Thủ Tướng Mời Xem Đơn Ly Hôn

Chương 125: - Chương 125 EM ĐÃ TỪNG NGHE THẤY CHƯA? (1)



Chương 125 EM ĐÃ TỪNG NGHE THẤY CHƯA? (1)

Sau khi được phóng viên hỏi về chuyến đi tới Bắc Mỹ, ngài Thủ tướng đã trả lời “Tôi hy vọng nhờ Alaska, tôi sẽ quên đi được một số chuyện.” Toàn bộ dân chúng Goran bắt đầu dậy sóng vì câu trả lời này. Chủ đề hot này còn lan tới cả Cung điện Jose. Vậy nên, tối hôm nay, tại Vườn Bích Thảo, Tô Thâm Tuyết đã nghe được những tiếng xì xào bàn tán “Chắc chắn ngài Thủ tướng vô cùng đau khổ vì Nữ hoàng.”

Sau khi sự việc xảy ra, Tô Thâm Tuyết vẫn luôn chờ đợi sự chất vấn của Utah Tụng Hương. Con trai trưởng nhà Utah không bao giờ dễ dàng chấp nhận để người khác lợi dụng mình.

Nhưng lần này, phản ứng của Utah Tụng Hương lại hoàn trái ngược. Anh không hề đến tìm cô.

Lần đầu tiên trong một sự kiện riêng tư, Nữ hoàng cho phép phóng viên được vào khu vực sự kiện. Số lượng phóng viên nhiều hơn bình thường gần một nửa, câu hỏi mà các phóng viên đặt ra nhiều nhất là: “Nữ hoàng nghĩ gì về chuyến đi tới Alaska để ‘quên đi một số chuyện’ của ngài Thủ tướng?”

“Có chuyện như vậy sao?” Cô khẽ bật cười.

“Đúng vậy, thưa Nữ hoàng bệ hạ.”

“Tôi sẽ về đọc lại báo chí cho kỹ càng. Nếu đúng là có chuyện như vậy, tôi sẽ chúc ngài Thủ tướng có thể đạt được những điều mà ngài ấy mong muốn.” Cô nhìn thẳng vào ống kính, mỉm cười.

Cô vừa về tới cung điện, người phụ trách Văn phòng Hoàng gia đã đứng đợi sẵn.

Đối với phản ứng của Nữ hoàng về việc Utah Tụng Hương đi Alaska, đa số dân chúng Goran đều cảm thấy “Có phải Nữ hoàng quá tuyệt tình rồi không?”

Trước khi ra về, người phụ trách Văn phòng Hoàng gia để lại cho cô số điện thoại phòng khách sạn của Utah Tụng Hương tại Bắc Mỹ.

Nữ hoàng cần phải cải thiện mối quan hệ với ngài Thủ tướng.

Nếu Utah Tụng Hương không ở trong khách sạn, Tô Thâm Tuyết chỉ có thể gửi lời nhắn cho lễ tân.

Cho đến tận mười một giờ đêm, Tô Thâm Tuyết mới nhận được cuộc điện thoại quốc tế từ Bắc Mỹ. Người gọi về là Lý Khánh Châu.

Qua cuộc điện thoại này, Lý Khánh Châu thông báo trong khoảng thời gian này, ngài Thủ tướng không muốn bị ảnh hưởng bởi những yếu tố bên ngoài.

Vậy là ý của anh đã quá rõ ràng rồi.

Tô Thâm Tuyết chỉ có thể nhờ Lý Khánh Châu chuyển lời cho Utah Tụng Hương, dặn dò anh chú ý an toàn, giữ gìn sức khỏe.

“Sau khi tham gia chương trình, cơ thể rã rời.” Đây là ý kiến của phần lớn khách mời được mời tham gia vào chương trình thử thách sinh tồn khắc nghiệt này.

Cũng có những vị khách không chịu nổi điều kiện khắc nghiệt, phải bỏ cuộc giữa chừng, còn bị thương trên đường là chuyện bình thường như cơm bữa.

Vào ngày thứ ba Utah Tụng Hương đến Alaska, Tô Jenny đi châu Phi. Cô nàng không thèm thương lượng bàn bạc với bất kỳ ai, chỉ để lại một câu: “Tôi muốn quay được clip bơi khỏa thân của Ginny tại bể bơi quốc gia. Gửi lời đến cô ấy, đừng quên lời hứa mở cửa miễn phí.” Rồi sau đó, cô nàng đi cùng một tổ chức từ thiện Goran tới châu Phi.

Điểm đến của tổ chức từ thiện này là Cộng hòa Congo – một trong những quốc gia lạc hậu ở châu Phi.

Sau khi Tô Văn Hãn liên hệ với tổ chức từ thiện này mà không thu được kết quả gì, ông đành nhờ cậy bạn bè mình ở Cape Town canh chừng tại sân bay, nhất định phải đưa Tô Jenny về cho bằng được.

Ngày hôm sau, Cape Town truyền tin, bạn bè của Tô Văn Hãn không chặn được Tô Jenny.

Lúc Tô Thâm Tuyết nhận được điện thoại của Tô Jenny, cô nàng đang trên đường đến Cộng hòa Congo cùng đoàn xe chở đồ cứu trợ. Tín hiệu không được tốt cho lắm, hai chị em chỉ trò chuyện trong vòng chưa tới một phút đồng hồ. Trước khi cúp điện thoại, Tô Jenny chỉ nói: “Em tự lo liệu được.”

Mong là vậy.

Nửa giờ sau khi cô kết thúc cuộc gọi với Tô Jenny, số Một đường Jose thông báo rằng Thủ tướng đã vượt qua các bài kiểm tra chỉ số thể chất và đáp máy bay của chương trình đến Alaska lúc tám giờ sáng theo giờ Bắc Mỹ.

Tin tức này đồng nghĩa với tuyên bố, ngài Thủ tướng chính thức tham gia vào chương trình hoang dã thực tế trong vòng bốn mươi tám giờ. Dân chúng Goran đều thấp thỏm hồi hộp.

Hôm đó, Tô Thâm Tuyết làm vỡ tận hai chiếc cốc. Khi cô làm vỡ chiếc cốc thứ hai thì Hà Tinh Tinh đang đứng bên cạnh, cô nói với Hà Tinh Tinh rằng mình chỉ lỡ tay mà thôi.

“Đúng vậy, thưa Nữ hoàng bệ hạ.” Hà Tinh Tinh nói.

Đúng vậy, Nữ hoàng bệ hạ, ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng chưa chắc trong lòng đã nghĩ vậy.

“Hôm nay tay tôi rất trơn, đây là chiếc cốc thứ hai tôi đánh vỡ rồi.” Cô nói với tông giọng cao.

