Điều này cũng không phải là không thể xảy ra, nếu không thì làm sao giải thích về vảy cá và vết máu của cô ấy chứ, và tại sao không thấy thi hài xương cốt?
Hơn nữa bộ giáp khổng lồ bay lơ lửng kia chính là bộ vảy của quái thú, việc tồn tại loài yêu quái khổng lồ nào đó cũng không phải là chuyện không thể.
Trong lòng vừa quyết, Dương Bách Xuyên nhảy dựng lên muốn quơ lấy bộ vảy màu vàng bay lơ lửng kia, anh muốn nghiên cứu xem rốt cuộc là lớp vảy của loài yêu ma nào, liệu Hạ Lộ có phải đã bị hai bộ vảy khổng lồ này nuốt chửng hay không?
Sau khi quơ lấy bộ giáp khổng lồ ấy trong tay, đột nhiên có một tiếng gầm rú vang lên làm lung lay tâm trí, xuyên thủng màng nhĩ.
“Éc!”
Đó là tiếng kêu của rồng.
Ngay sau đó sắc mặt của Dương Bách Xuyên trở nên trắng bệt, ánh sáng vàng của lớp vảy khổng lồ gây chói mắt tựa như ánh mặt trời, một con quái vật khổng lồ dài hơn ba mươi mét đột ngột chui ra khỏi bộ vảy, bay lơ lửng trên không và ngước xuống nhìn Dương Bách Xuyên.
“Đây là… rồng sao?”
Tim gan của Dương Bách Xuyên đều run lên cầm cập và nói thầm trong lòng một tiếng.
Con quái vật khổng lồ bay lơ lửng trên không kia càng nhìn càng thấy giống con rồng, dân tộc Trung Quốc đều lấy rồng làm vật tổ, có rất nhiều tranh vẽ, phim ảnh nói về rồng, con vật xuất hiện trước mặt đây chính là con rồng.
Một con rồng xanh.
Khi Dương Bách Xuyên nhìn thấy con Rồng xanh, đầu tiên là hốt hoảng, sau đó là giận dữ.
Hốt hoảng là vì không ngờ rằng linh thú trong truyền thuyết như rồng đây lại tồn tại trên thế giới này.
Tức giận là do đã hiện thực hóa suy đoán của mình, rằng là có con quỷ Rồng xanh, thế thì Hạ Lộ chắc hẳn đã bị dọa đến hoảng sợ.
Đây là điều này anh không thể chấp nhận được.
Nhưng chính vào lúc này đây, Rồng xanh đang ngước xuống nhìn bỗng nhiên hú dài một tiếng: “Éc!”
Sau đó mở cái miệng rộng đẫm máu ra và lao xuống phía anh.
Tốc độ nhanh như tia chớp, khiến cho Dương Bách Xuyên không hề tránh kịp.
Trong phút chốc đã chui vào trong cơ thể của Dương Bách Xuyên.
Và đi thẳng vào trong tâm thức.
Sắc mặt của Nhất Vân tái nhợt, không ngờ là con Rồng xanh này ngang nhiên có thể đi thẳng vào trong tâm thức của mình, nhưng đồng thời anh cũng hiểu rằng Rồng xanh không phải là con rồng thật, mà là vật thể ý thức ở trạng thái linh hồn.
Vì vậy nó có thể trực tiếp đi vào trong tâm thức của anh.
Cả tốc độ lẫn sức mạnh đều khiến cho Dương Bách Xuyên không thể có bất cứ phản ứng hay sự chống cự nào.
Tâm thức là nơi nào?
Là nơi linh hồn tồn tại và tu chân chính là cội nguồn.
Là nơi quan trọng nhất của người.
Đối với những người tu chân mà nói, thân xác không còn, nhưng linh hồn thần khí vẫn còn, thì vẫn chưa được coi là đã chết, sau này vẫn có thể tìm cách tu luyện để hàn gắn thân thể trở lại.
Thế nhưng một khi tâm thức đã không còn, thì đó mới chính là thực sự diệt vong.
Sẽ không có cơ hội tái sinh nào dành cho anh.
Vì vậy sau Rồng xanh chui vào tâm thức, Dương Bách Xuyên sợ hãi đến mức tim gan vỡ vụn.
Nhưng mà anh không còn cách nào khác.
Rồng xanh là một cơ thể linh hồn lớn mạnh, không phải là một con rồng thật sở hữu yêu khí.