Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 323



Chương 323

Khóe miệng nhếch lên cười, Trúc lão quỷ lấy lại tỉnh thần, gia tăng vận chuyển nguyên khí, con rối đá ngay lập tức lôi Thập Phương đỉnh ra nhanh hơn.

Chỉ chốc lát sau, dưới chân núi, đám người Cửu Thiên cũng vội vàng chạy đến.

Nhờ có Cửu Thiên chỉ đường nên họ mới không đi nhầm đường. Dọc đường đi Hàn Liên luôn miệng nói mũi Cửu Thiên thính như mũi chó, họ đều không hề ngửi thấy mùi đan nhưng Cửu Thiên lại có thể điềm tĩnh dẫn họ đi. Không hề đi nhầm một bước nào.

Tốc độ của họ đã không còn chậm chạp, tu vi bốn người cũng không tâm thường, dốc sức triển khai thân pháp, có thể gọi là nhanh như chớp. Nhưng vẫn chẳng khác nào thấy núi trước mặt mà ngựa trối chết, trông khoảng cách có vẻ không xa lắm nhưng bọn họ phải đi rất lâu.

Đứng dưới chân núi, Hàn Liên ngẩng đầu nhìn lên.

“Trên đó có chuyện gì thế nhỉ, đang luyện đan sao? Ánh sáng ngũ sắc đậm thật đấy. Nghe nói luyện khí sĩ đầu là người mang bảo vật lớn, trong tay có hàng tá đan dược. Cửu Thiên sư đệ, nghĩ xem chúng ta có thể vay ông ta trước một ít đan dược không, tốt nhất là linh đan đó. Chờ thêm mấy năm hoặc mười mấy năm nữa, chúng ta giàu có rồi sẽ trả lại ông ta gấp mấy chục lần.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 168

Hàn Liên xoa xoa hai tay, mặt đầy mong mỏi.

Sở Trực thẳng thừng chặn đứng ảo tưởng của hắn ta, nói: “Vay đan dược? Từ xưa tới nay chưa từng nghe nói đến chuyện thế này. Ngươi tưởng luyện khí sĩ đều là những người dễ tính à? Hồi ta còn ở trong gia tộc có quen biết một luyện khí sĩ, tính khí của hắn ta phải nói là khó ưa.”

Tựa như nghĩ tới chuyện cũ gì không vui, sắc mặt của Sở Trực và Sở Chính đều có phần thay đổi.

Hàn Liên thở dài nói: “Ai dà, nếu những luyện khí sĩ kia đều dễ tính như Cửu Thiên sư đệ thì tốt biết mấy. Nói vài lời là có thể ném mấy lọ đan dược cho †a luôn.”

Cửu Thiên cười ha ha, không nói gì thêm.

Sở Trực và Sở Chính nghe thấy Cửu Thiên đưa mấy lọ đan dược cho Hàn Liên, sắc mặt lập tức trở nên quái dị.

Sở Trực nhỏ giọng nói: “Cửu Thiên sư đệ, chẳng lẽ sư đệ có xuất thân là thế gia giàu có gì đó sao? Có thiếu trợ thủ không? Hay là chờ sư huynh tốt nghiệp sẽ đi theo sư đệ nhé.”

Cửu Thiên lúng túng nói: “Các vị sư huynh, chủ đề của chúng ta đi xa quá rồi thì phải. Hay là lên đ ỉnh núi xem thử trước đi.”

Sở Chính gật đầu nói: “Đúng đấy. Nghe nói đan dược đến một cấp bậc nhất định, dù chỉ cách một khoảng thì khi hít vào vẫn rất có ích đối với con người. Để xem lần này chúng ta có may mắn đó không.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 512

Bốn người nhanh chóng chạy lên đ ỉnh núi, cách càng gần càng có thể thấy rõ Thiên Địa Chi Lực đang lưu chuyển trên đỉnh núi.

Trong lòng Cửu Thiên hơi khó hiểu, thông thường thì khi đan dược luyện thành sẽ nên ngưng truyền lực mới phải.

Hơn nữa Thiên Địa Chi Lực trên đỉnh núi không giống đang luyện đan cho lắm, mà giống như đang giao chiến hơn.

Chuyện gì đang xảy ra thế, vừa luyện đan xong đã đánh nhau sao?

Mang theo đủ mọi nghi hoặc, đám người Cửu Thiên chạy nhanh tới đỉnh núi.

Chẳng mấy chốc, từ xa Cửu Thiên đã trông thấy đám người của Trúc lão quỷ đang tranh đấu kịch liệt với Thập Phương đỉnh.

Đúng lúc này, con rối đá phát ra một tiếng gầm thét, lôi Thập Phương đỉnh hoàn toàn thoát ra khỏi lòng đất.

Một nguồn sức mạnh khổng lồ đột ngột tỏa ra từ phía dưới Thập Phương đỉnh. Cửu Thiên chỉ thấy một mảng bóng tối đập vào mặt.

Hàn Liên hét lớn: “Đệch…”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.