“Đúng vậy, thưa Nữ hoàng bệ hạ.”

Tại sao Thư ký riêng của cô chỉ biết nói mỗi câu “Đúng vậy, thưa Nữ hoàng bệ hạ” thế?

“Ngoài câu ‘Đúng vậy, thưa Nữ hoàng bệ hạ’ cô còn có thể nói gì khác nữa không?” Tô Thâm Tuyết tự nhiên lại cáu bẳn.

Một thoáng im lặng.

“Nữ hoàng bệ hạ và ngài Thủ tướng đã là bạn bè suốt hai mươi năm, có lo lắng cũng là chuyện thường tình thôi.” Hà Tinh Tinh cất lời.

Lời nói của Hà Tinh Tinh khiến Tô Thâm Tuyết không được thoải mái lắm, nhưng cô hiểu rõ, Hà Tinh Tinh nói đúng sự thật.

Cô lo lắng cho anh sao?

Lo chứ.

Không sợ chuyện to tát, chỉ sợ chuyện lỡ như…

Cô vẫn chưa xin lỗi anh vì đã lừa anh đến khách sạn, cô vẫn chưa trả áo khoác lại cho anh.

Cô vẫn luôn chờ Utah Tụng Hương mắng cô một trận vì đã lừa anh, “Tô Thâm Tuyết, em là một kẻ lừa đảo.”

“Tô Thâm Tuyết, em là người thâm sâu khó lường.”

“Tô Thâm Tuyết, em lấy tư cách gì cơ chứ?”

Đúng vậy, Tô Thâm Tuyết, mày lấy tư cách gì chứ?

Lỡ như, cô chẳng còn được nghe những lời này nữa thì sao?

Không, không thể nào, cô điên cuồng lắc đầu. Utah Tụng Hương đã tham gia khóa huấn luyện đào tạo thanh thiếu niên siêu đẳng có độ khó cao nhất thế giới.

Vậy nhưng đêm này, Tô Thâm Tuyết vẫn bật dậy, người đầm đìa mồ hôi.

Cô giáo ơi, em và người đó đã cùng nhau vượt qua những tháng ngày dài đằng đẵng. Cô giáo ơi, đó là người đã biến em từ một thiếu nữ trở thành người phụ nữ, cũng chính người đó khiến em nếm trải mùi vị của tình yêu khắc cốt ghi tâm.

Cho nên, Tụng Hương, anh đừng xảy ra chuyện gì nhé!

Tô Thâm Tuyết rất ích kỷ, cô ghét anh gặp chuyện bất trắc.

Trong lúc ngài Thủ tướng tham gia chương trình thử thách sinh tồn khắc nghiệt kéo dài bốn mươi tám giờ tại Alaska, Tô Thâm Tuyết cũng giống như mọi người dân Goran, hồi hộp mong ngóng tin tức được cập nhật từ số Một đường Jose.

Cuối cùng, sau bảy mươi hai giờ im lặng, số Một đường Jose thông báo tin ngài Thủ tướng đã hoàn thành xuất sắc thử thách và trở về khách sạn an toàn.

Trong quá trình ghi hình, ngài Thủ tướng bị gãy ngón chân út khi đi qua cầu gỗ trên băng, hiện đã được điều trị, trong vòng hai mươi tiếng nữa có thể đi lại được.

Những người dân Goran thức trắng đêm, nghe được tin tức này mới thở phào nhẹ nhõm.

Văn phòng Thủ tướng cũng đăng một bức ảnh chụp ngài Thủ tướng mặc áo khoác đứng trên sông băng ở Alaska với ngọn lửa rực cháy bên cạnh. Dáng vóc cao ráo của Thủ tướng và ngọn lửa cháy rừng rực phản chiếu trên dòng sông băng, trông vô cùng tráng lệ.

Thử thách sinh tồn khắc nghiệt ở Alaska hoang dã do Thủ tướng và một số lãnh đạo quốc gia khác cùng tham gia sẽ được phát sóng tại ba trăm quốc gia trên thế giới vào tháng Một năm sau.

“Vào tháng Giêng năm sau, bạn hãy chờ để đón nhận những tiếng hò hét của các cô gái từ khắp nơi trên thế giới.” Nhiếp ảnh gia đi cùng đến Alaska với Thủ tướng rất hào hứng.

Kết thúc chuyến đi đến Alaska, sau hai ngày nghỉ ngơi trong khách sạn, Utah Tụng Hương được thị trưởng thành phố Zurich mời đến thăm Zurich.

Chuyến thăm này kéo dài hai ngày.

Sau khi chuyến thăm này kết thúc, cả đoàn bay đến Nam Á.

Mãi đến cuối tháng Tám, chuyên cơ của Thủ tướng mới đáp xuống đường băng của sân bay Goose. Hình ảnh ngài Thủ tướng mặc bộ vest sẫm màu bước xuống máy bay đã đi cùng các cô gái Goran vào cõi mộng.

Bốn ngày sau khi Utah Tụng Hương trở về chính là Quốc khánh Goran.

Trong chuỗi các hoạt động kỷ niệm ngày Quốc khánh, hoạt động mà người dân Goran mong đợi nhất là lễ kỷ niệm ngoài trời tại công viên số Một đường Jose vào tám giờ tối. Buổi lễ này sẽ kéo dài bốn giờ đồng hồ. Trong khoảng thời gian bốn tiếng này sẽ có hòa nhạc và diễu hành. Thủ tướng cùng Nữ hoàng sẽ xuất hiện mười phút trước khi chính thức bắt đầu chương trình để làm lễ khai mạc.

Còn mười phút nữa là đến khoảnh khắc chính thức bắt đầu lễ kỷ niệm, Thủ tướng và Nữ hoàng cùng xuất hiện như dự kiến. Năm nay Thủ tướng và Nữ hoàng cùng ngồi trên một chiếc xe được gắn cờ hoa rực rỡ.

Năm trước, Thủ tướng và Nữ hoàng cùng nắm tay nhau xuất hiện.

Năm nay Thủ tướng và Nữ hoàng vẫn nắm tay xuất hiện, nhưng giữa họ có thêm một cô bé. Một tay cô bé nắm tay ngài Thủ tướng, còn tay kia nắm tay Nữ hoàng.

Cách họ mở màn khai mạc lễ kỷ niệm khiến người ta khó lòng liên hệ được đến chuyện cách đây không lâu trong khách sạn. Họ nhiệt tình giao lưu với người dân, nhưng cả hai không hề tương tác với nhau bằng mắt.

Ai da, hai người này đã xảy ra chuyện gì vậy chứ?

Trong màn pháo hoa rực rỡ, Nữ hoàng và Thủ tướng cùng vẫy chào những người tham gia buổi lễ kỷ niệm Quốc khánh, sau đó họ cùng ngồi lên một chiếc xe riêng để đi vào số Một đường Jose.

