Thu Dung Vãn Tuyết biết chuyện không may nhưng giữ bình tĩnh nói:
– Ta còn có chuyện, xin cáo từ.
Thu Dung Vãn Tuyết định quay người đi nhưng bị Thần Nhiên hoàng tử chặn đường, lạnh lùng cười:
– Muốn đi không khó, kêu Lý Thất Dạ đến chuộc người.
Thần Nhiên hoàng tử bị Lý Thất Dạ tát mất bạt tai mất hết mặt mũi, sao gã không báo mối nhục to lớn đó được? Tuy bây giờ Thần Nhiên hoàng tử không có núi dựa nhưng gã hợp sức với đám người Thanh Kim Tử, Bách Gia Chư Tử, Quỷ Tăng, nếu gặp Lý Thất Dạ, gã tự tin sẽ đánh gục hắn rửa mối nhục.
Mọi người nhìn Thu Dung Vãn Tuyết, đều thấy nàng đi chung với Lý Thất Dạ, cũng là nhóm người đầu tiên bước lên đại lục.
Đám người Thần Nhiên hoàng tử muốn giữ Thu Dung Vãn Tuyết lại không đơn giản vì muốn tìm Lý Thất Dạ báo thù, bọn họ muốn moi tin tức từ miệng nàng.
Thu Dung Vãn Tuyết đứng đầu một tộc, gặp chuyện không hoảng, trầm giọng hỏi:
– Thần Nhiên hoàng tử, ta không hiểu ý của ngươi, chúng ta không có thù oán gì đúng không?
– Tuy Thu Dung tộc trưởng không có nhưng Lý Thất Dạ thì có.
Thần Nhiên hoàng tử lạnh lùng cười:
– Thu Dung tộc trưởng đi chung với Lý Thất Dạ là tự tìm đường chết.
– Thu Dung tộc trưởng, ta tin tưởng tộc trưởng có thể thông báo cho Lý Thất Dạ.
Bách Gia Chư Tử cười nói:
– Hay Thu Dung tộc trưởng tạm ở lại đây chờ xem báu vật xuất thế, cũng để Lý Thất Dạ mang đi. Thu Dung tộc trưởng thấy có đúng không?
Tim Thu Dung Vãn Tuyết rớt cái bịch, nàng hiểu đám người Thần Nhiên hoàng tử, Bách Gia Chư Tử, Quỷ Tăng, Thanh Kim Tử kết thành liên minh không chỉ vì tìm báu vật còn muốn dụ Lý Thất Dạ đến, thậm chí đặt bẫy muốn hại công tử nhà nàng.
Tu sĩ tộc khác bị đuổi ra ốc đảo khoanh tay đứng nhìn. Bọn họ không quen biết gì Thu Dung Vãn Tuyết, tất nhiên sẽ không ra tay giúp nàng.
Các tu sĩ quỷ tộc đều đứng về phe đám người Thần Nhiên hoàng tử, càng không giúp đỡ Thu Dung Vãn Tuyết.
Thu Dung Vãn Tuyết rơi vào vòng vây, hắn biết mình dữ nhiều lành ít.
Thu Dung Vãn Tuyết hít sâu, lắc đầu, nói:
– E rằng các ngươi tìm nhầm người. Từ khi leo lên mảnh đất này ta và Lý đạo hữu đường ai nấy đi, không biết Lý đạo hữu đang ở đâu. Huống chi ta và Lý đạo hữu quen biết bình thường, không thể thông báo cho hắn.
Thu Dung Vãn Tuyết có cách liên lạc với Lý Thất Dạ nhưng nàng không hy vọng công tử nhà nàng đến đây. Đám người Thần Nhiên hoàng tử, Thanh Kim Tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử hợp tác, nơi này có mấy ngàn cường giả quỷ tộc, nếu Lý Thất Dạ đến cứu Thu Dung Vãn Tuyết thì là nhảy vào cạm bẫy.
Dù Lý Thất Dạ cường đại cách mấy, đối diện đám người Thần Nhiên hoàng tử, hàng ngàn cường giả quỷ tộc hợp sức thì đành chịu bó tay.
Thu Dung Vãn Tuyết ôm quyết tâm dù chết tại đây cũng không để công tử rơi vào nguy hiểm.
– Ha ha ha, Thu Dung tộc trưởng, nếu người không chịu giúp mọi người thì chúng ta cũng không giúp được.
Quỷ Tăng cười âm hiểm:
– Thu Dung tộc trưởng đứng đầu một tộc, nên biết quỷ tộc chúng ta phải đoàn kết với nhau. Sâu ăn hại như con kiến nhân tộc nên bị tiêu diệt.
Thanh Kim Tử vô tình lạnh lùng nói:
– Thu Dung tộc trưởng, dù người không nghĩ cho mình thì cũng nên suy nghĩ cho Tuyết Ảnh quỷ tộc.
Đây là uy hiếp trắng trợn, nhiều người giật mình nghe hiểu Thanh Kim Tử nói câu đó không hề huênh hoang, ngông cuồng gì.
Thu Dung Vãn Tuyết biến sắc mặt, Tuyết Ảnh quỷ tộc chỉ là một tiểu tộc trong Đông U Cương, cực kỳ nhỏ bé.
