Tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc trong ốc đảo quát to:
– Con kiến nhân tộc, bó tay chịu trói đi!
– Nếu dám chống cự, giết không tha!
– Đúng vậy! Ai dám đối địch với quỷ tộc chúng ta, dù là ai đều chết không có chỗ chôn! Diệt tộc đồ môn!
Bị không khí cảmn hiễm, nhiều tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc rống to theo.
Các tu sĩ quỷ tộc cảm thấy Lý Thất Dạ là cá nằm trên thớt, bọn họ cầm dao, lòng sung sướng tàn nhẫn nhìn Lý Thất Dạ vùng vẫy sắp chết.
Thấy Lý Thất Dạ bị dồn vào đường cùng, Thần Nhiên hoàng tử sướng rơn:
– Họ Lý, hiện tại ngươi chịu trói còn kịp, lại đây quỳ xuống dập đầu xin bổn tọa tha cho.
Thần Nhiên hoàng tử quyết tâm nhục nhã con kiến nhân tộc này để rửa mối nhục.
Có liên minh cường đại chống lưng, Thần Nhiên hoàng tử tràn đầy tự tin bắt Lý Thất Dạ dễ như trở bàn tay.
Mặt Thu Dung Vãn Tuyết trắng bệch, vội lắc đầu, nói:
– Công tử, đừng!
Thu Dung Vãn Tuyết muốn thử chạy trốn nhưng bị Bách Gia Chư Tử khóa đường lui.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn mọi người, chậm rãi nói:
– Hôm nay tâm tình của ta vốn khá tốt, đáng tiếc có mắt mù.
Lý Thất Dạ nói thật, hắn tốn nhiều tâm huyết rốt cuộc lĩnh ngộ ra chung cực áo nghĩa mấy con kiến, tính ra hướng đại khái đại đạo kia, có hiểu biết hoàn toàn mới về đại đạo, về dàn khung.
Thu hoạch tuyệt thế vô song khiến tâm tình Lý Thất Dạ siêu tốt, nhưng đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử không biết sống chết làm hỏng tâm tình của hắn.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
– Uy hiếp ta?
Lý Thất Dạ nhìn quét tất cả quỷ tộc, cười nói:
– Nếu các người thích uy hiếp vậy ta cho hai lựa chọn. Một, cút xéo, nhân dịp tâm tình lão tử còn tốt hãy biến thật xa. Hai, ta giết sạch các ngươi, để máu nhuộm đỏ mảnh đất này!
Lý Thất Dạ đột nhiên thốt lời cực kỳ cuồng ngạo làm tu sĩ trẻ tuổi các tộc nhìn nhau. Tu sĩ quỷ tộc trừng Lý Thất Dạ.
– Thứ không biết sống chết!
Thần Nhiên hoàng tử cuồng cười nói:
– Sắp chết đến nơi còn huênh hoang! Các huynh đệ quỷ tộc, hãy loạn đao phân thây con kiến nhân tộc này, cho hắn biết, cho thiên hạ các tộc biết, dám đối địch với quỷ tộc chúng ta đều không có kết cuộc tốt!
Đám tu sĩ quỷ tộc rất tức giận:
– Thứ không biết sống chết, chịu chết đi!
Thần Nhiên hoàng tử ra lệnh, đám người cảm xúc tăng vọt, hét to, hùng hổ lấy báu vật của mình ra ném vào Lý Thất Dạ. Bọn họ rất vui loạn đao phân thây Lý Thất Dạ, đập bẹp hắn ra, bọn họ rất hưởng thụ khoái cảm đồ sát thế này.
Thu Dung Vãn Tuyết biến sắc mặt, vội vàng nhắc nhở:
– Cẩn thận!
Keng!
Lý Thất Dạ tùy tay rút một phối kiếm của tu sĩ đứng ngoài ốc đảo, ánh sáng đen ngập trời. Kiếm đen dáng sợ như biển nhấn chìm thiên địa, một ma thụ khổng lồ sinh trưởng chọc trời.
Ầm!
Ánh sáng đen như ma thụ tựa thần ma trấn áp đánh nát tất cả binh khí báu vật bay hướng Lý Thất Dạ. Từng đợt kiếm quang xuyên thấu mấy trăm cường giả quỷ tộc, đóng đinh bọn họ trên mặt đất. Tiếng xèo xèo vang lên, ánh sáng đen như quỷ hút máu hút khô máu của quỷ tộc.
Tam tài kiếm chi địa tài, cực âm cực ma, kiếm này vừa ra như thả ác ma vạn cổ trong địa ngục. Ai nhìn thanh kiếm đó đều lạnh gáy.
Vang tiếng hét thảm liên tiếp:
– A!!!
Một nhát kiếm, mấy trăm cường giả quỷ tộc thành thây khô.
Nhiều người chứng kiến cảnh tượng đó đánh rùng mình, người lạnh lẽo.
