thưởng,
cho nên, hai bảo này về Bảo Kiều.

Lý Sương Nhan không nói lời nào, đối với công tử an bài, nàng vẫn luôn là không có dị nghị.

Thạch Cảm Đương càng là đối với Lý Thất Dạ bái một cái, nói ra:

– Công tử ban thưởng lão hủ bảo tháp, lão hủ đã không dám cầu nhiều.

Trên thực tế, hắn cũng vì tiểu thư của mình mà cao hứng, điều này nói rõ tiểu thư mình ở trong nội tâm công tử còn là có địa vị.

– Lần này, Ngưu Phấn lập đại công, bảo vật ngươi cũng không cần, ta lại ban thưởng ngươi nhị giải.

Lý Thất Dạ nói với Ngưu Phấn.

Vừa nghe đến Lý Thất Dạ nói như vậy, Ngưu Phấn lập tức vì đó cuồng hỉ, phục bái tại đất, cao hứng nói ra:

– Công tử ban thưởng hai giải, so với vô thượng bảo vật còn trân quý hơn.

Đối với hắn mà nói, bất kỳ bảo vật nào cũng không sánh nổi thập bát giải!

Thời điểm Lý Thất Dạ nhập Thiên Cổ Thi Địa lừa Địa Tiên, tại Thiên Cổ
thành, càng ngày càng nhiều tu sĩ xuất hiện, ngay cả rất nhiều môn phái
truyền thừa không xuất thế cũng nhao nhao lộ mặt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1

Thời điểm càng náo nhiệt, bên trong Thiên Cổ thành xuất hiện quan tài là càng ngày càng nhiều, không ít đại giáo cổ phái, cương quốc truyền thừa đều nhao nhao khiêng quan tài mà tới.

U Minh thuyền ra, mọi người làm như vậy là vì cái gì? Mặc dù nói, có một ít tu sĩ trẻ tuổi hoặc là một ít đại giáo cương quốc đích thật là vì
bảo vật mà đến, nhưng mà, đối với rất nhiều đại giáo cương quốc, đặc
biệt là tiên môn đế thống thâm bất khả trắc mà nói, làm như vậy là vì
cái gì? Làm như vậy là để trùng sinh, làm như vậy là để sống thêm một
thế!

Lời nói khó nghe, những cổ giáo truyền thừa trăm ngàn vạn năm kia, nhà
nào không phải có một hai người chết ? Thậm chí là nói, người ta chính
là không bao giờ thiếu người chết, hơn nữa, đều là người chết đã từng
cường đại nhất.

Trên thực tế nào chỉ là người chết, thậm chí kẻ sắp chết càng thêm khát
vọng đem mình chôn ở Thiên Cổ Thi Địa! Những lão bất tử này sống thời
đại này đến thời đại khác, đã chỉ còn lại có một hơi, bọn hắn so với ai
khác đều sợ chết, không tiếc dùng bất kỳ thủ đoạn nào tới kéo dài hơi
tàn.

Hiện tại U Minh thuyền ra, đối với bất kỳ một lão bất tử sắp chết nào mà nói, đều là thời cơ sống thêm một thế!

Trong lúc nhất thời, các đại giáo cương quốc, cổ tông bí phái trong
thiên hạ đều nhao nhao khiêng quan tài mà đến, trong quan tài của bọn
hắn, có là chứa tiên hiền đã chết đi vô số năm tháng, cũng có lão bất tử sống từ thời đại này đến thời đại khác còn y nguyên kéo dài hơi tàn!

Đối với người chết cũng tốt, đối với lão bất tử kéo dài hơi tàn cũng
được, U Minh thuyền đáng giá bọn hắn đánh cược một lần, một khi thành
công, cái kia chính là đương thời trùng sinh, sống thêm một thế, cái
thời cơ này ngay cả Tiên Đế cũng không thể có!

Tham Khảo Thêm:  Chương 48: Câu Chuyện Thứ Ba (11)

Vô số cỗ quan tài bị nhấc vào Thiên Cổ thành, có một ít quan tài xuất
hiện, gây nên oanh động không nhỏ! Quan tài có thể gây nên oanh động,
vậy mang ý nghĩa trong quan tài này chứa chính là nhân vật khó lường!

– Đây không phải là Đông Bách Thành Hộc Tiên Cổ Giáo sao?

Lúc có một bộ hắc quan bị nhấc vào Thiên Cổ thành, có tu sĩ đến từ Đông Bách Thành thì thào nói.

Thấy hắc quan này, có một vị giáo chủ động dung, lầm bầm nói ra:

– Hộc Tiên Cổ Giáo có quy cách mai táng, bọn hắn kiến giáo trăm ngàn vạn năm, người có thể sử dụng hắc quan lác đác không có mấy! Người có thể chôn cất hắc quan, phải là thế hệ đại tạo hóa, đối với tông môn có vô
thượng cống hiến! Hộc Tiên Cổ Giáo đã có ba vạn năm không ra hạng người
đại tạo hóa, chẳng lẽ trong quan tài này chính là Thương Hổ Yêu Hoàng
năm vạn năm trước!

– Huyền Cực Hải Hàn Kim tạo thành kim quan nha!

Lúc có một bộ kim quan nhấc vào Thiên Cổ thành, có người không khỏi trở nên động dung nói ra:

– Bắc Uông Dương Quy Ngư quốc vậy mà bỏ vốn gốc lớn như thế, lấy Huyền Cực Hải Hàn Kim đúc quan tài, thủ bút này quá lớn rồi đó.

– Cái này ngươi liền không hiểu được, trong quan tài này chính là phò mã đời thứ sáu của Quy Ngư quốc.

Có một vị Ngư tinh đến từ Bắc Uông Dương lắc đầu nói ra.

– Phò mã thậm chí có đãi ngộ như vậy?

Cũng có người không khỏi giật mình.

Ngư tinh nói:

– Phò mã đời thứ sáu Quy Ngư quốc là nhân vật khó lường, xuất thân từ
một chi Ngư tộc của Yêu tộc, nhưng mà, hắn lại có được một phần tư huyết thống Mị linh, đã từng lấy cá hóa rồng, leo lên Long Môn! Hắn không
chỉ là kiêu ngạo của Quy Ngư quốc, cũng là kiêu ngạo của Ngư tộc!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.