Hôn Nhân Xứng Đôi

Chương 52



Đàm phán ở Ruschka kéo dài 4 tiếng.

Cuối cùng Đế Quốc trả lại quặng K12 và vịnh Ruschka, cũng yêu cầu Liên Bang lập tức ngừng bắn lui quân, thả 3000 tù binh. Hai phe giằng co rườm rà, tới giữa chừng thì lượt người xem đã giảm mạnh. Sầm Dao không lệch một ly nhìn Heinz chằm chằm, hàng mày luôn nhíu lại. Fujimogawa vỗ vai y: “Sao xị cái mặt ra thế? Kết quả đàm phán chắc chắn sẽ như ý thôi.”

Sầm Dao lắc đầu, không nói gì. Chắc chắn Heinz bị thương ở eo, mà còn là vết thương không hề nhẹ, chứ với tố chất và lễ nghi của Heinz, hắn sẽ không bao giờ ngả người vào lưng ghế trong trường hợp trang nghiêm như vậy. Sầm Dao cầm ly nước đứng dậy: “Bắt đầu họp thôi, điều chỉnh phân công của các nhóm.”

Cả chiều làm việc, Sầm Dao vẫn luôn lo lắng, khuôn mặt luôn có nụ cười hiếm hoi trở nên lạnh tanh. Hiệu suất làm việc của cả đám lại càng cao, ngay cả Levis thấy y cũng phải đi đường vòng.

Sau 5 giờ, Sầm Dao vẫn ở lại tăng ca như mọi ngày. Thời khắc hoàng hôn, ráng chiều diễm lệ, y đứng trên sân thượng hút thuốc, EP hiện yêu cầu gọi video của Heinz.

Sầm Dao rút khăn ướt dập thuốc, chấp nhận, cười hỏi: “Xong việc rồi à?”

Hẳn là Heinz đang trong kí túc, lễ phục còn chưa cởi, thấy Sầm Dao thì khuôn mặt lạnh lùng kia ôn hòa hơn rất nhiều: “Xong rồi, em đang ngắm hoàng hôn à?”

Sầm Dao quan sát Heinz, từ mặt Alpha thì không nhìn ra được gì. Túi áo ngực của quân phục cài một bông hoa nhỏ màu trắng, đây là cỏ vong ưu của vịnh Ruschka, bày tỏ sự tiếc thương với người đã khuất. Sầm Dao hỏi: “Lát nữa anh phải tham gia lễ truy điệu à?”

Heinz ừ, im lặng một hồi mới nói: “Léon là đội trưởng tiểu đội 6 thuộc Thân Vệ Quân của anh, năm nay mới thăng chức thiếu tá, cậu ấy bằng tuổi anh.”

“Heinz.” Sầm Dao dịu dàng: “Không phải là lỗi của anh.”

“Là anh sơ sẩy, trong Thân Vệ Quân có gián điệp của Đế Quốc.” Heinz tạm ngừng, thở ra một hơi, cười nói: “Xin lỗi em, hiếm khi chúng ta có thời gian trò chuyện, anh không nên nói những việc này.”

“Tại sao lại không?” Sầm Dao một tay chống má mỉm cười với hắn: “Anh có thể nói với em bất cứ chuyện gì — Anh có bị thương không?”

Sầm Dao chuyển chủ đề quá bất ngờ, Heinz đang định nói bỗng khựng lại, ho một tiếng: “Bị thương nhẹ ở eo, không phải vấn đề gì lớn.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 251: Một vạn tám

Sầm Dao không tin, nhưng không hỏi lại, ấm giọng dời chủ đề. Heinz toát mồ hôi lạnh trước sự dịu dàng săn sóc tựa mưa xuân của y, tới lúc lễ truy điệu sắp bắt đầu phải cúp máy, hắn không nhịn được hỏi: “Dao Dao, anh làm gì khiến em giận à?”

“Sao anh lại nghĩ vậy.” Sầm Dao cười tới mức mặt mày cong cong: “Đi đi, tối lại gọi.”

Heinz: “…” Rất không bình thường.

Kết thúc cuộc gọi video với Heinz, Sầm Dao mở khung chat của Andrew. Y không hỏi có phải Heinz bị thương không, ngẫm nghĩ rồi nhắn: “Trung tá Andrew, vết thương của Heinz thế nào?”

Nhắn xong Sầm Dao hút một điếu chờ đợi, vẫn chưa trả lời, y tắt EP xuống lầu, ở chỗ rẽ cầu thang lại thấy Xazor và Lâm Tư Gia.

