Không thèm để ý vẻ mặt khó coi của Nhạc Băng Ảnh nữa, Tần Vấn Thiên đi tới bên cạnh đám người Phàm Nhạc và Âu Dương Cuồng Sinh.
Như vậy, đội hình những người này đã cộng thêm Tần Vấn Thiên, quả nhiên là đã mạnh lên rất nhiều, với sức chiến đấu vừa để lộ của Tần Vấn Thiên, e là đã có thể đánh một trận với Lý Thi Ngữ Nguyên Phủ tầng tám.
Tần Vấn Thiên, Sở Mãng, Âu Dương Cuồng Sinh, Phàm Nhạc, bốn người đối mặt đám người Lý Thi Ngữ của điện Huyền Nữ, hoàn toàn không ở thế yếu.
Tần Vấn Thiên khống chế Lý Thi Ngữ, với sức chiến đấu bá đạo của Âu Dương Cuồng Sinh, nhất định hắn có thể nghiền ép nữ tử Nguyên Phủ tầng bảy điện Huyền Nữ, Sở Mãng cũng là Nguyên Phủ tầng bảy, có thể đối phó một người.
Điện Huyền Nữ không có bất cứ phần thắng nào.
Mọi người ở một bên quan sát cũng đều lộ ra biểu cảm thú vị, lúc trước Tần Vấn Thiên bước vào Vô Song giới tu vi là Nguyên Phủ tầng năm, hôm nay là Nguyên Phủ tầng sáu, sức chiến đấu cường đại đến mức này chỉ sợ là không có ai đoán trước được, chỉ mới nửa năm, hắn tiến bộ quá nhanh.
Âu Dương Đình tận mắt thấy khí thế của Tần Vấn Thiên trái tim cũng run rẩy, thù hận của nàng, với năng lực của chính nàng chỉ sợ vĩnh viễn cũng đừng mong báo được nữa, trừ khi mượn dùng sức lực của Âu Dương thế gia, nhưng như vậy nhất định Âu Dương Cuồng Sinh sẽ ngăn cản.
– Lý Thi Ngữ, nhìn thấy chưa, đây cũng là huynh đệ của ta Tần Vấn Thiên, người đứng ở trước mặt ngươi, Tần Vấn Thiên, Âu Dương Cuồng Sinh ta, Sở Mãng, Phàm Nhạc, người nào kém hơn người của điện Huyền Nữ ngươi?
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn về phía đám người Lý Thi Ngữ, lại mở miệng cười nói:
– Huyền Tâm và Phàm Nhạc yêu đương cũng sẽ không bôi nhọ Huyền Tâm, tuy Phàm Nhạc mập bề ngoài không anh tuấn bằng ta nhưng thiên phú vẫn rất tốt, người của điện Huyền Nữ ngươi chọn thay Huyền Tâm cũng không chắc so được với hắn.
– Ngươi là giúp ta hay là châm biếm ta?
Phàm Nhạc bĩu môi, miệng Âu Dương Cuồng Sinh quá đáng khinh rồi, Phàm Nhạc hắn ngọc thụ lâm phong, cái gì gọi là không anh tuấn bằng hắn?
– Hừ.
Lý Thi Ngữ hừ một tiếng, thấy thế nào thì Phàm Nhạc cũng không thuận mắt, nếu như Huyền Tâm lựa chọn Âu Dương Cuồng Sinh hoặc Tần Vấn Thiên có lẽ nàng có thể tiếp nhận, nhưng tên mập này thì quả thực không có cách nào nhịn được.
– Người của Tuyệt Sanh kiếm phái và Thương Vương cung không có ai tới nữa.
Lý Thi Ngữ thản nhiên nhìn lướt qua xung quanh, vừa rồi Tần Vấn Thiên mạnh mẽ nghiền ép đám người Lâm Hạo Thiên của Tuyệt Sanh kiếm phái, lại hành hung Nhạc Băng Ảnh, cơn giận này không tin bọn họ có thể nuốt trôi.
Hiển nhiên, bản thân Lý Thi Ngữ cũng không có nắm chắc khi đối phó đám người Tần Vấn Thiên, muốn tìm người của Tuyệt Sanh kiếm phái và Thương Vương cung liên thủ.
– Không cần.
Xa xa, một giọng nói lạnh lùng truyền đến, ánh mắt mọi người nhìn lại, vẻ mặt đột nhiên cứng đờ, chỉ thấy một bóng người phi phàm đang bước chậm đến, ngày thường ôn hòa an tĩnh lúc này mặt hắn lại mang sát khí, khiến lòng người cũng không nhịn được run lên.