Cổng lớn của số Một đường Jose chầm chầm khép lại.

Tối nay tại số Một đường Jose sẽ có buổi dạ tiệc mừng Quốc khánh, Nữ hoàng và Thủ tướng đều sẽ tham dự buổi dạ tiệc này.

Theo một số nguồn tin nội bộ, vị trí chỗ ngồi của Thủ tướng và Nữ hoàng nằm ở hai khu vực đối diện nhau của lối đi trung tâm. Nữ hoàng ngồi cùng với gia đình Ngoại trưởng Nga, còn Thủ tướng ngồi cùng với gia đình Bộ trưởng Bộ Quốc phòng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 28

Gần đây ngài Thủ tướng khá thân thiết với gia đình Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Lá ngọc cành vàng của ngài Bộ trưởng Bộ Quốc phòng được cư dân mạng bình chọn là “đệ nhất phu nhân”, điều này khó tránh người ta xì xào bàn tán.

Con gái của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng mới đoạt giải thưởng Khoa học Công nghệ Quốc tế cách đây không lâu. Trong số những người đoạt giải, cô là người trẻ tuổi nhất – hai mươi bốn tuổi. Từ ngoại hình đến cách giao tiếp của cô đều rất xuất chúng. Cô mới trở về Goran cách đây không lâu, vậy mà chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi, cô đã chinh phục được trái tim của người dân Goran.

Con gái của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng cũng bày tỏ sự cảm kích của mình đối với Thủ tướng trước công chúng. Theo một số nguồn tin riêng, bạn bè của cô tiết lộ, May chọn trở về Goran vì ngài Thủ tướng.

May Hugo là tên của cô con gái rượu nhà Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Hiện giờ cô đang làm việc tại Viện Nghiên cứu Khoa học Goran, là một trong những tài năng trẻ của viện.

Đệ nhất phu nhân là một nhà khoa học, nghĩ thôi cũng thấy quá ngầu luôn rồi.

Trước khi bước vào hội trường dạ tiệc, Tô Thâm Tuyết nhận được cuộc gọi của người phụ trách Văn phòng Hoàng gia: Thủ tướng và Nữ hoàng mà không tương tác giao lưu với nhau trong cả buổi tiệc thì không được hay cho lắm.

Không cần ông ta nhắc nhở, Tô Thâm Tuyết cũng tự biết chuyện đó chẳng hay ho gì.

Trên quãng đường đi về số Một đường Jose, Tô Thâm Tuyết đã cố gắng tương tác với Utah Tụng Hương tận ba lần.

Cô nở một nụ cười hở tám chiếc răng tiêu chuẩn với ngài Thủ tướng, anh cũng cười đáp lại cô đúng phép lịch sự. Cô hỏi anh quá trình tham gia ghi hình chương trình ở Alaska có thuận lợi không, anh đáp mà chẳng thèm liếc nhìn cô “Có, thưa Nữ hoàng bệ hạ.”

Tại công viên, trước sự chứng kiến của hàng vạn người, cô đã thay mặt rất nhiều người hâm mộ trao hoa cho ngài Thủ tướng. Khi bó hoa được đưa đến trước mặt Thủ tướng, vệ sĩ đã bước lên, thay mặt Thủ tướng đỡ lấy bó hoa từ Nữ hoàng. Rõ ràng, vị trí của Thủ tướng thuận lợi để nhận bó hoa đó hơn cơ mà.

Khoảnh khắc đó, một cô gái đứng gần đó hả hê như muốn nói: Nữ hoàng bệ hạ, Người đang phải trả giá cho những hành vi sai lầm của mình đấy!

Thật… thật là khiến người ta đau đầu mà.

Khi nửa thời gian của buổi dạ tiệc mừng Quốc khánh đã trôi qua, ánh mắt Tô Thâm Tuyết tìm về khu vực chỗ ngồi của Utah Tụng Hương.

Utah Tụng Hương đang trò chuyện cùng thiên kim tiểu thư nhà Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Không biết họ đang nói chuyện gì mà anh khiến cho cô con gái rượu ngài Bộ trưởng cười rạng rỡ như hoa. Rất nhanh sau đó, cả hai người bọn họ cùng chăm chú theo dõi phần biểu diễn.

Những nghệ sĩ trên sân khấu đang biểu diễn những động tác vũ đạo với độ khó cao, khiến cho thiên kim tiểu thư nhà Bộ trưởng Bộ quốc phòng há hốc miệng vì kinh ngạc. Nhưng chỉ sau một cú xoay người tuyệt đẹp của họ thì cô ấy đã cười khanh khách như đứa trẻ.

Đây là lần đầu tiên Tô Thâm Tuyết được tận mắt nhìn thấy “đệ nhất phu nhân” do cư dân mạng bình chọn.

Cô ngắm nghía vài lượt, cũng khá ổn đấy chứ, hàm răng trắng, đôi mắt sáng và chiếc răng khểnh xinh xinh lấp ló khi cô cười.

Cô lại nhìn sang Utah Tụng Hương.

Ồ, trong thời gian này, con trai trưởng nhà Utah không hề tỏ ra chán ghét, khó chịu gì với cô thiên kim tiểu thư kia. Utah Tụng Hương mà không chán là cũng tàm tạm rồi đấy.

Trong giai đoạn tiếp theo, có thể sẽ có thêm những tiến triển mới. Chuyện tương lai thì chẳng ai nói trước được, ví dụ như hôn nhân chẳng hạn.

Sau cuộc gặp gỡ bí mật trong phòng khách sạn, người dân Goran ngày càng ít bàn luận về Nữ hoàng và Thủ tướng. Thay vào đó, dân chúng ngày sôi nổi nói về chủ đề: liệu con gái của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng có đủ tiêu chuẩn cho chức đệ nhất phu nhân hay không.

Sau khoảng hai phần ba thời gian buổi dạ tiệc, Tô Thâm Tuyết tìm một cái cớ để rời khỏi vị trí của mình. Trang phục lộng lẫy, lấp lánh của các nghệ sĩ biểu diễn khiến cô hoa mắt chóng mặt.

Không may là, trên hành lang phía sau sân khấu, Tô Thâm Tuyết lại bắt gặp Utah Tụng Hương đang đứng hút thuốc trong bóng tối.

Lúc mới đầu, cô không hề nhìn thấy anh. Nhìn thấy khói thuốc lờ mờ và đầu thuốc lập lòe đỏ tươi lúc sáng lúc tối thì cô mới nhận ra, có ai đó đang đứng đó hút thuốc.

Cô cúi đầu đi tiếp về phía trước. Đi hết đoạn hành lang này là tới ban công bên kia. Khu vực đó là nơi khá lý tưởng để hít thở không khí trong lành.

