Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 799



CHƯƠNG 799

Nhan Nhã Tịnh biết, cho dù con người có mất trí nhớ nhưng những cảm giác sâu trong lòng sẽ không biến mất hoàn toàn.

Tình yêu của anh Lưu với cô không thể nào biến mất, chỉ là cùng với việc anh mất trí nhớ, nó bị anh giấu tận sâu trong lòng mình, bây giờ, việc cô cần làm là cố gắng đánh thức tất cả những cảm giác sâu đậm của anh Lưu đối với cô.

Chỉ cần có thể khiến anh yêu cô thêm một lần nữa, mọi chuyện đều sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Trước đây anh Lưu chưa bao giờ chống cự lại được cơ thể của cô. Bọn họ yêu nhau sâu đậm như vậy, bây giờ cô lại chủ động quyến rũ anh, dù sao anh cũng sẽ, không thể tự kiềm chế được đâu phải không?

Nghĩ như vậy, Nhan Nhã Tịnh liền nhìn Lưu Thiên Hàn đầy tình tứ.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên trong đời cô nháy mắt tán tỉnh đàn ông, động tác chưa đủ thuần thục nhưng cô cảm thấy nét mặt của bản thân chắc cũng xinh đẹp. Tô Thu Quỳnh nói rồi, khuôn mặt này của cô, đừng nói là liếc mắt đưa tình, cho dù rút gân đi thì vẫn ưa nhìn.

Ánh mắt Lưu Thiên Hàn sâu xa khôn lường, khóa chặt trên khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh. Nghe lời của cô nói, tầm nhìn của anh không nhịn được mà tự động rời xuống, rơi trên người cô.

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: 40: Con Rối Tiểu Hoàng Đế 21

Yết hầu không kiềm được mà chuyển động.

Lưu Thiên Hàn chửi thầm, vậy mà anh lại xém chút nữa bị một đứa gái ngành câu mất hồn rồi!

Hơn nữa, mới nãy anh còn có một giây phút bồng bột muốn dùng tay giúp cô đóng lại cái nút áo chết tiệt kia nữa!

Lưu Thiên Hàn càng nghĩ trong lòng càng khó chịu. Anh thẳng thừng nắm lấy Nhan Nhã Tịnh đang mềm oặt như bị rút gân rồi ném cô từ trên xe xuống không chút thương tiếc.

“Cút!”

Nhan Nhã Tịnh không hề có sự phòng bị, sức của Lưu Thiên Hàn cũng quá lớn, cơ thể của cô lảo đảo, không đứng vững được rồi ngã ra đất, nhếch nhác không thể tả.

Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt lên, cắn môi dưới, vừa quật cường lại vừa tủi thân. Cô chắc chắn, người đàn ông trước mặt này chính là anh Lưu của cô! Nhưng chuyện anh làm với cô lại chẳng hề giống anh Lưu của cô chút nào cả!

“Anh Lưu, em không đi!” Nhan Nhã Tịnh cố chấp nói từng câu từng chữ: “Anh là chồng của em, tối nay anh bắt buộc phải theo em về nhà. Nếu không, anh đừng hòng bỏ mặc đi!”

“Ha!”

Lưu Thiên Hàn cười mỉa, người phụ nữ này lại hăng hái lên rồi đúng không?

Một đứa gái ngành còn muốn anh ta theo cô về nhà?

Sao cô không lên trời luôn đi!

Tham Khảo Thêm:  Chương 1: Đoạn kiếm màu đen

“Một đêm của cô bao nhiêu tiền?”

“Hả?” Nhan Nhã Tịnh ngớ người ra, cô không sao ngờ được Lưu Thiên Hàn lại bỗng dưng hỏi một câu như vậy, cô bất giác hỏi lại anh: “Anh Lưu, lời này của anh có ý gì?”

“Cô quấn lấy tôi cũng chỉ là vì kiếm tiền thôi. Tôi cho cô cái giá gấp mười lần, sau này đừng quấn lấy tôi nữa!”

Nói xong, Lưu Thiên Hàn cầm lấy ví tiền, lấy một tệp lớn toàn tờ năm trăm nghìn ném vào mặt cô.

Sức của Lưu Thiên Hàn rất lớn, cảm giác bị ném một tệp toàn năm trăm nghìn thế này vào mặt thực sự rất đau, những góc nhọn quẹt qua khuôn mặt mềm mịn của Nhan Nhã Tịnh, có đôi chỗ còn rỉ ra máu.

Đây chẳng phải lần đầu Lưu Thiên Hàn dùng tiền ném cô, nhưng lần này còn đau đớn hơn cả trước kia.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.