*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này một cơn gió nhẹ thổi từ nóc hang động xuống, tức thì Dương Bách Xuyên ngửi thấy hương rượu làm say lòng người.
Anh ngoảnh đầu nhìn thì phát hiện phía Bắc cũng có một hồ nhỏ đường kính khoảng ba mét, bên trong chứa nước và đầy ắp các loại trái cây.
Hương rượu nồng ngất ngây bắt nguồn từ nơi này.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Dương Bách Xuyên, đột nhiên anh nghĩ tới một loại rượu mà mình từng đọc trong một cuốn dã sử ở thư viện.
Dương Bách Xuyên nhìn con khỉ trong tay rồi lại nhìn lũ khỉ giữ một khoảng cách phía sau mình, anh đã đoán ra nước trong hồ là thứ gì.
Rượu Khỉ!
Nghe nói đám khỉ trong núi hái quả bỏ vào hang động (thường là hốc cây), mục đích ban đầu là tích trữ lương thực cho mùa đông, nhưng nếu mùa đông ấy không thiếu lương thực thì bầy khỉ sẽ quên béng một hang hoa quả mình cất giữ. Sau đó hoa quả trong hang dần lên men, ủ thành rượu trái cây hỗn hợp.
Loại rượu thiên nhiên này được tạo thành một cách tình cờ, cho nên rượu Khỉ chính cống đáng giá ngàn vàng, có tiền cũng không mua được.
Theo những dòng ghi chép trên thì rượu Khỉ là thứ hiếm có khó tìm, rượu Khỉ bây giờ chỉ là loại rượu vang nhân tạo ủ từ trái cây giã nát lên men, kém xa rượu Khỉ chính cống.
Rượu Khỉ chính cống chỉ tích trữ được một mùa, theo thời gian trôi qua rượu sẽ cạn dần, muốn lấy rượu Khỉ càng khó khăn hơn.
Khi các loại trái cây bắt đầu lên men, từng giọt chất lỏng chảy xuống chính là tinh hoa của trăm loại quả. Điều tuyệt vời nhất là chất lỏng này không bị hỏng, chỉ lên men.
Nước đầu gọi là nước trái cây, tích lại thành men trái cây. Đến khi không còn nước trái cây nhỏ xuống nữa sẽ thu được nước trái cây lên men có mùi rượu. Cái này mới gọi là rượu Khỉ.
Từ xưa rượu Khỉ đã được ghi trong sách sử. Cao Dụ, một học giả Đông Hán từng chú thích dưới câu “Những điều biết và chưa biết về tinh tinh” trong cuốn Phiếm Luận của Hoài Nam Tử như sau: “Tinh tinh… thích rượu, con người ủ rượu uống thỏa thích, không biết rằng thú cũng tự ủ rượu.”
Bây giờ ngẫm lại thì thấy không chỉ con người biết ủ rượu, mà hình như trong thế giới động vật cũng có khỉ biết ủ rượu. Cách ủ rượu của chúng là chất đống các loại quả dại ở một chỗ, cộng thêm môi trường đặc biệt trong hang động làm cho quả dại lên men, từ đó rượu Khỉ trong truyền thuyết ra đời.
Dương Bách Xuyên nghĩ tới những điều này, hai mắt bắt đầu sáng lập loè, không ngờ hôm nay mình lại may mắn như vậy.
Theo ghi chép, rượu Khỉ không chỉ là rượu mà còn rất tốt cho cơ thể con người.
Anh liếc mắt nhìn thì thấy trong hang dung nham thiên nhiên có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ, hơn nữa ở phía nam còn có bàn đá.
Khi nhìn sang phía Tây, Dương Bách Xuyên bỗng giật nảy mình, bởi vì anh nhìn thấy một bộ xương khô ngồi ngay ngắn, trên người mặc một bộ quần áo kiểu cổ không hề mục nát.