Đến thật nhanh, nếu như vậy, Tần Vấn Thiên thảm rồi.
Trong nháy mắt bóng dáng Tư Đồ Phá đi tới bên cạch Nhạc Băng Ảnh, vươn tay khẽ lau vết máu dưới khóe miệng Nhạc Băng Ảnh, dịu dàng nói: Bị thương có nặng hay không?
– Vẫn ổn, khụ khụ…
Sắc mặt Nhạc Băng Ảnh vẫn lộ ra vẻ yếu ớt, nói với Tư Đồ Phá:
– Hắn nói ta bán mình cầu vinh?
– Không ai dám nói thế. Tư Đồ Phá khẽ vuốt mớ tóc đen của Nhạc Băng Ảnh, trong mắt lóe lên một nụ cười.
– Ừm.
Nhạc Băng Ảnh khẽ gật đầu, lập tức, bóng người Tư Đồ Phá lóe lên, ánh mắt liếc về phía đám người Lâm Hạo Thiên, ba tên cường giả Tuyệt Sanh kiếm phái đều cúi đầu, không dám nhìn Tư Đồ Phá, bọn họ bị bại quá thảm, làm mất hết mặt mũi của Tuyệt Sanh kiếm phái.
– Cẩn thận. Tư Đồ Phá rất đáng sợ, có hai loại võ đạo ý chí đại viên mãn, một loại võ đạo ý chí khác cũng là hóa cảnh, lực chiến đấu của hắn nhất định là cấp bậc Nguyên Phủ tầng chín. Nếu đối phương không có võ đạo ý chí đại viên mãn, Nguyên Phủ tầng chín đỉnh phong cũng sẽ bị nghiền ép.
Âu Dương Cuồng Sinh nhỏ giọng nhắc nhở, khiến cho ánh mắt Tần Vấn Thiên khựng đi mấy phần.
Mặc dù hắn làm việc quả quyết, Lâm Hạo Thiên và Nhạc Băng Ảnh không coi ai ra gì, đương nhiên hắn phải làm một số chuyện, nhưng hắn cũng không phải loại người coi trời bằng vung. Nguyên Phủ tầng sáu hắn đã có một loại võ đạo ý chí đại viên mãn, cho dù đối mặt với người Nguyên Phủ tầng tám, chỉ cần võ đạo ý chí của đối phương chưa viên mãn, hắn vẫn có thể chiến đấu, thậm chí chiến thắng.
Nhưng Tư Đồ Phá lại là nhân vật giống như hắn, có được quyền tu hành ở 36 núi, hắn có hai loại võ đạo ý chí đã đại viên mãn, một loại khác chỉ sợ cũng gần tới đại viên mãn, dạng người này bộc phát ra lực chiến đấu tuyệt đối dọa người, căn bản không thể là Nguyên Phủ tầng tám bình thường, thậm chí, có thể coi hắn là Nguyên Phủ tầng chín vẫn không quá.
Chỉ thấy bóng Tư Đồ Phá giậm chân hư không, ánh mắt liếc nhìn đám người Tần Vấn Thiên, bình tĩnh nói:
– Các ngươi cùng lên đi.
Tất cả đám người xung quanh đều trì trệ, tên Tư Đồ Phá này thật đúng là cuồng vọng, đương nhiên hắn có vốn để cuồng vọng.
Thực lực khủng khiếp như Tư Đồ Phá quả thực có thể cuồng chiến với người trước mắt. Có lẽ, hắn bảo những người này cùng lên là không muốn người khác nói Tư Đồ Phá hắn cậy mạnh hiếp yếu, dù sao cảnh giới của hắn mạnh hơn Tần Vấn Thiên không ít.
– Thật lớn lối.
Phàm Nhạc nhìn chằm chằm bóng người trong hư không, đương nhiên hắn cũng từng nghe nói tới cái tên Tư Đồ Phá. Hắn là nhân vật yêu nghiệt trước Tần Vấn Thiên, từng tạo sóng to gió lớn ở Vô Song giới, sau đó không lâu hắn cũng trở thành nhân vật thiên kiêu của Tuyệt Sanh kiếm phái, cuối năm nay, hắn sẽ đi khiêu chiến danh sách trên Thiên Mệnh bảng, hiện tại hắn đã có thực lực như vậy, nửa năm sau sẽ càng hơn thế.
