Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 276



CHƯƠNG 276

Tô Thái An trông có vẻ hoảng hốt, nhưng vì vóc dáng của anh ta và Nhạc Dũng cũng xấp xỉ như nhau nên cảnh tượng anh ta nép vào lòng Nhạc Dũng như con chim non buồn cười khôn tả.

Tô Thái An sợ sệt quay sang, chỉ vào Lưu Thiên Hàn đang ngồi trên giường: “Cô Hoa ơi, nó là quái vật khổng lồ! Chỗ này của cháu bị nó đánh đấy!”

“Quái vật khổng lồ rất đáng sợ, nó sẽ ăn thịt người… Hu hu, cháu không muốn bị nó ăn thịt đâu. Cô Hoa ơi, cô phải bảo vệ cháu!”

“Cô Hoa! Ha ha ha…”

Lần này tâm lý Cao Bắc Vinh đã hoàn toàn cân bằng, nhìn thấy khóe miệng Nhạc Dũng giật giật, anh ta cười đến nỗi suýt tắt thở: “Ờ, cô Hoa! Nhạc Dũng ạ, cậu không cần cài hoa cũng đã là cô Hoa rồi!”

Nhạc Dũng cứng đờ đẩy chiếc kính gọng vàng trên mũi, nhìn bên ngoài anh ta có vẻ nhã nhặn lịch sự, nhưng khi đánh người thì không hề nhã nhặn tí nào. Nhạc Dũng không thể chịu nổi cái cảm giác bị một người đàn ông cao lớn gọi mình là cô Hoa được. Mu bàn tay anh ta run rẩy, không khách sáo mà đấm cho Tô Thái An ngã sõng soài ra đất.

Nhan Nhã Tịnh kinh ngạc nhìn Tô Thái An bò lồm cồm dưới đất, anh ta thật sự biến thành thằng ngốc rồi à?

Tham Khảo Thêm:  Chương 160

Tô Thái An muốn giết cô, lại còn hại biết bao gia đình phải tan đàn xẻ nghé. Với tất cả những gì mà anh ta đã làm thì đừng nói là biến thành một thằng ngốc, cho dù anh ta có bị xé xác phanh thây cũng xứng đáng.

Nhưng nhìn Tô Thái An như vậy, trong lòng Nhan Nhã Tịnh vẫn có một cảm giác khó chịu không nói thành lời.

Dù sao đây cũng là người đàn ông đầu tiên mà cô hết lòng yêu thương.

Trước giờ Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn cho rằng người cô yêu là người đàn ông tốt nhất thế gian. Nhưng nực cười là ngoài sự phản bội ra thì người kia chỉ mang đến cho cô nỗi thất vọng hết lần này đến lần khác.

Đời mà… đúng là không trải qua một chút sóng gió thì mãi mãi không bao giờ biết được người bạn yêu rốt cuộc là người hay là chó!

Trên người Nhan Nhã Tịnh có rất nhiều vết thương, hơn nữa giằng co với Tô Thái An lâu như vậy, cô thật sự rất mệt mỏi. Nhan Nhã Tịnh rúc vào lòng Lưu Thiên Hàn, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.

Không lâu sau, thuộc hạ của Lưu Thiên Hàn cũng chạy tới, anh đưa thẳng Nhan Nhã Tịnh về biệt thự Tầm Viên của mình.

Cao Bắc Vinh đã gọi điện trước cho bác sĩ Giang, Lưu Thiên Hàn gần như vừa đặt Nhan Nhã Tịnh lên giường thì bác sĩ Giang đã tới.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Thấy cơ thể đầy vết bầm tím cùng khuôn mặt nhỏ nhắn sưng vù của Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt của bác sĩ Giang khi nhìn Lưu Thiên Hàn không giấu nổi có chút khó tin.

Sau khi kiểm tra toàn thân cho Nhan Nhã Tịnh xong, ánh mắt kia càng trở nên phức tạp.

Lương y như từ mẫu, bác sĩ Giang cảm thấy có mấy lời mình phải nói rõ với Lưu Thiên Hàn.

Bà ấy có thể chữa trị vết thương trên người Nhan Nhã Tịnh, nhưng cơ thể con người không thể chịu đựng nổi khi bị hành hạ hết lần này đến lần khác như thế được. Tốc độ điều trị của bà thua xa tốc độ bị thương nhanh chóng của Nhan Nhã Tịnh.

Thấy Nhan Nhã Tịnh đang ngủ say, bác sĩ Giang không muốn làm ồn tới cô nên bảo Lưu Thiên Hàn ra ngoài nói chuyện.

Bác sĩ Giang vừa mới bước ra ngoài thì Cao Bắc Vinh đã chạy tới: “Chị dâu Cửu thế nào rồi hả bác sĩ Giang? Cô ấy bị thương nặng thế, sẽ không để lại di chứng gì đấy chứ?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.