Ánh sáng ở khu vực này khá tối, cô không thể nhìn rõ người đang hút thuốc kia, mà người đang hút thuốc đó cũng sẽ không nhìn rõ được cô.

Lúc đi lướt qua người đó, sau vài bước chân, cô ngập ngừng, quay người lại.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi đó, cơ thể cô như mọc thêm những xúc tu, kéo cô lại, lùi bước về phía người kia.

Cô hy vọng người đó không phải là anh. Cô không muốn để xảy ra tình trạng cô và chồng cũ có tâm ý tương thông.

Nhưng, đó lại chính là Utah Tụng Hương.

Cô lại thầm thở dài.

Vào giây cuối cùng, cô cố gắng rút bàn tay đang đưa lên để định giật điếu thuốc lại. Cô cố gắng siết chặt tay, cơ thể căng cứng để nhắc nhở chính bản thân mình rằng, những hành động như vậy không còn phù hợp vào lúc này nữa.

Utah Tụng Hương nói rất đúng, nếu không có ý gì thì đừng làm bất cứ hành động nào gây ra sự ngộ nhận.

Dù hành động đã kìm được, nhưng lời nói thì không, cô cất lời: “Anh hút ít thôi, hút thuốc… không tốt cho sức khỏe.”

Không ai đáp lại.

Trong bóng tối, ánh sáng đỏ giữa các ngón tay anh càng thêm chói mắt. Tô Thâm Tuyết đã cố gắng gồng mình lên để kiểm soát đôi tay, nhưng ánh mắt cô thì cứ nhìn chằm chằm vào điếu thuốc đang cháy, chỉ muốn dùng ánh mắt của mình mà vứt nó đi.

Thật may, ánh lửa đó nhanh chóng được dập tắt, cô thầm thở phào.

Những ngày này, cô vẫn luôn cố gắng thử liên lạc với ngài Thủ tướng.

Tô Thâm Tuyết có thể đối đầu với Utah Tụng Hương, nhưng Nữ hoàng và Thủ tướng của đất nước này tuyệt đối không được đối đầu với nhau.

Chỉ còn khoảng nửa tiếng nữa là buổi dạ tiệc kết thúc, cô có thể tranh thủ cơ hội này để làm hòa với Utah Tụng Hương. Cô phải xin lỗi vì đã lừa anh đến khách sạn ngày hôm đó.

Nhưng mà, lời xin lỗi khi bật ra khỏi miệng, ma xui quỷ khiến thế nào lại trở thành “Cô ấy được đấy.”

Cô điên rồi, sao lại nói những lời như vậy chứ?

Nhưng mà, điều diễn ra tiếp theo còn kỳ quặc hơn. Nghe xem tiếp theo cô nói gì đây này: “Cô ấy cười rất đáng yêu, lại còn là một nhà khoa học. Một nhà khoa học mới chỉ hai mươi tư tuổi, thật sự là rất xuất sắc, đúng không?”

Câm miệng, Tô Thâm Tuyết câm miệng ngay!

Vốn dĩ Tô Thâm Tuyết sợ anh hiểu lầm cô vẫn còn tình cảm với anh, nên lúc mới bắt đầu liền nói ngay câu “Cô ấy được đấy.” Nhưng nghe thế nào đi nữa thì giọng điệu đó vẫn mang mùi ghen tuông chua loét. Cô vội vàng đính chính, nhưng càng nói thì càng dở hơi.

“Tụng… Tụng Hương, tôi…” Cuối cùng, cô chẳng nói được gì nữa cả.

Cô khựng lại, toan rời đi.

Tay cô bị giữ lại.

Utah Tụng Hương cất tiếng gọi “Tô Thâm Tuyết” vô cùng bình tĩnh.

“Tôi cũng cảm thấy khá được. Còn nhớ trước đây tôi rất thích một nữ nghệ sĩ Tây Ban Nha, khi cười có một chiếc răng khểnh không? Khi May cười cũng có một chiếc răng khểnh như vậy đấy.”

Khi nghe Utah Tụng Hương nói vậy, Tô Thâm Tuyết mới nhớ ra, hồi bé Utah Tụng Hương rất thích một nữ diễn viên người Tây Ban Nha tên Penelope.

Thời trẻ Penelope có một chiếc răng khểnh rất duyên. Nhưng đáng tiếc, sau này cô ấy chỉnh nha, từ đó trở đi Utah Tụng Hương không còn nhắc đến cô ấy nữa.

Như vậy thật tốt!

“Nghe nói, cuộc bình chọn đệ nhất phu nhân trên mạng vẫn còn chưa kết thúc, nếu như Nữ hoàng bệ hạ cảm thấy May khá ổn, có thể…”

“Đương nhiên!” Tô Thâm Tuyết vội vàng ngắt lời Utah Tụng Hương, “Tôi sẽ bình chọn cho cô ấy một phiếu.”

“Tô Thâm Tuyết!”

“Tôi về sẽ bình chọn ngay!”

Vội vội vàng vàng, Tô Thâm Tuyết thoát khỏi tay Utah Tụng Hương, bước nhanh về hướng ban công rộng lớn.

Sau vài bước, phía sau vang lên…

“Em thật sự cảm thấy cô ấy rất được sao?”

Cái người này làm sao vậy chứ? Ban nãy cô đã nói hết rồi mà.

Cô tiếp tục rảo bước nhanh hơn.

“Tô Thâm Tuyết!”

Giọng Utah Tụng Hương mạnh mẽ hơn, ra vẻ bắt buộc cô phải nói chuyện này cho rõ ràng.

Được thôi, được thôi.

Cô dừng bước, cất cao giọng: “Tụng Hương, cô ấy rất hợp với anh, về mọi mặt.”

Cô gái đó sinh ra trong một gia đình lành mạnh, có nền tảng giáo dục tốt, hai yếu tố này đã hình thành nên sự phong phú về tinh thần và sự tự tin cho cô ấy. Vì vậy cô ấy luôn nở nụ cười rạng rỡ và không ngại ngùng trước ống kính.

Cách lý giải này lại càng củng cố niềm tin của Tô Thâm Tuyết. Có lẽ, theo thời gian, nụ cười rạng rỡ của cô gái đó có thể xua tan đi những đám mây u tối do mẹ anh để lại.

Không giống cô, để giải thoát, cô đã dùng cách cực đoan nhất để khiến anh chứng kiến cảnh tượng giống như hồi mới tám tuổi.

Biết là như vậy…

Còn có một buổi tiệc muộn sau khi dạ tiệc kết thúc. Tô Thâm Tuyết lấy lý do sức khỏe để rời đi trước.