– Ta thử thực lực của hắn một chút.
Sở Mãng mở miệng nói, vừa dứt lời, hào quang lấp lánh, trong tay hắn xuất hiện mũi tên sáng chói.
– Víu! Mũi tên sáng chói bắn ra bùng nổ, tới trong nháy mắt, tốc độ quả thực dọa người, mắt cũng không thể theo kịp tốc độ mũi tên.
Oành…
Mũi tên trực tiếp bắn vào ngực Tư Đồ Phá, sức lực cuồng bạo khiến trái tim mọi người đều vì vậy mà run lên, nhưng bọn họ lại rung động phát hiện, Tư Đồ Phá vẫn đứng trong hư không, thậm chí, cũng chưa từng dao động chút nào, ở trước ngực hắn có một hào quang lưu chuyển lấp lánh, như áo giáp nham thạch, trong phút chốc lại biến mất không thấy.
Mũi tên thuấn sát cường đại không phá nổi phòng ngự của hắn, mạnh mẽ như vậy, giống như vừa rồi Tần Vấn Thiên lấy tay nắm lưỡi kiếm.
– Hắn lĩnh ngộ võ đạo ý chí tương đối đặc biệt, là võ đạo ý chí nham thạch, tiếp cận võ đạo ý chí khắp nơi, võ đạo ý chí nham thạch, cảnh giới đầu, là hóa cứng, trên người hắn, trong nháy mắt có thể phủ lên áo giáp lấp lánh, nhân vật Nguyên Phủ tầng tám công kích cũng có thể không để vào mắt.
Âu Dương Cuồng Sinh mở miệng nói, hắn cũng chưa từng nhìn thấy Tư Đồ Phá chiến đấu, chỉ là nghe nói.
Tư Đồ Phá có lẽ càng mạnh hơn lời đồn.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên khựng lại, hắn Nguyên Phủ tầng sáu, lực lượng võ đạo ý chí viên mãn, có thể chống đỡ công kích của cường giả cùng cảnh giới, Tư Đồ Phá Nguyên Phủ tầng tám đỉnh phong, có được áo giáp võ đạo ý chí mang tính phòng ngự, nhất định lực phòng ngự vô cùng khủng bố, cũng khó trách hắn có uy nghiêm cực cao ở Vô Song giới.
Sở Mãng lấy búa chiến ra nhưng lại thấy Tần Vấn Thiên xua tay, ngăn cản động tác của hắn, người của điện Huyền Nữ còn đang như hổ rình mồi, rõ ràng thực lực Tư Đồ Phá mạnh hơn bọn họ, nếu nói phải chiến, cũng không nên kéo theo đám người Sở Mãng.
– Ta lên.
Bóng người Tần Vấn Thiên chậm rãi bay lên không, mạch máu trong cơ thể điên cuồng tuôn ra bắt đầu chuyển động, tiếng rít gào ào ào không ngừng, trên người Tần Vấn Thiên chợt xuất hiện yêu khí khủng bố.
Thân thể hắn giống như cũng đang bắt đầu lột xác, khiến tất cả mọi người đều rung động nhìn vào hắn. Trên người Tần Vấn Thiên phủ thêm một tầng áo giáp yêu, thân thể hắn giống như cũng trở nên cao lớn hẳn lên, luồng yêu khí kinh khủng kia thổi quét vùng hư không này, khí thế của hắn điên cuồng tăng lên, điều này làm rất nhiều người không nói nên lời.
Cường giả Nguyên Phủ tầng bảy nhất định cũng không có khí thế mãnh liệt như Tần Vấn Thiên giờ phút này.
– Đùng.
Tư Đồ Phá bước chậm ra, đi thẳng về phía Tần Vấn Thiên, hơi thở trên người ngập trời, vô cùng bá đạo.
Một đấm đánh ra, giống như muốn nghiền nát hư không, sức mạnh khủng bố điên cuồng lao vào Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên vung tay, đánh long ấn ra, hư không phát ra tiếng nổ kinh khủng, chỉ thấy Tư Đồ Phá đạp bước bay lên, không them nhìn luồng khí cuồng loạn, chỉ về phía trước, kiếm quang xé nát tất cả, trong hư không xuất hiện ánh sáng mưa kiếm đáng sợ.
Thần Nguyên trong Nguyên Phủ của Tần Vấn Thiên rít gào, đánh ra một chưởng, trong trời đất xuất hiện bóng đại bàng vô tận, đánh lên không trung, rít gào giữa trời đất.