Thần Nhiên hoàng tử thấy vậy sắc mặt khó xem nói:
– Giết tiểu súc sinh này!
Đám cường giả quỷ tộc trẻ trong ốc đảo hét to một tiếng:
– Giết!!!
Bọn họ cùng chung mối thù, đã giết đỏ mắt, hơn một ngàn người xông hướng Lý Thất Dạ.
Trong tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc có nhiều người là cường giả vương hầu, cổ thánh. Nhiều người công kích, có thể nói là trời sụp đất nứt.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Sắp đại khai sát giới đây.
Một kiếm tạt ngang chém hướng tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc.
Keng!
Kiếm ngân cửu thiên, một kiếm này chí cao tuyệt tình, tựa như thái thượng nhất kiếm chém xuống, chém hết phàm trần không để lại bất cứ thứ gì, đường hoàng cao anhát, tuyệt sát vô tình.
Phập!
Nhát kiếm quét qua, cảnh tượng ô cùng đồ sộ. Từng đầu người bay ra ngoài, các cột máu phun ra như suối, trời đổ mưa máu.
Mấy cái đầu bay thật xa thấy cơ thể mình đứng đó, nhìn cổ phun cột máu. Đầu lăn lông lốc dưới đất, đôi mắt trợn to. Mãi đến chết bọn họ không thấy rõ nhát kiếm đó như thế nào.
Mọi người bị cảnh tượng rung động, một kiếm giết ngàn người, máu đổ dưới đất tụ lại thành sông chảy xuống chỗ thấp, nhuộm đỏ mặt đất.
Đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử biến sắc mặt nói:
– Khởi trận!
Quỷ Tăng lấy ra một tấm trận đồ, khói đen mênh mang ao phủ ốc đảo. Đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử ở trong trận, bốn người giữ một góc đại trận.
Thu Dung Vãn Tuyết bị vây khốn cũng bị kéo vào trận. Đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử cố ý muốn dụ Lý Thất Dạ vào bẫy nên nhốt Thu Dung Vãn Tuyết vào giữa trận,d dây là chỗ nguy hiểm nhất.
Cả tòa đại trận quỷ khí âm trầm, vang tiếng phật hiệu, phật quang tỏa sáng.
Mọi người lạnh sống lưng, dường như có quỷ phật bò ra từ địa ngục.
Đúng là có quỷ, các hòa thượng mặc áo cà sa xuất hiện trong trận. Chúng nó không có thịt, toàn là khung xương, miệng niệm phật tạo thành tòa âm trận khổng lồ.
Có người nhận ra đại trận, hét thất thanh:
– Quỷ Thiền vô thượng bí trận trong truyền thuyết của Quỷ Thiền tộc!
Tu sĩ các tộc ngoài ốc đảo biến sắc mặt, vội vàng trốn thật xa. Truyền thuyết quỷ thiền vô thượng chi bí của Quỷ Thiền tộc là bí thuật rất tà, Quỷ Tăng tu luyện bí thuật này. Quỷ Thiền vô thượng bí trận càng đáng sợ, đồn rằng bị nhốt trong trận đó dù là người sống sờ sờ cũng sẽ bị luyện hóa thành con rối.
Bốn góc Quỷ Thiền vô thượng bí trận hiện ra bốn âm phật cực kỳ to lớn, âm khí dồi dào như quỷ phật đến từ địa ngục.
– Họ Lý, muốn cứu nàng thì tiến vào, nếu không trong vòng ba phút chắc chắn nàng sẽ trở thành con rối!
Bốn âm phật do đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử biến ra. Bọn họ nhờ vào uy lực đại trận biến thành âm phật, dùng huyết khí cuồn cuộn của mình khởi động Quỷ Thiền vô thượng bí trận.
Thu Dung Vãn Tuyết kinh hoàng hét chói tai:
– A!!!
Lý Thất Dạ nhếch mép:
– Trò vặt sâu bọ.
Không gian quanh người Lý Thất Dạ rung lên, tốc độ siêu nhanh biến mất, giây sau hắn đã vào Quỷ Thiền vô thượng bí trận.
Tốc độ của Lý Thất Dạ quá nhanh, không ai thấy rõ hắn vào Quỷ Thiền vô thượng bí trận như thế nào.
Tu sĩ các tộc đứng ngoài ốc đảo hút ngụm khí lạnh.
Có người nói:
– Xông vào quỷ trận như thế là tìm chết, nếu bị quỷ hòa thượng nhốt thì trong ba phút sẽ bị luyện hóa thành con rối!
– Hắn quá liều lĩnh, cứu người sốt ruột cũng không nên như vậy.
Tuy Lý Thất Dạ một kiếm chém ngàn địch khiến người kinh thán, nhưng nhiều người cho rằng hắn xông vào quỷ trận là tự tìm đường chết.