Khi cô ra về, ngài Thủ tướng đang khiêu vũ với con gái rượu của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Màn khiêu vũ đẹp mắt của họ đã thu hút toàn bộ ánh mắt của những người ở hội trường.

Ngày hôm sau, bức ảnh ngài Thủ tướng và con gái Bộ trưởng Bộ Quốc phòng cùng khiêu vũ vô cùng uyển chuyển được một vị khách nước ngoài tung lên mạng, nhận về cơn mưa lời khen.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Vị khách nước ngoài này còn đăng kèm một số hình ảnh, khi bữa tiệc kết thúc, ngài Thủ tướng xách túi và mở cửa xe giúp thiên kim của Bộ trưởng Bộ quốc Phòng.

Thật là xứng đôi, người dân Goran thầm gào thét.

Cùng với mối tình cảm nảy nở đẹp như tranh vẽ giữa Thủ tướng và con gái rượu của Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng, mối tình thanh mai trúc mã giữa Nữ hoàng và Thủ tướng đang dần dần rút khỏi sân khấu lịch sử này.

Trong một vài sự kiện của công chúng tiếp đó, Tô Thâm Tuyết không còn bị hỏi những câu hỏi liên quan đến ngài Thủ tướng nữa.

Cuối tháng Chín, dự án Rừng cây trong thành phố của Nữ hoàng được ra mắt. Trong lễ khai trương, lẵng hoa của Thủ tướng Chính phủ được đặt ở vị trí dễ thấy nhất.

Cùng ngày hôm đó, tại Hội nghị tuyên dương nghiên cứu khoa học Goran, Thủ tướng đã đích thân trao tặng kỷ niệm chương cho hai nhà khoa học mới.

Một trong số hai nhà khoa học trẻ chính là May Hugo.

Buổi tối hôm nay, lần đầu tiên Tô Thâm Tuyết nhận lời mời của Cohn cùng đi xem một trận đấu polo. Những bức ảnh chụp cô và Cohn trên khán đài đã tạo nên điểm nhấn cho cuộc hẹn hò của Nữ hoàng với chàng doanh nhân Thụy Điển.

Vài ngày sau, trong một lần xuất hiện trước công chúng, một phóng viên đã hỏi Nữ hoàng về đối tượng gần đây nhất mà cô hẹn hò.

Nghĩ ngợi một lát, cô đáp: “Cũng không loại trừ khả năng tôi và Cohn sẽ có kế hoạch cho cuộc hẹn thứ hai.”

Vậy nên, trên mạng xuất hiên một câu “Nữ hoàng đã thừa nhận rồi.”

Cô giáo ơi, đây có phải là cuộc sống không?

Lấy đâu ra nhiều tình cảm khắc cốt ghi tâm vậy cơ chứ.

Cuối tháng Mười, bộ phận kỹ thuật Hoàng gia đã phạm phải một sai lầm. Mỗi năm, Hoàng gia sẽ đưa ra danh sách đề cử năm mươi người có đóng góp xuất sắc cho hoạt động xã hội của Goran để bầu chọn, sau đó ba người có số phiếu cao nhất sẽ được tuyên dương.

Bộ Công nghệ Hoàng gia phạm phải sai lầm khi công bố danh sách Năm mươi ứng cử viên lọt vào vòng Chung kết trên Internet. Họ đã công khai toàn bộ địa chỉ email cá nhân, số điện thoại di động và địa chỉ nhà của năm mươi người này, đồng thời còn cung cấp cả lựa chọn tải về.

Năm mươi thí sinh bị quấy rối ở các mức độ khác nhau.

Những sai lầm không đáng có như vậy đã khiến dân chúng Goran náo loạn, khó mà cứu vãn được. Đây cũng không phải là trường hợp ngoại lệ, ngay cả khi Hoàng gia đã đăng thông báo cải chính ngay lập tức.

Nhưng, cuộc nổi dậy của người dân chống lại Hoàng gia vẫn nhiều vô kể như tuyết rơi. Kỷ luật lỏng lẻo, ngạo mạn, coi thường quyền riêng tư của người khác là một trong ba tội danh lớn nhất.

Cuộc nổi loạn lên đến đỉnh điểm khi người nhà của một trong số năm mươi ứng cử viên phải nhập viện trong một vụ tai nạn xe hơi do bị quấy rối qua điện thoại. Đúng lúc này, vợ của Bộ trưởng Bộ Công nghệ Hoàng gia đăng tải hình ảnh con ngựa trị giá một triệu đô của mình mạng xã hội. Ngay lập tức điều này đã thổi bùng lên ngọn lửa giận dữ của người dân.

Vậy nên, sáng sớm ngày hôm nay, người dọn dẹp Công viên Nữ hoàng vào sáng sớm đã nhìn thấy bức chân dung Nữ hoàng bị bôi quét sơn đỏ choe choét.

Ba tiếng sau, hung thủ bị bắt và đưa ra xét xử.

Chỉ trong một buổi sáng, mười nghìn người đã cùng nhau kiến nghị số Một đường Jose trả tự do cho hung thủ, nguyên nhân là hung thủ mới chỉ là trẻ vị thành niên.

Cùng lúc đó, những người ủng hộ Nữ hoàng cũng đệ đơn yêu cầu số Một đường Jose trừng trị nghiêm khắc hung thủ, lý do là Nữ hoàng không đáng phải trả giá cho những sai lầm không đáng có của bộ phận kỹ thuật.

Hai phe phái này tranh cãi gay gắt trên mạng xã hội. Dưới sự khơi mào và xúi giục của những người có mưu đồ, vụ “kho hàng chanh cốm trên du thuyền” bị xào xáo lại, tỷ lệ ủng hộ Hoàng gia giảm mất 50% vào cuối tháng Mười.

Lần này, lời xin lỗi viết tay của Nữ hoàng cũng không có tác dụng.

Cuối tháng Mười, Tô Thâm Tuyết được mời đến dự đám cưới của con gái út Tổng lý. Hôn lễ được tổ chức tại một lâu đài nằm ở ngoại ô cách xa trung tâm thành phố.

Chạm trán Utah Tụng Hương trong hôn lễ là điều không thể tránh khỏi. Cô dâu và Thủ tướng vốn có mối giao hảo tốt đẹp. Để tham dự hôn lễ này, ngài Thủ tướng còn vội vã quay về từ Bolivia ngay trong đêm.

Cuộc gặp gỡ giữa Thủ tướng và cô dâu thời thơ bé vẫn còn là một giai thoại được người dân Goran nhắc đến.

Cô dâu là con gái của Tổng lý, vừa ra đời đã bị mất thính giác. Mang dị tật bẩm sinh lại công thêm tính cách hướng nội, nên mỗi lần có tiệc tùng cô lại chọn cách ẩn náu. Rồi một đêm, một thiếu niên anh hùng đột nhập vào lãnh địa của cô gái. Dưới bầu trời đầy sao, cả hai đã nói chuyện bằng ngôn ngữ ký hiệu suốt cả đêm, và cậu thiếu niên đó đã khuyến khích cô gái dũng cảm bước ra ngoài.

