Lục Dao mở bức thư ra, bên trong không viết bằng chứng cụ thể, chắc hẳn bằng chứng đã bị gom lại cùng với những thứ khác rồi.
Càng đọc sắc mặt Lục Dao càng khó coi…
Cuối cùng cô nhíu mày lại đập lá thứ xuống bàn trà, “Nội dung của bức thư này đều là sự thật?”
Lý Bách nhắm mắt, chậm rãi gật đầu, “Mã Thắng đích thân đi điều tra, xem ra không phải là giả đâu…”
“Vốn dĩ trong tay Vương Kha có 1,5% cổ phần, tuy không nhiều nhưng lợi nhuận mỗi năm ít nhất cũng khoảng một triệu tệ… Bây giờ ông ta đã tặng hết toàn bộ cổ phần đi rồi.”
Lục Dao nhìn bức thư trong tay, đúng là tặng, chẳng lấy một xu tiền.
“Lý Mộ Sinh là…?”
“Là bố tôi…” Dường như Lý Bách không muốn thừa nhận là người đứng đằng sau lại có liên quan đến bố mình.
Lý Bách cúi đầu, “Anh, lẽ nào tất cả giữa bố mẹ em đều là giả sao?” Hạ Thần Phong im lặng, trong một gia đình như vậy, rốt cuộc là tình cảm quan trọng hay lợi ích càng quan trọng, vấn đề này đã dằn vặt Hạ Thần Phong suốt hơn mười năm qua rồi, bây giờ nó lại bắt đầu giày vò Lý Bách.
Không chỉ cổ phần của Vương Kha mà bây giờ mấy cổ đông hoặc là cổ phần của mấy vị trí chủ chốt đều cho bố mình, hơn nữa họ còn lén lút tiến hành.
Điều khó chấp nhận là người đứng đằng sau này có liên quan đến nhiều vụ án mạng, vậy thì bố của Lý Bách cũng có liên quan sao?
“Lục Dao, cô là cao thủ, cô tính giúp tôi xem bố tôi…”
Lý Bách cũng sốt ruột, anh ta đột nhiên nhớ đến Lục Dao, vốn cho rằng Lục Dao sẽ nể tình vụ án này thực sự rất cấp bách mà sẽ cho mình một chút gợi ý. Nhưng lần này Lục Dao lại buồn rầu lắc đầu, “Thực xin lỗi…”
“Vì sao phải nói xin lỗi…”
“Tôi không tính được tình hình bố mẹ anh…”
“Sao lại thế…”
Lục Dau cau mày, “Ông nội tôi từng nói, có một số người không tính được thời vận. Ví dụ như lúc Ngũ Gia Mẫn nửa sống nửa chết, tôi không xem được thời vận của cậu ta, bởi vì tại thời điểm đó, cô ta có thể chết cũng có thể sống… Còn một loại nữa đó là họ vốn đang ở trong bố cục phong thủy, bên cạnh cũng có cao nhân…”
Hạ Thần Phong xoay đầu nhìn Lý Bách, “Thời gian này, cậu làm xong việc ở đây thì trở về thủ đô đi, nhìn xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trong công ty.”
Tuy chuyện này là bố Lý Bách làm ra, nhưng đến bây giờ Hạ Thần Phong chưa một lần nghi ngờ Lý Bách mà vẫn tin tưởng anh ta.
Lý Bách sờ mặt mình rồi nhìn Hạ Thần Phong, “Nghe nói gân đây các anh đang điều tra công ty của Đường Diệp?”
Lúc đó, hai cô gái Đổng Vũ và Chu Tiếu làm sao lại có bản lĩnh lớn như vậy, trực tiếp đến tìm người của Đường Diệp. Tuy bề ngoài ông có ta có vẻ như đã hoàn lương, bây giờ làm rất nhiều những công việc chính đáng. Nhưng chỉ cần người có lòng đều biết, Đường Diệp chỉ chuyển công việc trước đây vào trong bóng tối mà thôi. Mấy năm nay ông ta làm rất bí mật, nhưng bắt đầu từ sự việc của Diệp Hâm thì vẫn tìm được rất nhiều sơ hở.
Hạ Thần Phong cầm ấm trà lên rót trà nóng cho ba người, “Sao vậy, cậu có dự định gì?”
Lý Bách khoanh tay trước ngực, “Tuy bên trong Đường Diệp không sạch sẽ lắm nhưng giá trị tiềm năng của mấy công ty đó lại không tệ, lần này cổ phiếu rớt giá nên em có ý định mua lại.”
“Việc trên thương trường cậu tự quyết địnhlà được rồi, chỉ là đến lúc tiếp nhận nhớ xem cho rõ ràng, đừng có cái gì cũng nhận.”
Lục Dao cau mày, “Ý của anh là… Hai người bắt cóc em trước kia là người của Đường Diệp gì đó kia à? Không phải Chu Tiếu bỏ tiền ra thuê người sao?”