Hai người đang tranh chấp, Lâm Tư Gia là người dịu dàng vậy mà lúc này trên mặt cũng khó nén sự giận dữ. Sầm Dao không có đam mê nghe lén người ta nói chuyện, lùi về sau vài bước.

Tiếng cãi vã rất lớn, loáng thoáng theo cơn gió truyền tới tai Sầm Dao. Khi y đặt chân lên bậc thang cuối cùng ra sân thượng, nghe được tiếng hét khản đặc pha lẫn nghẹn ngào của Lâm Tư Gia: “Cho nên tôi có lỗi gì hả, là tôi chia rẽ anh với Budo à?!”

Sầm Dao trở lại sân thượng, thấy trời chiều rơi xuống. Y áng chừng thời gian rồi lại xuống lầu, lúc này chỉ còn mình Lâm Tư Gia.

Vệt nắng cuối ngày khiến cầu thang xoắn ốc trong suốt làm từ pha lê lấp lánh sáng chói, từng cái giỏ cây màu lục trên sân thượng theo gió tung bay. Có đôi khi Sầm Dao rất thích đứng ở đây ngẩn người, bởi vì cầu thang chỗ này được thiết kế trong suốt, sẽ có cảm giác như mình đang lơ lửng giữa không trung.

Sầm Dao tiến lên, đưa khăn tay cho Lâm Tư Gia, đùa: “Tôi sợ chị sẽ nhảy từ đây xuống, vậy dự án của tôi phải làm sao đây?”

Mắt Lâm Tư Gia rất đỏ, mi vẫn còn treo nước mắt, nghe vậy cười, nhận khăn tay của Sầm Dao: “Lại để cậu phải chê cười rồi.”

“Cũng không buồn cười lắm.” Sầm Dao nói: “Vả lại tôi không thấy gì hết, đừng khổ sở.”

Lâm Tư Gia dùng khăn tay che miệng, lặng lẽ thút thít, sau đó nức nở nói: “Sao anh ấy lại nghĩ về tôi như vậy. Làm vợ chồng bao nhiêu năm, trong mắt anh ấy tôi lại là người phụ nữ ác độc vậy ư.” Nước mắt cô lăn xuống từng giọt lớn: “Anh ấy nói tôi tố cáo Budo phá hoại gia đình người khác, khiến hắn mất công việc. Tại sao Budo nói gì anh ấy cũng tin, tại sao chứ?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 89

Sầm Dao thở dài, nửa ôm Lâm Tư Gia, nhẹ nhàng vỗ lưng cô.

Ấm ức lại tràn ra, cô ngả đầu vào vai Sầm Dao khóc: “Tại sao lại đối xử với tôi như vậy, rõ ràng tôi là người vô tội nhất trong cuộc hôn nhân này, rõ ràng tôi đâu có làm gì sai.”

“Đi về phía trước thôi gái à.” Sầm Dao an ủi cô: “Dự luật hủy bỏ hôn nhân xứng đôi của chủ tịch Burton sẽ được thực hiện vì chiến tranh hai nước, chị sẽ được tự do.”

Sầm Dao gập ngón tay lau sạch nước mắt cho cô, nói: “Còn có nhiều điều tốt đẹp hơn nữa đang chờ chị, khóc lần cuối cùng này thôi rồi tiến về phía trước đi.”

Vệt lửa ngày tàn lụi tắt nơi chân trời, tiếng khóc khàn khàn đau khổ của Lâm Tư Gia đứt quãng vang lên, bị thổi tan trong gió.

Sầm Dao đưa Lâm Tư Gia đã khóc đỏ mắt về kí túc, xuống lầu mới thấy tin nhắn của Andrew trên EP: “Cơ bắp ở bụng bị đứt, mới tiến hành giải phẫu laser ổ bụng lần hai, đã cắt bỏ phần thịt bị nhiễm trùng.”

Tay Sầm Dao run lên, tin nhắn tiếp theo xuất hiện: “Chủ yếu là vết thương cần có thời gian để lành, thời cuộc không ngừng rung chuyển, vết thương của thiếu tướng cứ khép miệng lại vỡ, hôm qua trước giờ đàm phán mới hạ sốt.”

Sầm Dao thở ra một hơi, xóa hết mấy chữ vừa gõ mới dằn xuống được nỗi lòng: “Được rồi, phiền anh để ý anh ấy nhiều hơn.”