Bàn tay Tư Đồ Phá xuất hiện từ trong bóng đại bàng vô tận, hư không tối sầm lại, thân thể Tần Vấn Thiên giống như cũng phải khựng lại, toàn bộ thân thể hắn lại cứng đờ, trở nên cứng ngắc.
– Nổ!
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên biến đổi, Thần Nguyên lợi kiếm trong cơ thể điên cuồng bùng nổ, yêu khí cùng với lực lượng xé bỏ tất cả quầng sáng hóa cứng bao phủ ở trên người hắn.
Nhưng bóng người Tư Đồ Phá đã hạ xuống, hắn là nhân vật cỡ nào, sao có thể lãng phí một chút thời gian nào. Tuy trong mắt hắn vốn dĩ là Tần Vấn Thiên không đủ để xưng đối thủ, nhưng nếu đã chiến thì phải nghiền ép tuyệt đối.
– Víu!
Mũi tên liên châu bùng nổ lao tới, Tư Đồ Phá vung tay lên, kiếm khí càn quét ra, mũi tên vỡ vụn, đồng thời tay trái của hắn huy động về phía trước, kiếm quang chém xuống, bổ về phía thân thể Tần Vấn Thiên.
– Không tốt!
Đám người Phàm Nhạc kêu lên, sắc mặt Tần Vấn Thiên cũng tái đi, Thần Nguyên mạnh mẽ điên cuồng bộc phát, kiếm rơi, truyền ra vài tiếng phụt phụt, trước ngực Tần Vấn Thiên máu tươi tung tóe, trong nháy mắt quần áo bị máu tươi nhiễm đỏ, da tróc thịt bong.
– Hắn hạ sát thủ.
Trong lúc đó vẻ mặt Âu Dương Cuồng Sinh thay đổi, thân thể phóng lên trời, ngay vào thời khắc này, cường giả điện Huyền Nữ vội vàng ra tay, Lý Thi Ngữ huy động chưởng lực, bao phủ Âu Dương Cuồng Sinh, những người khác thì đánh về phía Phàm Nhạc và Sở Mãng.
Trong hư không bóng dáng Tần Vấn Thiên lui nhanh, cánh Côn Bằng điên cuồng dao động, đôi mắt của hắn nhìn chòng chọc vào Tư Đồ Phá.
– Đây là Vô Song giới.
Giọng Tần Vấn Thiên lạnh lẽo tới cực điểm.
– Thời gian giết ngươi hẳn là đủ rồi.
Giọng Tư Đồ Phá bình tĩnh, lại đi về phía trước lần nữa, trong nháy mắt, sát ý trên người hắn tràn ngập điên cuồng, bao phủ về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên phá hủy thanh danh Tuyệt Sanh kiếm phái, sỉ nhục Nhạc Băng Ảnh, đáng giết.
Tuy thiên phú Tần Vấn Thiên vượt trội nhưng ở trong mắt Tư Đồ Phá hắn vẫn chỉ là thiên phú lợi hại của con kiến hôi, hắn chưa từng để ý, hắn giống như trước đây, không để Tần Vấn Thiên ở trong lòng, nhưng hôm nay Tần Vấn Thiên đã chọc giận tôn nghiêm của hắn.
Như vậy, Tần Vấn Thiên đáng chết.
Kiếm đạo ý chí đại viên mãn điên cuồng bùng nổ, bàn tay Tư Đồ Phá chộp về hư không, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy thân thể cứng ngắc lần nữa, nhìn Tư Đồ Phá như đang phủ thêm áo giáp phòng ngự cho hắn nhưng đồng thời cũng đang hạn chế động tác của hắn.
Đồng thời, bóng người đám Lâm Hạo Thiên Tuyệt Sinh kiếm phái bay lên, ngăn trở đường lui của Tần Vấn Thiên, bọn họ luôn đi theo Tư Đồ Phá.
Tư Đồ Phá muốn giết Tần Vấn Thiên, như vậy trước khi có người đuổi tới phải tiêu diệt hắn, sau đó rời khỏi Vô Song giới.
Vô Song giới thành Thương Châu không vướng vào chuyện hồng trần, ra khỏi nơi này, bọn họ sẽ mặc kệ!
Trong lòng người xung quanh điên cuồng run rẩy, Tư Đồ Phá đang hạ sát, quả nhiên không hổ là nhân vật thiên kiêu cuồng vọng Tư Đồ Phá, hắn muốn mạnh mẽ giết thiên tài.