Sau khi quay lại xe, chúng tôi bàn bạc quyết định ngày mai sẽ đến chùa tìm Khúc Hưng Hoa, nếu chiếc điện thoại cũ này là của Khúc Lãng, có khi Khúc Hưng Hoa sẽ biết mật mã.
Thế là ba chúng tôi tìm tạm một nhà trọ ngủ qua đêm, sáng hôm sau đi thẳng đến Đại Phật Tượng thành Tây.
Hôm chúng tôi đến đúng vào cuối tuần, cho2nên trong chùa có không ít du khách đến thắp hương bái Phật. Lúc chúng tôi hỏi thăm một chú tiểu trong chùa về Khúc Hưng Hoa, trông anh ta có vẻ ngạc nhiên, xem ra bình thường không có ai đến đây tìm Khúc Hưng Hoa.
Khi Khúc Hưng Hoa xuất hiện, nhìn một đầu tóc bạc ấy, trông ông như già hơn so với tuổi rất nhiều. Người trung5niên này chịu tang vợ tang con… Có lẽ chỉ có quy y cửa Phật mới có thể tìm thấy ý nghĩa sống tiếp. Khúc Hưng Hoa nói, hiện nay ông vẫn để tóc tu hành, vì đại sư trụ trì nói duyên trần của ông chưa hết, cho nên tạm thời không quy y… Lúc chúng tôi đưa chiếc điện thoại nhặt được trong nhà ông ta ra, Khúc6Hưng Hoa ngạc nhiên nó: “Sao chiếc điện thoại này lại ở trong tay các anh?”
Tôi thở dài: “Chuyện này rất dài dòng.” Tôi giải thích sơ qua mục đích chuyến đi này của chúng tôi. Ông ta nghe xong không hiểu gì nói: “Ý các anh muốn nói có một cô bé chơi game Trời sinh một đôi gặp một người tự xưng là Tiểu Lãng, con trai tôi?5Chuyện này… sao có thể chứ?” Tôi không ngờ Khúc Hưng Hoa mở miệng lại nói ra tên của trò chơi kia, xem ra trong chuyện này có nhiều điều chúng tôi không biết… thế là tôi đành nói: “Liên quan đến chuyện này, chúng tôi cũng rất kinh ngạc, cho nên hôm nay chúng tôi đến đây là muốn tìm hiểu chuyện của Khúc Lãng năm đó…”
Đối với chuyện3năm đó, đến giờ Khúc Hưng Hoa vẫn còn nhớ rõ mồn một, mặc dù ông đã vào cửa Phật, nhưng giờ vẫn không hiểu tại sao chuyện lại phát triển như hiện nay…
Chuyện xảy ra khi Khúc Lãng học lớp mười hai, chuẩn bị thi vào đại học. Thằng bé này từ nhỏ đã học rất tốt, luôn là học sinh ngoan trong mắt gia đình nhà giáo họ Khúc, Khúc Hưng Hoa và vợ Tưởng Tú Lan đặt kỳ vọng rất cao vào nó, cho rằng con trai có thể thi đậu vào đại học Thanh Hoa.
Nhưng mấy ngày trước khi xảy ra chuyện, Tưởng Tú Lan kiểm tra điện thoại di động của con trai, đột nhiên phát hiện nó download một trò chơi tên là “Trời sinh một đôi”. Lúc bà đăng nhập vào kiểm tra, tức giận đến bốc khói trên đầu!
Bà không ngờ được Khúc Lãng luôn luôn cố gắng chịu khó, một lòng muốn thi đậu Thanh Hoa lại download
một trò chơi “Sa đọa” như thế?! Nên Tưởng Tú Lan đã tức giận mắng mỏ con trai, sau đó còn tịch thu điện thoại của nó. Cũng từ lúc đó, cảm xúc của Khúc Lãng bắt đầu thay đổi, tinh thần ngày càng mất tập trung, thậm chí có nhiều lúc còn xuất hiện dấu hiệu trầm cảm nhẹ…
Vì thế Khúc Hưng Hoa đã nói chuyện với vợ, có khi nào họ đã quản lý con trai quá nghiêm không! Dù sao Khúc Lãng cũng đã mười bảy, mười tám tuổi rồi, nó có suy nghĩ đến chuyện yêu đương cũng là rất bình thường, nếu như lúc này chèn ép quá, có khi nào sẽ dẫn đến phản kháng không? Nhưng Tưởng Tú Lan không đồng ý với suy nghĩ của Khúc Hưng Hoa, bà ấy cho rằng bây giờ là thời điểm mấu chốt, không thể có chút xao lãng, chỉ cần nó đậu vào Thanh Hoa, đến lúc đó chuyện yêu đương sẽ tự nhiên đến như nước chảy thành sông thôi?!
