Nếu như hắn luyện hóa Huyết Sát Đồng Anh, trở thành chủ nhân mới của Huyết Sát Đồng Anh thì chẳng phải giống như lão rùa già táng tận thiên lương Sơn Mộc đạo nhân hay sao?
Trong lúc hắn do dự, Huyết Sát Đồng Anh ngẩng đầu lên trời thét dài: “Oa! Hống!”
Tiếng hét dài này đinh tai nhức óc.
Khiến tâm thần Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy bất ổn.
“Thiếu chủ nhân mau lên, còn trễ nữa sẽ rối loạn, huyết sát chi anh bực này là tà vật hội tụ oán khí và lệ khí của mấy nghìn đồng anh Tiên Thiên thai nghén mà ra, nếu nó mất khống chế sẽ gây ra tai họa, phải luyện hóa khống chế mới được.” Giọng nói tràn ngập vẻ sốt ruột của lão quỷ vang lên.
Dương Bách Xuyên gác lại sự căng thẳng trong lòng, lập tức thầm thở dài một tiếng, không hề chậm trễ, pháp quyết trong tay khẽ động, một giọt tinh huyết bắn vào giữa mày của Huyết Sát Đồng Anh.
“Oa! Hống hống hống!”
Sau khi máu của Dương Bách Xuyên bay vào giữa mày của Huyết Sát Đồng Anh, Huyết Sát Đồng Anh phát ra từng tiếng gào thét không cam lòng, dường như không muốn bị người khác khống chế.
Hai tay Dương Bách Xuyên không ngừng bắt pháp quyết, thi triển huyết tế chi pháp, theo pháp quyết thủ ấn đánh ra, tiếng gào thét của Huyết Sát Đồng Anh cũng dần dần biến mất, ánh sáng máu trên người cũng bùng ra.
Mấy phút sau, huyết tế của Dương Bách Xuyên hoàn thành, mà sương mù máu trên người Huyết Sát Đồng Anh cũng chầm chậm tan biến.
Một đứa trẻ đi chân trần đứng tại chỗ, vẫn là dáng vẻ ba tuổi, trong tay nhỏ cầm đoản kiếm, dùng ánh mắt tò mò nhìn Dương Bách Xuyên.
Ánh mắt của Huyết Sát Đồng Anh bình tĩnh trở lại, nó nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên bằng ánh mắt dò xét hiếu kỳ, Dương Bách Xuyên cũng nhìn Huyết Sát Đồng Anh bằng ánh mắt phức tạp.
Nếu như không có ai biết Huyết Sát Đồng Anh này được thai nghén ra như thế nào thì trong mắt người khác nó chính là một đứa trẻ ba tuổi đáng yêu.
Ánh mắt của nó không còn sắc máu, trở nên giống như mắt của trẻ con bình thường, vừa to vừa đen, chỉ có điều sâu trong hai con người vẫn tràn ngập lệ khí.
Đó là bản chất của Huyết Sát Đồng Anh.
Bản thân nó đã là một tà vật, nhìn thì đáng yêu, kì thật đồng thời mang theo nguy hiểm và tà ác, không phải loại lương thiện.
Lúc này Huyết Sát Đồng Anh đã thành công bị Dương Bách Xuyên luyện hóa.
Từ giờ trở đi Dương Bách Xuyên chính là chủ nhân mới của Huyết Sát Đồng Anh, nếu muốn hủy diệt tà vật này, với Diệp Ninh mà nói chính là một chuyện rất đơn giản.
Dương Bách Xuyên nhìn Huyết Sát Đồng Anh, trong lòng đang nghĩ liệu có nên hủy diệt tà vật nghiệp chướng này hay không?
Đúng vào lúc này dường như lão quỷ đã nhận ra tâm tư của Dương Bách Xuyên, ông ta nói với hắn: “Thiếu chủ nhân, kỳ thật không cần để bụng bản chất của Huyết Sát Đồng Anh.
Suy cho cùng người tạo ra thứ nghiệp chướng này là Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong, thiếu chủ nhân không phải thủ phạm. Tuy rằng Huyết Sát Đồng Anh này là tà vật, nhưng cũng là một thanh kiếm hai lưỡi, phải xem người nào khống chế sử dụng.
Dùng tốt là chính, ngược lại là tà. Hơn nữa theo lão hủ thấy Huyết Sát Đồng Anh ở trong tay thiếu chủ nhân thì sau này mới có thể phát huy công dụng lớn hơn.
Mặc dù thứ nghiệp chướng này tà, nhưng cũng là vật do người tạo ra, không phải yêu không phải ma, theo một nghĩa nào đó đã vượt ra khỏi quy tắc, ngày khác cũng có thể phát triển thành tồn tại độc nhất vô nhị trên đời.
Nếu bị phá hủy, đầu tiên là đáng tiếc, dù sao muốn hai nghén ra tà vật thiên địa bực này thì thiên thời địa lợi nhân hòa không thể thiếu một thứ, quan trọng nhất là thế trên thế gian không có tu sĩ nào dám to gan lớn mật như thế, đi ngược với lẽ trời, huyết tế mấy nghìn đồng anh ba tuổi để thai nghén ra một Huyết Sát Đồng Anh.
Thân là tu sĩ, ai không biết giết chóc quá độ thì lúc độ kiếp thiên kiếp sẽ càng nặng, sớm muộn gì cũng sẽ bị trời phạt. Chỉ có loại táng tận thiên lương như Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong mới dám làm ra hành động coi trời bằng vung, lá gan thật sự không phải lớn bình thường.
Cho dù là ma đầu tu luyện ma đạo cũng không dám tùy tiện dùng đồng anh luyện ra thứ tà vật như thế, vì vậy mới nói mặc dù thứ nghiệp chướng Huyết Sát Đồng Anh này tà, nhưng rất có thể sẽ không xuất hiện cái thứ hai.
Ý của lão hủ là thiếu chủ nhân có thể tự bồi dưỡng, bây giờ đúng lúc Huyết Sát Đồng Anh chỉ mới hóa hình thành công, ý thức vừa ra đời, vì vậy bắt đầu bồi dưỡng vừa khép thích hợp.
Tuy rằng nghiệp chướng bực này có lệ khí và oán khí rất nặng, nhưng nếu thiếu chủ nhân có thể bồi dưỡng tốt thì tiền đồ sau này không thể đoán trước, tiềm lực đó chẳng kém hơn dị thú thiên địa.
Thiếu chủ nhân cũng đã thấy rồi đó, nghiệp chướng này có thiên phú thần thông ba đầu sáu tay, vừa rồi mới thể hiện ra, nếu sau này lớn lên chỉ mỗi thuật biến hóa thần thông ba đầu sáu tay này thì người bình thường không thể đối phó, huống chỉ tà vật thiên địa cỡ này, sau khi dần dần lớn lên rất có thể còn xuất hiện thiên phú thần thông khác, hơn nữa tất cả đều sẽ không đơn giản.
Tính như thế thì thiếu chủ thu dưỡng Huyết Sát Đồng Anh là có lợi nhất, huống chi lão hủ có cảm giác hơi thở công pháp thiếu chủ nhân tu luyện là chí dương chí cương, không phải công pháp bình thường, vừa hay có thể kìm chế cân bằng tà vật âm sát Huyết Sát Đồng Anh. Thiếu chủ nhân nuôi dưỡng Huyết Sát Đồng Anh tất nhiên sẽ mạnh hơn Sơn Mộc đạo nhân Mạc Vong gấp một vạn lần, tin rằng cũng có thể dẫn dắt Huyết Sát Đồng Anh đi trên đường ngay.