Năm đó, cậu thiếu niên mới mười ba tuổi, còn cô bé mới chỉ chín tuổi.

Cậu thiếu niên sau đó trở thành Thủ tướng, còn cô gái trở thành một nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng. Khi cậu thiếu niên tranh cử chức Thủ tướng, cô gái đã đi một quãng đường dài trở về Goran để bỏ phiếu cho cậu thiếu niên. Khi cô gái biểu diễn ở Golden Hall, cậu thiếu niên cũng có mặt tại khán đài để ủng hộ.

Tình bạn giữa hai người được nhân dân Goran ca tụng mãi.

Đám cưới được tổ chức lúc bốn giờ chiều, Tô Thâm Tuyết đến hôn trường lúc ba giờ ba mươi phút.

Cô và cô dâu từng có duyên gặp gỡ nhau vài lần, nhưng chưa được xem là bạn bè. Đây là ấn tượng của cô và đối với cô dâu, nhưng cô dâu thì có vẻ là thân thiết với cô.

Trong phòng thay đồ, sau khi hành lễ chào Nữ hoàng, cô dâu hy vọng có vài phút trò chuyện riêng cùng Nữ hoàng.

Còn năm phút nữa là lễ cưới chính thức bắt đầu, lúc này ngài Thủ tướng mới xuất hiện. Anh cho biết đã thay lễ phục ngay trên xe.

Đám cưới diễn ra giản dị và ấm áp với hàng trăm khách mời, vòm hoa lãng mạn, rặng cây xanh mướt, lâu đài cổ kính, cảnh hoàng hôn và ông già tóc trắng như sương nắm tay cô dâu bước qua cổng vòm hoa.

Trong giai điệu du dương, bàn tay của cô dâu được trao cho chú rể.

Nữ hoàng ngồi ở hàng ghế đầu tiên, từ vị trí này, cô nhìn thấy rõ giọt nước mắt xúc động chực trào trên khóe mắt cô dâu khi cô ấy nói rằng “Em đồng ý.”

Khoảnh khắc thiêng liêng này, cô cũng đã từng trải qua. Giọt nước mắt xúc động đó, cô cũng đã từng rơi rồi.

Lúc đó, cô cũng không hiểu vì sao lại rơi nước mắt.

Người đàn ông của cô ưu tú hơn người.

Không chỉ vì khuôn mặt đẹp trai, mà vì chàng thiếu niên nhẹ nhàng gỡ những cánh hoa đào nhẹ rơi trên tóc cô gái hồi đó đã trở thành một người đàn ông anh tuấn phi thường.

Cô và anh sắp kết tóc se duyên thành vợ thành chồng.

Vĩnh viễn.

“Mãi mãi yêu thương người ấy, tin tưởng người ấy, trung thành với người ấy.” Lúc đó, linh mục chủ trì buổi lễ thành hôn đã nói như vậy.

Trước mắt cô như nhòe đi.

Trong ánh sáng yếu ớt, cô thấy đôi mắt ấy đang lặng lẽ nhìn mình.

Tụng Hương, nếu như lúc đó anh cũng nhìn em như thế này, thì tốt biết mấy.

Mi mắt cụp xuống, một giọt nước mắt rơi trên ngón tay đeo nhẫn cưới của cô.

Chỉ mới vừa đây thôi, trong phòng thay đồ, cô dâu kể rằng năm ngoái, cô ấy đã đi bộ bảy trăm mét với một người đàn ông nặng gần gấp đôi mình.

Người đàn ông ấy say khướt, suốt quãng đường bảy trăm mét đó anh không ngừng gọi tên của một người phụ nữ.

Lý do người đàn ông đó say rượu là do anh bắt gặp người phụ nữ bước ra khỏi trung tâm thú cưng với một người đàn ông khác.

Tỉnh dậy sau cơn say, người đàn ông đó lái ô tô đi và ở ngoài cửa sổ nhà người phụ nữ đó suốt đêm.

Đêm đó, tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng, phủ trắng cả nóc xe.

Tối hôm đó, người đàn ông không bắt kịp chuyến bay đến Tây Ban Nha để dự tiệc sinh nhật của bà ngoại, thậm chí còn đổ bệnh tại một thành phố tên là Vienna.

“Thâm Tuyết, quay lại đi.” Đây là những lời mà người đàn ông đó luôn miệng nói khi nằm trên giường bệnh.

Trong phòng thay đồ, cô dâu đã nắm lấy tay cô, nói rằng: “Hãy quay trở về bên cạnh anh ấy đi.”

“Quay trở về bên cạnh anh ấy đi.” Điều này ngay lập tức biến thành một lời thì thầm không ngớt bên tai, cứ lúc lúc lại vang lên. Và ngay lúc này đây, nó lại đang khe khẽ thì thầm bên tai cô.

Cô ngước mắt lên, giả vờ vô tình liếc nhìn về một hướng nào đó. Người đàn ông mặc âu phục màu xám sẫm trông vô cùng nhàn nhã và thư thái.

Rõ ràng là anh đang ở gần ngay trong gang tấc, nhưng lại khiến tim cô trào dâng cảm xúc nhớ nhung da diết.

Cô giáo ơi, em phải thừa nhận rằng, những ngày này em chỉ muốn tìm một ai đó để trút nỗi lòng. Những tên vô dụng làm việc trong Hoàng gia thật khiến em đau đầu. Còn nữa, sự việc xảy ra ở Công viên Nữ hoàng cũng khiến em không thoải mái vui vẻ.

Đến nay, Phu nhân Bộ trưởng Công nghệ Hoàng gia vẫn chưa đưa ra một lời xin lỗi nào.

Chú ngựa kia là một món quà sinh nhật từ gia đình của mẹ bà ta, nên bà ta cảm thấy không cần phải xin lỗi.

Người này hoàn toàn không hiểu được nguồn gốc sự tức giận của mọi người. Trong trận bão năm ngoái, khi mọi người dân Goran đang thương tiếc cho những nạn nhân thiệt mạng trong cơn bão, Bộ trưởng Bộ Công nghệ Hoàng gia đã đăng rất nhiều ảnh đi du lịch Paris. Những chiếc túi hàng hiệu chất đầy trong phòng khách sạn đã làm cho mọi người bị kích động.

Nhưng nhà mẹ đẻ của Phu nhân Bộ trưởng Bộ công nghệ Hoàng gia là một trong những người đóng thuế nhiều nhất cho đất nước, đây là tiền riêng của bà ta.