Vì vợ kiên quyết, hơn nữa Khúc Hưng Hoa cũng cảm thấy lời vợ nói có ý đúng, bây giờ chỉ còn ba tháng nữa là thi tốt nghiệp trung học, nếu có chuyện gì làm xao lãng, thì không thể bù đắp được.
Nhưng sau khi xảy ra chuyện, đã khiến Khúc Hưng Hoa hối hận không thôi, nếu như lúc đó ông có thể ngồi nói chuyện với con trai, có lẽ kết quả cũng không như hiện tại. Thật ra, lúc đó vì áp lực thi đại học quá lớn, Khúc Lãng đã xuất hiện bệnh tâm lý nghiêm trọng.
Nếu như lúc đó cha mẹ phát hiện kịp thời, giải thích cho nó hiểu đúng, Khúc Lãng cũng sẽ không làm chuyện cực đoan như thế. Nhưng khi đó Tưởng Tú Lan lại ngang ngược tịch thu điện thoại của nó, cho rằng không có điện thoại chơi thì sẽ không có thứ gì quấy nhiễu việc học của Khúc Lãng nữa. Thế nhưng họ lại không nghĩ đến, chuyện này như cọng cỏ cuối cùng đặt lên lưng con lừa…
Hôm xảy ra chuyện, Khúc Hưng Hoa đang dạy lớp muộn ở trường, công nhận được điện thoại của vợ, báo con trai đang ở trong phòng cấp cứu của bệnh viện. Khúc Hưng Hoa vừa nghe tin con trai phải vào phòng cấp cứu, giống như bị dội nước đá lên đầu, lạnh buốt từ đầu đến chân.
Một dự cảm không lành xuất hiện trong lòng ông… Mặc dù lúc đó không kịp hỏi đã xảy ra chuyện gì trong điện thoại, nhưng ông cảm giác được nguyên nhân sâu xa của chuyện này chắc chắn có liên quan đến chuyện tịch thu chiếc điện thoại kia.
Khi Khúc Hưng Hoa đến bệnh viện, đã có giấy xác nhận tử vong từ phòng cấp cứu, Khúc Lãng chết do tổn thương não nghiêm trọng… Lúc Khúc Hưng Hoa biết con trai nhảy lầu tự tử, đã kích động bóp chặt tay vợ chất vấn: “Có phải em lại mắng nó không?! Từ trước anh đã thấy cảm xúc của con có vấn đề, vì sao em không kiềm chế một chút!! Vì sao? Vì sao hả!”
Mặc dù lúc đó ông cũng cảm thấy mình phản ứng thái quá, dù sao vợ đau lòng cũng không ít hơn mình là bao, nhưng khi con người đau thương quá mức thì không thể khống chế được tốt tâm trạng của mình.
Sau đó Khúc Hưng Hoa cũng thấy vợ mình không bình thường, nhưng vì mải lo hậu sự cho con trai nên không để ý tính nghiêm trọng của vấn đề, vì vậy cho đến bây giờ… ông cũng không thể tha thứ việc mình đã làm tổn thương vợ lúc đó.
Khúc Hưng Hoa đã từng nghĩ lại, xem mình đã phải là người chồng tốt một người cha tốt chưa, vì sao mình đã hết lòng yêu thương họ mà kết quả lại thành nhà tan cửa nát như thế này?
Thật ra, tôi cũng thông cảm với Khúc Hưng Hoa, tôi tin rằng dù đối với con trai hay tình yêu với vợ đều là chân thành, nhưng có lẽ do tình yêu quá nặng, khiến hai vợ chồng đã dạy con sai cách, cuối cùng mới dẫn đến bi kịch này.
Về mật mã của điện thoại, Khúc Hưng Hoa nói ông cũng không biết, nhưng ông cho chúng tôi ngày sinh của ba người trong nhà, bảo tôi thử xem, nếu vẫn không mở được thì ông cũng không còn cách nào.
Vì dù sao ông và con trai vẫn có một khoảng cách không vượt qua được, họ là cha con cũng không hiểu nhau, có lẽ đây chính là cái gọi là cha không hiểu con, con không hiểu cha…