Đế Bá

Chương 2403: Trảm đạo (1)



Lý Thất Dạ không để ý Khô Mộc thần tổ cuồng nộ, hắn tùy ý cười nói một câu.

– Tốt, tốt, tốt, bổn tọa cũng muốn nhìn, tiểu bối ngươi làm sao dùng một chiêu trảm ta!

Khô Mộc thần tổ giận không kềm được, hắn giận cười nói.

Khô Mộc thần tổ còn chưa có xuất chiến, Song Đế chi tử lập tức giữ chặt hắn, nói ra:

– Khô Mộc huynh, không nóng nảy, để tránh bị Lý Thất Dạ lừa gạt.

– Các ngươi quá để mắt tới tiểu tử này rồi, trảm các ngươi mà thôi, cần gì phải lừa gạt.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Song Đế chi tử cũng không tức giận, nhìn qua Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:

– Lý Thất Dạ, ngươi dám đánh bạc hay không? Nếu như ngươi không thể một chiêu trảm Khô Mộc huynh, vậy ngươi sẽ làm thế nào?

Nghe Song Đế chi tử nhắc nhở, Khô Mộc thần tổ đang tức giận không kiềm chế được đã tỉnh táo lại, hắn cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Đúng vậy, tiểu bối, nếu như ngươi làm không được thì sao?

– Xem ra, các ngươi cũng muốn mưu lợi.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Ngươi không phải muốn Luân Hồi Cửu Diệp Thảo sao? Được, nếu như ta không thể một chiêu trảm ngươi, Luân Hồi Cửu Diệp Thảo sẽ là của ngươi.

– Chuyện này là thật!

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Khô Mộc thần tổ lập tức lớn tiếng nói.

Cho dù là Song Đế chi tử, Thần Mộng Thiên cũng không thể tin được, trên thực tế, bọn họ cũng không phải rất tin tưởng Lý Thất Dạ có thể một chiêu trảm Khô Mộc thần tổ, nhưng mà nếu như Khô Mộc thần tổ muốn thử một chút, bọn họ cũng không có ngăn cản, đúng lúc mượn Khô Mộc thần tổ dò xét thực lực chính thức của Lý Thất Dạ.

– Ta nói là làm.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Yên tâm đi, nếu như ta không thể một chiêu trảm ngươi, Luân Hồi Cửu Diệp Thảo sẽ là của ngươi, không phải một mảnh lá cây, mà là cả gốc sẽ là của ngươi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 160

Lý Thất Dạ vừa nói thế, nội tâm tất cả mọi người nhảy dựng lên, ngay cả Song Đế chi tử cũng không ngoại lệ, hắn cũng vì Luân Hồi Cửu Diệp Thảo mới đi tới đây.

Hiện tại liền Song Đế chi tử thậm chí muốn gia nhập ván cược này, đối với hắn mà nói, nếu như hắn gia nhập vào, Luân Hồi Cửu Diệp Thảo chính là của hắn, nhưng lại bị Khô Mộc thần tổ vượt lên trước, hắn không thể đoạt của Khô Mộc thần tổ.

– Tốt, đây là ngươi nơi.

Khô Mộc thần tổ cũng lập tức chấn động tâm thần, đối với hắn mà nói, chuyện này quá đáng giá, nếu như Lý Thất Dạ thất bại, hắn có thể cầm Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.

Huống chi, hắn căn bản không tin tưởng Lý Thất Dạ có thể một chiêu trảm mình, đây căn bản là chuyện không có khả năng!

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

– Yên tâm đi, ở trước mặt nhiều người như thế, ta còn có thể quịt nợ hay sao? Nếu như ta không thể một đao trảm ngươi, Luân Hồi Cửu Diệp Thảo là của ngươi.

Lý Thất Dạ tự tin như thế, chắc chắn như vậy, chuyện này làm đám người Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên, Thần Mộng Thiên chấn động.

Đây cũng không phải đang nói giỡn, mà là sự thật trọng đại, Lý Thất Dạ cũng không có khả năng quịt nợ, nếu không đây là ô danh cả đời của hắn.

Nếu là như thế, vậy ý nghĩa Lý Thất Dạ thật sự có tự tin một chiêu trảm Khô Mộc thần tổ! Một chiêu trảm Khô Mộc thần tổ, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Chính là vì như thế, này mới khiến Ám Hắc Tổ Vương, Khê Trúc Tiên, Thần Mộng Thiên cảm thấy nội tâm bất an.

Nếu như Lý Thất Dạ thật sự có thể một chiêu chém giết Khô Mộc thần tổ, ý nghãi thé nào? Ý nghĩa bọn họ là đối thủ Lý Thất Dạ sao? Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Thần Mộng Thiên vốn tin tưởng mười phần biến thành không nắm chắc.

Tham Khảo Thêm:  Chương 2170: Thiên phú phượng hoàng (2)

– Tốt, ta sẽ lĩnh giáo một chút.