“Thuê là một phần nhưng cũng phải có sự đồng ý của Đường Diệp, nếu không làm sao có thể sai khiến được…”
Lý Bách hừ lạnh một tiếng sau đó cầm cốc trà lên.
Lục Dao nghiêng đầu, “Nhưng vì sao Đường Điệp lại đồng ý?”
Lần này đến lượt Hạ Thần Phong giải thích, “Có nhớ ông chủ cửa hàng màu vẽ kia không? Hắn là cháu của Đường Diệp… Chắc chắn Triệu Lập Khôn đã điều tra ra được gì đó nên mới lợi dụng được ông ta.”
Nghe Hạ Thần Phong nói như vậy, Lục Dao liền hiểu. Lúc đó, nhóm của Hạ Thần Phong có thể tìm ra được hiện trường vụ án bức tranh máu người nhanh như vậy thật sự cũng do cô báo cho anh.
Có lẽ vì vậy nên Đường Diệp muốn trả thù cô.
“Anh nói xem, tại sao người đứng đằng sau lại làm như vậy? Vì cổ phần của Tinh Thần à? Nhưng bây giờ cổ phần đều ở trong tay của bố em rồi… Lẽ nào lại là hắn?”
Hạ Thần Phong lắc đầu, “Hắn ta tuy có tham dự nhưng có lẽ hắn không phải người được gọi là thầy kia… A Dao, La Phượng Linh đồng ý gặp em rồi.”
Hạ Thần Phong vẫn luôn tìm người đi làm việc này, nhưng La Phượng Linh luôn từ chối gặp Lục Dao. Sau này anh cho người báo tin tức của chồng và con La Phượng Linh đến cho cô ta, vì muốn trả lại ân tình này nên La Phượng Linh mới đồng ý với đề nghị của anh.
Lục Dao cảm thấy rất vui mừng vì La Phượng Linh đồng ý gặp cô. Dù sao thì chuyện này cũng đã qua rất lâu rồi nhưng không có chút tin tức nào cả. Lục Dao không dám tính vì dù sao thì điều này cũng là sự tôn trọng đối với thầy xem quẻ.
Hôm nay nghe thấy La Phượng Linh đồng ý gặp mình, Lục Dao lại có chút kích động.
“Thật sao? Lúc nào?”
“Một rưỡi chiều mai ở thành phố Hải.” Hạ Thần Phong cũng vừa mới biết tin này.
“Nếu La Phượng Linh có thể nói cho chúng ta thêm nhiều tin tức, như vậy việc chúng ta tìm được người sau màn kia càng đơn giản hơn rồi.” Lục Dao ổn định lại tâm trạng kích động của mình.
Nhưng cô cũng biết chắc chắn cơ hội La Phượng Linh mở miệng rất nhỏ, nhưng mà cơ hội này có nhỏ đến mấy cô cũng phải thử một lần.
Sau khi Lục Dao và Hạ Thần Phong chia tay Lý Bách, A Hoa nhìn bóng lưng của hai người, nghĩ đến tin tức mình vừa mới nhận được hắn liền lấy di động ra, “Tam gia, La Phượng Linh đồng ý gặp Lục Dao rồi.”
“Cô nói cái gì? La Phượng Linh gặp Lục Dao?”
Lúc này Tam gia lại mất đi sự bình tĩnh thường ngày. Thực ra, La Phượng Linh có tiếng nói với thầy hơn là Triệu Lập Khôn, hơn nữa ngộ tính(*) cũng cực cao. Có một dạo thầy rất cưng chiều cô ta, nhưng người này cũng có điểm yếu đó chính là chồng và con cô ta.
(*) Ngộ tính: sự lĩnh ngộ, hiểu biết của một người đối với một vấn đề hay lĩnh vực nào đó.
Vì việc này thậm chí thầy còn bố trí cả tai nạn giao thông nhưng bản lĩnh của La Phượng Linh lại không nhỏ, cứ liên tục có thể thay đổi đường đi, tuy chồng con cô ta không chết nhưng lại thành người thực vật. Nhưng việc này đối với thầy mà nói chẳng có gì khác nhau cả, đương nhiên là mấy việc này La Phượng Linh đều không nhận ra được.
Mà La Phượng Linh là kẻ phạm tôi duy nhất bị bắt vàcòn sống, nếu như cô ta thực sự giúp Lục Dao, vậy thì có rất nhiều chuyện thầy sẽ bị lộ ra.
Tam gia nhanh chóng bình tĩnh, “Bọn họ gặp nhau lúc nào?”
“Một rưỡi chiều mai, vừa mới nhận được tin tức.” A Hoa là một hacker, kẻ này vẫn giám sát tin tức của mấy người này, cho nên mới nghe được cuộc điện thoại trước đó của Hạ Thần Phong liền nắm được tin tức như vậy.