Tham Khảo Thêm:  Chương 27: Từ Thư Thừa thủ đoạn thông thiên

Sau phần lễ chính thức, là đến phần tiệc chúc mừng.

Khoảng mười phút trước khi kết thúc bữa tối, Tô Thâm Tuyết đọc được một bản cáo phó. Bà cụ từng giữ danh hiệu “Người sống thọ nhất châu Đại Dương” suốt năm năm qua đã qua đời lúc ba giờ mười bốn phút chiều ngày hôm qua.

Nói đến người sống thọ nhất Châu Đại dương, người ta sẽ nhớ ngay đến bà cụ đã được Nữ hoàng cùng tới tham dự sinh nhật lần thứ một trăm hai mươi tuổi của mình. Và, khi Nữ hoàng gặp phải khủng hoảng truyền thông, bà cụ đã lấy tư cách một công dân Goran để bày tỏ niềm tin của người

dân Goran với Nữ hoàng.

Đến nay, những thông điệp mà bà đăng trên trang web Nữ hoàng vẫn còn đó.

Đó là những gì mà mọi người biết đến. Nhưng điều mà mọi người không biết là, vì những câu nói đó của bà cụ mà Nữ hoàng đã tìm thấy hướng đi cho riêng mình.

Người phụ nữ lớn tuổi khuyến khích cô tham gia bữa tiệc sinh nhật lần thứ một trăm hai mươi tuổi của bà đã qua đời. Cách đây không lâu, cô đã nhờ Hà Tinh Tinh sắp xếp kế hoạch. Cô muốn đến thăm bà cụ một lần nữa, kế hoạch được ấn định vào tháng sau.

Bây giờ thì đã muộn mất rồi.

Ai đó đang nói chuyện với cô, nhưng Tô Thâm Tuyết không tập trung để hiểu được nội dung cuộc trò chuyện, điều đọng lại trong tâm trí cô là chiếc váy lộng lẫy mà bà cụ mặc năm đó.

Một âm thanh đột ngột vang lên khiến cô giật mình. Khi cô định thần lại thì một nắp chai Champagne đang bắn thẳng về phía cô. May mắn thay, Hà Tinh Tinh đã nhanh mắt lao ra chặn chiếc nắp chai thay cho Nữ hoàng.

Sự cố này khiến tất cả mọi người trong bàn tiệc hoảng sợ.

Tại một bàn tiệc khác, ghế của Utah Tụng Hương trống trơn.

Người gây ra sự cố là cháu trai của Tổng lý. Anh ta không hiểu nổi tại sao, nắp chai Champagne lại bay về phía Nữ hoàng mạnh như vậy.

Tô Thâm Tuyết mỉm cười nhìn cậu bé đang hoảng sợ lúng túng, tay chân lóng ngóng không biết làm gì. Cô đành phải lấy lý do chỉnh lại tóc để rời đi.

Vì đám cưới được tổ chức vào buổi chiều nên tối nay một nhóm khách mời sẽ nghỉ lại trong lâu đài. Căn phòng dành cho Nữ hoàng và căn phòng dành cho Thủ tướng là những căn phòng có tầm nhìn tốt nhất. Hai người cách nhau một tầng.

Trên lối đi dẫn đến phòng của mình, Tô Thâm Tuyết bắt gặp Lý Khánh Châu.

Nhìn theo hướng Lý Khánh Châu chỉ, Tô Thâm Tuyết thấy Utah Tụng Hương đang nói chuyện điện thoại và đi qua đi lại trên bãi cỏ, hai vệ sĩ đang đứng cách anh khoảng mười lăm mét.

Bước chân vô thức dừng lại, ngay cả bản thân Tô Thâm Tuyết cũng không biết.

Bức tường thành của lâu đài cổ đã có tuổi đời gần nửa thế kỷ, phía trên kia lâu đài là bầu trời đêm với dải ngân hà. Nếu chăm chú quan sát, bạn có thể nhìn thấy được những vì tinh tú trải dài, dày đặc, cảm giác như chỉ cần bạn cầm một thanh nhựa chọc khẽ là những vì sao ấy sẽ thi nhau rơi xuống.

Và người đàn ông trong bộ vest cổ điển dưới bầu trời đầy sao ấy khiến người ta phải dõi mắt nhìn theo.

Tô Thâm Tuyết bật cười trước ý nghĩ bất chợt của mình. Thôi đủ rồi đấy. Đây là con trai trưởng nhà Utah, tính cách xấu xa, tự cao tự đại, ích kỷ độc đoán, ngoại trừ khuôn mặt đẹp đẽ tuấn tú có thể chấp nhận được ra, còn lại chẳng được ưu điểm gì.

Nhìn xem, anh lại đang la hét ầm ĩ qua điện thoại kia kìa.

Nói chuyện phiếm cũng không quên móc mỉa nhau. Nguyên thủ Pháp và Nguyên thủ Canada rất hay gọi điện cho anh, nhưng những cuộc điện thoại khẩn cấp ấy chỉ để tán dóc mà thôi.

Vài con quạ đậu trên tường thành lâu đài cũng như muốn chọc tức ngài Thủ tướng, một tay anh cầm điện thoại còn một tay làm động tác xua những con quạ kia đi.

Nhưng quạ ở đây không sợ người, thậm chí còn kêu ầm ĩ như thể quát vào mặt Thủ tướng, ra vẻ cảnh cáo: Chúng tôi là chủ ở đây.

Như này đúng là gay go rồi. Nhìn từ hành động cúp điện thoại dữ dằn của Thủ tướng, có thể thấy được những kẻ này đã khiêu khích và chọc giận anh rồi.

Vốn dĩ anh muốn dùng tiếng súng để dọa cái lũ quạ này đi, nhưng nghĩ lại đây là một đám cưới lãng mạn như cổ tích, anh đành phải bất lực. Nhưng mà vẫn không nuốt nổi cục tức này! Anh nhặt vài viên đá lên, vận dụng những động tác tiêu chuẩn của một vận động viên bóng chày, những viên sỏi rơi chính xác vào chỗ mấy con quạ.

Mấy con quạ kêu ré lên, sải cánh bay vào bầu trời đêm.

Không biết tại sao, Tô Thâm Tuyết bật cười. Tiếng cười đã thu hút ánh mắt của Utah Tụng Hương.

Cô đứng trên hành lang, còn anh vẫn đứng trên bãi cỏ.

Giữa việc tiếp tục trở về phòng hay đi về phía anh, Tô Thâm Tuyết chọn phương án thứ hai.

Cứ mãi phớt lờ anh sao? Như vậy thật là khó.

Đi xuống bậc thềm hành lang rồi giẫm lên bãi cỏ, Tô Thâm Tuyết đi từng bước về phía Utah Tụng Hương. Khi đến gần gương mặt lạnh lùng của anh, nét dịu dàng dần tan biến, thay vào đó là cảm giác nhăn nhó khó chịu.