Khô Mộc thần tổ cười một tiếng, tiến lên một bước, lực lượng mười phần. Đối với Khô Mộc thần tổ mà nói, hắn không tin tưởng trên đời này còn một người nào có thể một chiêu trảm hắn, trừ phi là Tiên Đế, nhưng mà, Lý Thất Dạ không là Tiên Đế!

– Khô Mộc huynh, cố gắng lên, chúc ngươi kỳ khai đắc thắng!

Thời điểm Khô Mộc thần tổ bước tới một bước, Song Đế chi tử cũng lập tức chúc Khô Mộc thần tổ, bảo Khô Mộc thần tổ cố gắng lên.

Đối với Song Đế chi tử mà nói, Luân Hồi Cửu Diệp Thảo rơi vào tay Khô Mộc thần tổ còn tốt hơn sáu người cộng hưởng gấp trăm lần, dù sao hắn và Khô Mộc thần tổ có giao tình sâu đậm, nếu Khô Mộc thần tổ thật sự có thể đạt được Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, hắn cũng sẽ được lợi.

Oanh —— một tiếng vang thật lớn, vào lúc này khí huyết Khô Mộc thần tổ phóng ra ngoài, mặc dù nói khí huyết của hắn đã khô cạn, thọ nguyên đã hết, nhưng mà đạt tới cấp độ như hắn, cho dù chỉ còn một giọt thọ huyết cũng rất đáng sợ.

Đối với tồn tại Khô Mộc thần tổ mà nói, đó là vạn huyết một thọ, một giọt thọ huyết của hắn bằng vô số thọ huyết của người khác.

Thời điểm Khô Mộc thần tổ thúc dục thọ huyết bản thân, huyết khí phong bạo đáng sợ quét qua tất cả, chỉ trong nháy mắt hai mắt Khô Mộc thần tổ bộc phát hào quang đáng sợ.

Chỉ trong nháy mắt này, đôi mắt Khô Mộc thần tổ hình thành phong nhãn, phong bạo đáng sợ như hủy thiên diệt địa, đôi mắt của hắn sáng lên như có hàng tỉ ngôi sao ẩn chứa trong đó.

Cùng lúc đó toàn thân Khô Mộc thần tổ phun ra pháp tắc vô cùng vô tận, mỗi một pháp tắc giống thiên mạch, chính là đại đạo nghịch thiên phóng thẳng lên trời, mỗi một đầu pháp tắc dường như có thể đánh nát bầu trời, dưới pháp tắc như thế, ngân hà trở nên nhỏ bé. Lúc này Khô Mộc thần tổ đã không còn bộ dáng lão nhân bình thường nữa, trên người hắn có khí tức không tầm thường, tướng mạo đơn giản cũng biến hóa, lúc này Khô Mộc thần tổ giống như một thần linh, hắn sừng sững giữa thiên địa, có lực lượng đảo ngược càn khôn, hành động của hắn có thể đảo ngược âm dương, thế giới điên đảo!

Tham Khảo Thêm:  Chương 233

Lúc này mới thực sự là Khô Mộc thần tổ, không nhục hai chữ “Thần tổ” trong tên hắn, bộ dáng và khí tức bình thường trước đó cũng chỉ dùng ngụy trang mà thôi.

– Đây mới là lực lượng chân chính của hắn.

Trước thiên kính, có người thấy rõ lực lượng thiên địa của Khô Mộc thần tổ là như thế nào.

Cho dù là võ giả có tư cách quan sát trận chiến bên ngoài Toái Thần Nhai cũng phải gật gật đầu, khen một tiếng.

– Khô Mộc cuối cùng vẫn là Khô Mộc, thực sự không phải thế hệ hư danh nói chơi.

Ngay cả thế hệ vô địch cũng thừa nhận điểm này.

Mặc dù nói Khô Mộc thần tổ tự xưng là hoành kích Tiên Đế, tuy nói thế là có chút hư vinh, hắn cũng không có đạt tới cảnh giới đó, nhưng mà không thể phủ nhận hắn cường đại, thực lực của hắn vốn rất cường đại.

Loong coong, loong coong, loong coong ——

Lúc này tất cả đại đạo pháp tắc của Khô Mộc thần tổ đan vào cùng nhau, “Ông” một tiếng thật lớn, lập tức trong thiên địa bộc phát ra sinh mệnh lực vô cùng vô tận, sinh cơ bàng bạc, hào khí chiến tranh nồng đậm trong Toái Thần Nhai giống như biến thành mùa xuân.

Thời điểm này sau lưng Khô Mộc thần tổ xuất hiện một cây đại thụ, đại thụ này giống như bạch ngân tạo thành, thập phần cổ xưa, cả gốc đại thụ cành lá lượn quanh, đồng thời đại thụ cũng tỏa ra khí tức không thể xâm phạm, dường như đây là vô thượng thần thụ trong thiên địa, nó có được lực lượng đáng sợ nhất trong thiên địa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.