Một số vũ khí đầu tiên được bán là do Phương Hiển, một bậc thầy vũ khí nổi tiếng trong thành phố làm ra.
Cửu Thiên thực sự không hứng thú với những thứ này, thậm chí hắn còn không thèm mở mắt nhìn, nhưng hình như vũ khí bán được giá không tệ, Cửu Thiên nghe thấy giá thành giao cuối cùng là hơn sáu trăm đồng tiền vàng.
Sau đó là xác của một số dã thú, Cửu Thiên có chút hứng thú, dù sao nhiều bộ phận của dã thú đều có thể dùng làm thuốc, sau này có thể cũng sẽ tiếp xúc đến.
Xem một chút, có vẻ đánh giá hàng của dã thú không cao, giá trị thi thể cũng trung bình, cuối cùng bán được 400 đồng tiền vàng thì hết, Cửu Thiên có thể thấy trong đám người bên dưới có một người thở dài một tiếng, có lẽ anh ta chính là võ giả đã săn những dã thú này.
Ngay sau đó là một cuộc đấu giá dược liệu quý hiếm, liên tiếp có bốn năm loại dược liệu quý hiếm, Cửu Thiên cũng có chút nghe ngóng, đây là kết quả do sư phụ Ngô Tân nuôi dưỡng mấy ngày nay.
Kể từ khi anh có thể khắc chế cơn ngứa trên cơ thể, mỗi lần luyện dược, Ngô Tân sẽ ở bên cạnh giảng giải rất nhiều kiến thức về dược liệu để anh phân tâm, đồng thời còn yêu cầu hắn phải ghi nhớ, dùng để tăng cường tâm phân lưỡng dụng của hắn.
Sau một thời gian dài, Cửu Thiên đã thực sự ghi nhớ được hàng đống kiến thức về dược liệu, những dược liệu này tuy chưa từng nhìn thấy nhưng khi nghe tên, Cửu Thiên đại khái vẫn có thể nhớ được những dược liệu đó có tác dụng gì và cách sử dụng.
Mấy loại dược liệu bán được giá không tồi, Thẩm Yên cũng rất vui, sau đó lại đẩy ra một loại dược liệu khác: “Tiếp theo là thứ áp chót, Hư Hỏa Qủa.”
Nghe thấy món đồ này, cơ thể Cửu Thiên lập tức chấn động, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào trái cây màu đỏ sậm ở bên tay Thẩm Yên.
Thẩm Yên mỉm cười giới thiệu: “Đây là một loại trái cây huyền diệu, đến từ núi rừng sâu thẳm, được bảo vệ bởi những con thú có vảy.
Để có được nó, hai võ giả Luyện Thể cao cấp đã phải hy sinh.
Cấp bậc là bốn, sau khi ăn có thể cải thiện thể chất của võ giả, tăng thêm sức mạnh, đồng thời làm cho da của võ giả săn chắc, giống như một con thú có vảy.
Giá khởi điểm, bảy trăm đồng tiền vàng, mọi người có thể bắt đầu đấu giá.”
Ngay khi lời của Thẩm Yên vừa dứt, Cửu Phong liền lên tiếng nói: “Một ngàn đồng tiền vàng.”
Nhà họ Mục theo sau: “Một ngàn hai trăm đồng tiền vàng”.
Vừa bắt đầu, mức giá đã leo lên hơn một ngàn, điều này ngay lập tức khiến những gia tộc khác không dám lên tiếng, cùng xem cuộc chiến giữa hai gia tộc.
“Một nghìn năm trăm đồng tiền vàng.”
Không nhíu mày lấy một cái, Cửu Phong ra cái giá này.
Loại quả này là thích hợp với võ giả nhà họ Cửu ông ta nhất.
Có thể khiến da săn chắc, tăng cường phòng ngự, nghĩa là ở một mức độ nhất định nào đó có thể nâng cao hiệu quả tu luyện Liệt Hỏa Kim Thân.
Cửu Phong là một trong số ít người trong gia tộc biết rằng Cửu Thiên đã bắt đầu tu luyện Liệt Hỏa Kim Thân.
Ông ta định mua nó cho Cửu Thiên, giúp đỡ Cửu Thiên.
“Một ngàn tám trăm đồng tiền vàng.”