Ngay cả Tô Thâm Tuyết cũng không biết cảm giác này đến từ bản thân Utah Tụng Hương, hay là đến từ vệ sĩ của anh. Có lẽ bảo hai vệ sĩ của anh đứng ra xa một chút thì sẽ tốt hơn.

Utah Tụng Hương đã đáp lại yêu cầu của cô rằng: “Lo ngại sự hiện diện của hai vệ sĩ của tôi sẽ làm cản trở màn trình diễn của Nữ hoàng bệ hạ sao?”

Ngơ ngác, Tô Thâm Tuyết ngẩng đầu lên.

Trong đôi mắt của Utah Tụng Hương đầy vẻ chế giễu, giọng nói của anh giống như: “Chà, biểu cảm trong mắt em đủ ngây thơ rồi đấy.”

Người này đang nói cái gì vậy?

Nhìn dáo dác xung quanh một hồi, Utah Tụng Hương lạnh nhạt nói: “Nữ hoàng bệ hạ giấu máy quay bí mật ở đâu thế? Nữ hoàng bệ hạ hy vọng lần này tôi phải diễn như thế nào để phối hợp với em đây hả?”

Sự tức giận, phẫn nộ ngập tràn trong mắt anh.

“Cái mớ bòng bong do Bộ Công nghệ Hoàng gia gây ra khiến Nữ hoàng chịu đựng đủ rồi phải không, nên bây giờ muốn gây ra một sự cố khác để đánh lạc hướng dư luận chứ gì? Lần này địa điểm đã được đổi từ phòng khách sạn ra lâu đài ở ngoại ô rồi à? Tôi khuyên em, có những thứ thi thoảng xuất hiện thì còn được, nhưng cứ liên tục lặp đi lặp lại thì sẽ phản tác dụng đấy.”

Thì ra là anh đang nói đến chuyện này.

Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.

Sau khi nghe Utah Tụng Hương nói như vậy, Tô Thâm Tuyết cảm thấy mình cũng thật không phải. Sau khi gây ra cho anh một chuyện lớn như vậy mà cô lại muốn bắt tay và làm hòa với anh, thậm chí còn hy vọng rằng mình có thể trở lại làm bạn với anh sao?

Trước ánh mắt hung hăng, đầy phẫn nộ của anh, Tô Thâm Tuyết cúi gằm.

Cô quay người. Lúc đi đến đây, bước chân cô rất thoải mái nhẹ nhàng. Nhưng khi rời đi thì bước chân có phần nặng nề. Thậm chí anh còn chẳng cho cô cơ hội nói lấy một câu.

Được vài bước, phía sau lưng cô vang lên tiếng hét đầy tức tối của Utah Tụng Hương: Đi đi, đi hết đi cho tôi.

Mưa vào ban đêm ở ngoại ô Goran có một số điểm đặc trưng: mây che mặt trăng, một cơn gió thổi qua, hạt mưa lớn rơi xuống. Trong chớp mắt, mưa tạnh ngay và bầu trời lại lấp lánh đầy sao.

Sau hai trận mưa lớn, một tiếng gõ cửa vang lên.

Khi tiếng gõ cửa vang lên, Tô Thâm Tuyết đang mơ mơ màng màng ngủ. Cô cứ tưởng Hà Tinh Tinh vào phòng, nhưng dường như không phải.

Khi cô cất tiếng hỏi “Ai đó?”, tiếng gõ cửa dừng lại.

Cô lắng tai nghe kỹ, thi thoảng vọng đến tiếng nhạc xen lẫn tiếng nô đùa. Có vẻ như tiệc cưới vẫn chưa kết thúc.

Tiếng gõ cửa lại vang lên lần thứ hai.

Cô liếc nhìn đồng hồ, đã một giờ rưỡi sáng rồi.

Mở cửa ra, Tô Thâm Tuyết nhìn thấy người đứng trước cửa là Utah Tụng Hương.

Đầu óc cô tỉnh táo ngay lập tức, khoảng cách cánh cửa mở rộng từ một nửa giảm xuống chỉ còn một phần ba.

Trước khi đi ngủ, trái tim cô bồn chồn như bị thiêu đốt bởi một tia cảm xúc rất nhỏ, không phải là sự tức giận hay buồn bực mà là khó chịu. Những cảm xúc nhỏ nhặt này bắt nguồn những lời nói của ngài Thủ tướng trên bãi cỏ.

Lần này, cô không hề lừa gạt dụ dỗ anh, là anh tự chủ động tìm đến tận cửa.

Cô không có ý mở to cửa để anh bước vào, anh cũng không có ý định tiến vào bên trong.

Sau khoảng một phút trôi qua, một cơn gió thổi tới, Tô Thâm Tuyết kéo chặt cổ áo, hững hờ hỏi: “Đã muộn như vậy rồi, anh tới tìm tôi có việc gì?”

Cô cố tình nhấn mạnh ngữ điệu khi nói “Đã muộn như vậy rồi.”

Người hỏi đã nói với giọng không mấy thiện chí, người đáp trả lời cũng chẳng vui vẻ cho lắm: “Uống nhiều, đi nhầm phòng.”

Phòng của Thủ tướng và Nữ hoàng cách nhau một tầng, leo nhầm thêm một tầng cũng là chuyện có thể xảy ra.

Cô gật đầu. Tô Thâm Tuyết đưa tay làm cử chỉ tiễn khách với Utah Tụng Hương.

Động tác này khiến Utah Tụng Hương khẽ cau mày, nhưng chân anh không hề nhúc nhích.

“Hẹn gặp lại vào ngày mai.” Cô chỉ có thể dùng lời nói thẳng thừng để tiễn ngài Thủ tướng thôi.

Ngay khi anh dợm bước đi, cô đã vội vàng đóng cửa lại.

Vào giây cuối cùng, Utah Tụng Hương dùng tay ngăn cô.

Sợ làm tay anh đau, Tô Thâm Tuyết không dám sập mạnh cửa, nhưng cũng không dám buông lỏng. Cô ấn chặt cánh cửa, sợ anh sẽ xông vào.

Cũng may, dường như anh không có ý định đó.

Hai đôi mắt cách nhau một khe cửa nhỏ. Đối mặt với vẻ hung hăng của anh, cô cũng không hề tỏ ra yếu thế.

“Utah Tụng Hương, anh muốn làm gì…”

Nhưng anh đã ngắt lời cô.

“Tô Thâm Tuyết, em thật sự đã bỏ phiếu cho cuộc bầu chọn ‘đệ nhất phu nhân’ chết tiệt kia sao?” Utah Tụng Hương rít lên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.