Trong lều lớn của Côn Luân, Lăng Hư Tử đang tĩnh tọa bỗng giật mình tỉnh lại: “Mùi thuốc nồng đậm thật đấy, lẽ nào trong sơn cốc có linh dược tuyệt thế chín?”
Ông ấy vừa nói vừa đứng dậy đi ra khỏi lều, tìm đến nơi tỏa ra mùi thuốc.
Trong lều lớn của Thiếu Lâm Tự, thầy trò lão hòa thượng đang chơi cờ vây, tiểu hòa thượng đang định đặt quân thì hít mũi nói: “Lão hòa thượng, có thiên tài địa bảo xuất hiện phải không? Không được, con phải đi xem!”
“Đồ nhi chờ sư phụ với!” Lão hòa thượng đuổi theo.
Trong lều lớn của Nga Mi, Mai Thi Dĩnh đang nói chuyện với sư tổ cũng ngửi thấy mùi thuốc kỳ lạ.
“Dĩnh Nhi, mùi hương này kỳ lạ như vậy, lẽ nào có bảo dược xuất hiện? Chúng ta đi xem thử.” Bà lão nói.
Mai Thi Dĩnh suy nghĩ giây lát rồi nói: “Không có chuyện đó đâu sư tổ, nơi này là sơn cốc chứ không phải bí địa, làm sao có bảo dược gì được?”
Bà lão lắc đầu: “Con sai rồi, chính bởi vì sơn cốc này là vị trí bí địa nên mới có khả năng. Có tài liệu ghi chép vào thời Minh, linh chi vạn năm từng xuất hiện ở sơn cốc. Mùi thuốc tràn ngập khắp sơn cốc, chúng ta đi xem là biết.”
Trong một túp lều lớn tráng lệ đậm phong cách cổ xưa nằm trên một sườn núi phía Bắc sơn cốc, một thanh niên và một ông lão đang uống rượu, trang phục của hai người giống trang phục của dân tộc thiểu số.
Hai người này chính là đại trưởng lão Miêu Mậu Thiên và thiếu trại chủ Miêu Long của Miêu Trại – một trong những tông môn lâu đời.
“Mùi thuốc nồng ghê, ngửi thôi cũng thấy phấn chấn tinh thần. Tiểu Long mau đi xem thử.” Miêu Mậu Thiên lên tiếng.
“Vâng, đại trưởng lão.”
Hầu hết người khắp sơn cốc đều bắt đầu di chuyển. Mọi người ngửi mùi thuốc, đi về phía lều của Dương Bách Xuyên.
Mà lúc này, Dương Bách Xuyên vẫn chưa biết một lò đan Kinh Mạch có thêm nước Sinh Mệnh mà anh luyện chế ra đã thu hút người khắp sơn cốc kéo tới.
Anh thu đan dược về tay, sau đó cầm một viên lên quan sát, tức thì phát hiện ra đan Kinh Mạch có thêm nước Sinh Mệnh khác hoàn toàn đan Kinh Mạch nguyên bản.
Theo miêu tả trong công thức luyện đan Kinh Mạch nguyên bản, đan Kinh Mạch thành phẩm có màu trắng sữa, nhưng sau khi cho thêm nước Sinh Mệnh, bây giờ đan dược hoàn toàn biến thành màu xanh biếc.
Hơn nữa, đan dược to bằng hòn bi thủy tinh, trông căng tròn, chắc nịch và trơn trẵn, loáng thoáng có ánh sáng lấp lóe. Điều thần kỳ hơn là trên bề mặt đan dược có hoa văn như mây cuốn, càng tăng thêm sắc thái mê người cho đan dược.
Đan Kinh Mạch đổi màu, còn có thêm hoa văn, Dương Bách Xuyên biết đây là đan văn. Trong ghi chép viết rằng chỉ có đan dược cao cấp mới có đan văn hiện ra.
Không ngờ đan dược cấp thấp mình luyện chế ra lại xuất hiện đan văn đáng lẽ ra chỉ xuất hiện ở đan dược cao cấp, điều này khiến Dương Bách Xuyên hít một hơi lạnh.
Lẽ nào nước Sinh Mệnh đúng là thần dược vạn năng?
Một giọt nước Sinh Mệnh khiến đan dược cấp thấp một bước lên trời, đạt cấp bậc cao cấp?
Cmn ảo thật đấy!
Dương Bách Xuyên hỏi sư phụ Vân Thiên Tà trong lòng: “Lão già ơi, đan Kinh Mạch hiện tại vẫn là đan Kinh Mạch sao? Xuất hiện đan văn là thành đan dược cao cấp đó!”