Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1275



Chương 1275

Thẩm Quyện lẳng lặng nhìn Lưu Thiên Hàn qua kính chiếu hậu, nhất định cậu hai Lưu sẽ trong nóng ngoài lạnh với người thân của mình, chỉ cần anh ta thật lòng đối xử tốt với Nhan Nhã Tịnh, chắc chắn bọn họ sẽ nhận được sự ủng hộ và lời chúc phúc từ anh!

Tầm Viên cách Lam Điều không xa, không lâu sau, Thẩm Quyện đã lái xe đến Tầm Viên.

Anh ta vốn định bế Nhan Nhã Tịnh về phòng của cô, nhưng lúc anh ta đến thì Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đã đứng đợi ở cửa rồi. Nhan Nhã Tịnh cũng đã mơ mơ màng màng mở mắt ra, giờ anh ta mà bế cô vào nhà khó tránh khỏi việc có hơi không phải phép.

Thẩm Quyện đang định đỡ Nhan Nhã Tịnh xuống xe thì Lưu Thiên Hàn đã nắm chặt cánh tay cô rồi kéo cô xuống xe.

Nhìn bàn tay đang nắm lấy cổ tay Nhan Nhã Tịnh của Lưu Thiên Hàn, Thẩm Quyện ngẩn người, nhưng nghĩ tới chuyện Thịnh Vân Hiên thật lòng coi Nhan Nhã Tịnh là con gái của mình, chắc hẳn cậu hai Lưu cũng sẽ coi cô là em gái ruột, Thẩm Quyện bèn cảm thấy tiếp xúc cơ thể thế này cũng chẳng là gì.

Nhưng dù gì Nhan Nhã Tịnh cũng là bạn gái tương lai của anh ta rồi, vẫn nên để anh ta làm hành động quan tâm này thì hơn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Nghĩ vậy, Thẩm Quyện vội vàng xuống xe rồi chạy tới đỡ một cánh tay khác của Nhan Nhã Tịnh, anh ta vẫn rất lịch sự nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, không cần làm phiền anh đâu, em đưa Nhã Tịnh vào trong được rồi.”

Ha! Anh ta đưa Nhan Nhã Tịnh vào trong là được?

Đưa vào trong rồi anh ta còn tính làm gì nữa?

Ánh mắt sắc như dao găm của Lưu Thiên Hàn bay thẳng tới, như thể muốn tùng xẻo Thẩm Quyện vậy.

Thấy ba mình không vui, Nhan An Mỹ chạy vội lên phía trước tách Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh ra rồi nói: “Chú ơi, cảm ơn chú đã đưa mẹ cháu về nhà, nhưng không cần phiền hà đến chú nữa đâu, cháu với anh dìu mẹ về phòng là được rồi ạ.”

“Chú về nhà sớm đi, cháu và An Mỹ sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.” Nhan An Bảo cũng rất lễ phép nói chuyện với Thẩm Quyện.

Thẩm Quyện không muốn về nhanh như thế, nhưng con của người ta cũng đã nói thế rồi nên anh ta cũng ngại ở lại.

Thẩm Quyện cúi người xuống, anh ta dịu dàng xoa đầu Nhan An Mỹ rồi nói: “Được, thế chú về đây, cháu đừng quên cho mẹ uống canh giải rượu nhé, nếu không sáng mai có thể cô ấy sẽ đau đầu lắm đấy.”

Nhan An Mỹ có ấn tượng tốt với Thẩm Quyện, thế là cô bé mỉm cười rồi gật đầu nói: “Vâng, chú cứ yên tâm ạ, nhất định cháu và anh trai sẽ chăm sóc tốt cho mẹ!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 47: Không sợ

Nhan An Mỹ liếc thấy vẻ mặt sa sầm trông vô cùng đáng sợ cùng sóng lớn cuồn cuộn trong ánh mắt của Lưu Thiên Hàn, cô bé đảo mắt rồi tủm mỉm hỏi Thẩm Quyện: “Chú ơi, chú đang theo đuổi mẹ cháu ạ?”

Gương mặt của Lưu Thiên Hàn vốn đã đáng sợ lắm rồi, nghe thấy Nhan An Mỹ hỏi như thế xong, trông lại càng khó coi hơn.

Nụ cười trên môi Thẩm Quyện càng thêm dịu dàng: “Đúng vậy, chú đang theo đuổi mẹ các cháu! Các cháu phải cổ vũ chú đấy nhé!”

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đều biết chuyện Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh đã chia tay. Ánh mắt Nhan An Bảo sâu thẳm không thể nhìn thấu, cậu bé vội nhìn gương mặt đen như đít nồi của Lưu Thiên Hàn rồi nói với Thẩm Quyện: “Vâng, chỉ cần chú đối xử tốt với mẹ của bọn cháu, cháu và An Mỹ sẽ luôn ủng hộ chú!”

“Chú ơi, cháu ủng hộ chú!” Nhan An Mỹ làm động tác cố lên với Thẩm Quyện: “Chú ơi, cố lên nha, cháu nói nhỏ với chú một bí mật này nhé, mẹ cháu là người thích nhẹ nhàng chứ không thích dọa nạt, thật ra mẹ cháu dễ theo đuổi lắm!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.