Bách Cốt thánh tộc là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy trong Đông U Cương, tuy không phải đế thống tiên môn nhưng cũng là vật khổng lồ, một ngón tay đủ nghiền nát Tuyết Ảnh quỷ tộc.
Thu Dung Vãn Tuyết biết sẽ có hậu quả gì, nàng hít sâu bình tĩnh cảm xúc.
Thu Dung Vãn Tuyết trầm giọng nói:
– Ta và Lý đạo hữu đã không còn liên lạc, nếu Bách Cốt thánh tộc cứ quyết diệt Tuyết Ảnh quỷ tộc, muốn đổ tội lo gì không có cớ? Tuy Tuyết Ảnh quỷ tộc ta chỉ là tiểu tộc nhưng chúng ta không làm bằng đât, Tuyết Ảnh quỷ tộc tuyệt đối không khuất phục đại tộc trấn áp!
Thu Dung Vãn Tuyết đặt quyết tâm dù thế nào cũng không để Lý Thất Dạ rơi vào nguy hiểm.
Thu Dung Vãn Tuyết nói chắc chắn leng keng, tu sĩ trẻ tuổi tộc khác thầm khâm phục. Tộc nhỏ như Tuyết Ảnh quỷ tộc không cách nào đối kháng với vật khổng lồ Bách Cốt thánh tộc.
Trong Đông U Cương dù là đại tộc, đại giáo khác đều không muốn trêu vào Bách Cốt thánh tộc. Nơi này là địa bàn quỷ tộc, đại giáo đối diện Bách Cốt thánh tộc cũng sẽ nhân nhượng.
Huống chi hiện tại đám người Thanh Kim Tử hợp tác, không chỉ một vật khổng lồ Bách Cốt thánh tộc. Tiểu tộc Tuyết Ảnh quỷ tộc thậm chí không bằng con kiến.
Đối diện thiên tài tuấn kiệt như Thanh Kim Tử, Thu Dung Vãn Tuyết xuất thân từ tiểu tộc nói năng mạnh mẽ không hề lùi bước, nhiều người phục nàng to gan.
– Nói nhảm nhiều với nàng ta làm gì?
Thần Nhiên hoàng tử thấy ánh sáng từ hồ nước càng lúc càng chói mắt, mất kiên nhẫn nói:
– Bắt nàng rồi chúng ta đi xem trong hồ nước có phải báu vật xuất thế không.
So với Thần Nhiên hoàng tử hùng hổ, Thanh Kim Tử lạnh băng vô tình thì Bách Gia Chư Tử có phong độ hơn.
– Thu Dung tộc trưởng, nếu người chấp mê bất ngộ thì chúng ta đành mời tộc trưởng ở lại làm khách.
Mặt Thu Dung Vãn Tuyết sa sầm, nàng biết hôm nay mình chạy trời không khỏi nắng.
Đang lúc Bách Gia Chư Tử đinh ra tay thì một thanh âm lười biếng từ xa vọng lại:
– Như thế nào? Muốn giữ người của ta ở lại? Đã hỏi ý ta chưa?
Mọi người nhìn hướng thanh âm, Lý Thất Dạ sải bước đi tới, chớp mắt đã đến gần ốc đảo. Nhìn Lý Thất Dạ, biểu tình có khác nhau.
Tu sĩ không thuộc quỷ tộc nói:
– Kẻ hung dữ thời đại mới đã đến!
Ma Lợi Đao được gọi là kẻ hung dữ trong Nam Dao Vân, gần đây bị Lý Thất Dạ đập chết nên hắn trở thành kẻ hung dữ thời đại mới.
Thu Dung Vãn Tuyết vừa mừng vừa sợ:
– Công tử!
Thu Dung Vãn Tuyết mừng là không ngờ được gặp lại Lý Thất Dạ, sợ là đám người Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử, Thanh Kim Tử đang chuẩn bị hợp tác đối phó Lý Thất Dạ, hắn sẽ rơi vào nguy hiểm.
Thu Dung Vãn Tuyết vội vàng nháy mắt ra hiệu Lý Thất Dạ mau chóng rời đi, Thần Nhiên hoàng tử đã tụ tập mấy ngàn cường giả quỷ tộc muốn đối phó với hắn.
Lý Thất Dạ mỉm cười, chậm rãi bước đến lối vào ốc đảo, không thèm để đám người Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử, Thanh Kim Tử vào mắt.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Như thế nào? Một đám nam nhân ăn hiếp một cô nương, đây là uy phong của quỷ tộc các ngươi sao?
Thần Nhiên hoàng tử nghiến răng nói:
– Họ Lý, ngươi đến đúng lúc!
Mấy lần Thần Nhiên hoàng tử bị tát tai, gã thấy nhục như con cá nục, sớm muốn báo mối thù lớn này.
Những ngày qua Thần Nhiên hoàng tử hận Lý Thất Dạ thấu xương, hận không thể lột da, rút gân hắn ra, hận không thể đánh gục hắn quỳ dưới chân mình rửa nhục.
Tiếc rằng tỷ phu đi bắt xích hỏa kỳ lân, Quỷ Trùng Ma Tử chìm trong ngộ đạo. Thần Nhiên hoàng tử muốn tìm Lý Thất Dạ báo thù cũng đành bất lực