Buổi tối gọi video với Heinz, tâm trạng của Sầm Dao rất ổn định. Heinz vừa làm xong nhiệm vụ, mặc đồ tác chiến dựa vào vách phi hành khí, trên mặt có vệt máu, lồ.ng ngực mướt mồ hôi khiến vải áo màu đen càng sẫm màu. Sầm Dao hỏi: “Nhiệm vụ đơn binh à?”

Heinz ừ, dùng răng cắn mở tuýp dinh dưỡng, hỏi: “Em vẫn chưa ngủ à?”

“Đợi anh mà.” Heinz mặc đồ tác chiến, cảm xúc vẫn đang đắm chìm trong nhiệm vụ thật khác biệt. Mặc dù đối mặt với y, thái độ của hắn luôn vô thức mềm mỏng hơn, nhưng khí thế tàn bạo và lạnh lùng vẫn còn nguyên. Sầm Dao có thể tưởng tượng ra hình tượng độc tài máu lạnh mà người ta luôn miệng chỉ trích Heinz là như thế nào, nhẹ giọng hỏi: “Nhiệm vụ gì mà cần anh đích thân đi vậy?”

“Anh chủ động xin.” Heinz lưu loát cởi đai vũ khí, lau vết máu trên mặt, nói tiếp: “Cái thứ rác rưởi chân ngoài dài hơn chân trong, anh không tự đi thì thật quá tiếc.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1030

Sầm Dao cười, thấy rất mới lạ với trạng thái này của Heinz. Y nâng cằm, nhìn Heinz thô bạo giật găng tác chiến ra. Hắn chuẩn bị giương tay cởi áo thì khựng lại, Alpha đột nhiên ý thức được Sầm Dao đang nhìn, cố gắng nói thật dịu dàng: “Dao Dao, anh tạm thời tắt video để thay đồ có được không?”

“Tại sao?” Sầm Dao nói: “Từ đầu đến chân anh có chỗ nào mà em chưa thấy? Có chỗ nào mà em chưa sờ?”

Heinz: “…”

Đại não hắn điên cuồng vận chuyển tìm lý do, lại thấy Sầm Dao chủ động tắt video, chỉ còn mỗi giọng nói, hờ hững, như thể chỉ thuận miệng hỏi: “Vết thương ở eo anh sao rồi?”

“Không sao.” Giọng Heinz rất bình tĩnh, mặt không đổi sắc nói dối: “Giống vết thương lần trước ở vai, đã kết vảy, em đừng quá lo.”

Sầm Dao cười: “Vậy hôm nay tới đây thôi nhé.” Y như thể không nhận ra gì bất thường, giọng vừa ngọt vừa mềm: “Ngủ ngon nhé anh yêu.”

Ba ngày sau, đơn xin gia nhập đoàn kĩ sư tới tinh hạm Biển Sâu của Sầm Dao bị Adrian bắt được. Adrian hiếm khi nổi cáu với y: “Cậu chơi trò thiêu thân gì đây hả Sầm Dao, má nó từ khi nào mà não cậu chỉ toàn yêu đương không vậy?”

“Yêu đương gì.” Sầm Dao rất bình tĩnh: “Pháo xung mạch của tinh hạm Biển Sâu là do cháu thiết kế, hệ thống vũ khí của tinh hạm còn do tổ của cháu chỉ đạo. Hệ thống vũ khí có trục trặc, cháu đi sửa có vấn đề gì à?”

Adrian: “… G18 cậu không làm, bỏ dự án lớn như vậy để chạy theo một tên Alpha à?”

“Ngài đọc đơn xin của cháu chưa?” Sầm Dao nói: “Cháu coi như là đi công tác một tuần, một tuần thôi, không có cháu chẳng lẽ dự án lại không vận hành được?”

Adrian: “Hả?”

Ông xem đơn xin, bình tĩnh lại, nhưng vẫn tiếp tục giội nước lạnh: “Với mức độ quan trọng hiện giờ của cậu, rời khỏi viện khoa học cũng phải viết báo cáo, đừng có mơ bên trên sẽ duyệt cho cậu ra khỏi tinh hệ.”

“Sẽ đồng ý thôi. Cháu điền lí do là kì sinh lý tới.” Sầm Dao ung dung nhấp một ngụm trà, cười nói: “Cháu cần Alpha của mình trợ giúp.”

Adrian: “…”

[Tác giả có lời muốn nói]:

Tinh hạm Biển Sâu là tinh hạm chuyên dụng của Heinz Norman, ở đầu truyện có đề cập.

Pha này Sầm Dao giết tới tận quê Heinz luôn (châm thuốc), Heinz tự cầu phúc đi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.