Mục Long của nhà họ Mục cũng không tỏ ra yếu thế, ông ta mang loại quả này về nhà cũng có ích rất lớn.
Càng huống hồ ông ta cũng biết, loại quả này rất tốt với người nhà họ Cửu.
Hễ là chuyện có thể khiến người nhà họ Cửu khó chịu, Mục Long càng không để bụng.
Càng huống hồ, chỉ là mấy ngàn đồng tiền vàng mà thôi, không vấn đề gì hết.
Cửu Phong đang định tiếp tục tăng giá, nhưng vào lúc này, Cửu Thiên liền lên tiếng.
“Hai ngàn đồng tiền vàng.”
Cửu Thiên khàn khàn giọng nói, tuy rằng giọng nói không lớn nhưng toàn thể khán giả vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
Ngay lập tức, mọi người đều hướng sự chú ý về phía Cửu Thiên, cả Cửu Phong và Mục Long đều cau mày, nhất thời không dám tăng giá.
Thẩm Yên vui vẻ nói: “Ngài Mặt Nạ Sắt ra giá hai ngàn, còn ai muốn tăng giá không?”
Thẩm Yên nháy mắt về phía Cửu Thiên, hành động này trong mắt những người có tâm, chắc chắn là tín hiệu khẳng định thân phận của Cửu Thiên.
Thẩm Yên tuy rằng có vẻ ngoài quyến rũ, nhưng không phải một kẻ lẳng lơ, có thể khiến cô nịnh hót như vậy, nháy mắt xuống khán đài, chỉ có thể nói là thân phận đối phương rất cao.
Gần như ngay lập tức, Mục Long và Cửu Phong có thể xác nhận người đem Tôi Thể Tán tới và bán nó hôm nay là người đàn ông Mặt Nạ Sắt này, rất có thể anh ta là một người Luyện Khí.
Mục Long không nói gì, Cửu Phong nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai ngàn một trăm đồng tiền vàng.”
Vì con trai, Cửu Phong chỉ có thể thử cái, chỉ hy vọng đối phương chỉ là tùy tiện ra giá, không phải cố ý lấy.
Mục Long mỉm cười dựa lưng vào ghế, có trái hay không không quan trọng, nhưng đắc tội một người Luyện Khí là chuyện lớn đó.
Để tên ngốc Cửu Phong đó tranh với người Luyện Khí đi.
Cửu Thiên cũng rất ngạc nhiên, anh có thể nhìn ra ba đã đoán được thân phận của anh là một người Luyện Khí.
Trong trường hợp có thể đây là một người Luyện Khí mà còn ra giá, đây không phải là cách làm của một người quản lý gia tộc.
Cửu Thiên ngẫm nghĩ, lên tiếng nói: “Hai nghìn một trăm lẻ một đồng tiền vàng.”
Cái giá này đủ để cho ba biết quyết tâm của anh, hẳn ba sẽ không tiếp tục ra giá nữa đâu.
Quả nhiên ngay khi những lời này nói ra, trong lòng Cửu Phong thịch một tiếng.
Thở dài một tiếng, Cửu Phong không ra giá nữa, nếu tiếp tục ra giá thì sẽ hoàn toàn đắc tội người ra, Cửu Phong vẫn là người biết phân biệt nặng nhẹ.
Hai đại gia tộc không dám lên tiếng nữa, đương nhiên những người khác cũng sẽ không tranh với Cửu Thiên.
Thẩm Yên vui mừng thông báo Hư Hỏa Qủa đã thuộc về ngài Mặt Nạ Sắt, Cửu Thiên thầm siết chặt nắm đấm.
Không ai biết, khi nói với sư phụ rằng mình đang luyện võ kỹ như Liệt Hỏa Kim Thân, phản ứng đầu tiên của sư phụ là, có thời gian thì đi tìm loại dược liệu như Hư Hỏa Qủa, có thể nhanh chóng gia tăng tốc độ tu luyện võ kỹ của hắn.
Bây giờ, đã tìm được Hư Hỏa Qủa mà sư phụ nói rồi.
Cửu Thiên dường như đã nhìn thấy cảnh tượng thành công của Liệt Hỏa Kim Thân đang vẫy tay với hắn.u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010u0010.