Đến ngoại khoa tim, Tiền Lâm từ chối, quỷ mới vì sao đại bá mình nhất định bảo mình phải tìm đến nữ ma đầu này bái sư!
Ai cũng biết Mạnh Hi là một người cưồng tự ngược điển hình!
Làm học sinh của nàng, Tiền Lâm thực sự không, biết hơn một trăm chín mươi cân thịt của mình có thể kiên trì bao lâu.
Người ta học y là mệt mỏi gầy, mà mình là mệt mỏi mập!
Thi xong nghiên cứu sinh, mập hơn hai mươi cân, tìm ai nói rõ lí lẽ bây giờ?
Nếu không phải tổng điểm 410 làm cho người khác không thể nói gì, đại bá mình khẳng định sẽ cảm thấy chính mình không cố gắng học tập, lười biếng trộm mập!
Tiền Lâm lo sợ bất an đứng cửa phòng làm việc của ngoại khoa tim, hắn tốt nghiệp khoa chính quy tại trường Y học Đông Dương, thực tập cũng tại bệnh viện này, cho nên hiểu rất rõ nơi này!
Khi thực tập, mình may mắn được làm tại ngoại khoa tim, gắng gượng bị phân đến làm môn hạ của Mạnh Hi, từ ngày đó đến khi kết thúc tháng thứ hai, Tiền Lâm gầy hơn hai mươi cân, nếu không phải thi cái nghiên, hắn thật đúng là rất khó trở lại trạng thái đỉnh phong của mình.
Nghĩ đến Mạnh Hi có nụ cười thể khiếp, Tiền Lâm khiếp đảm…
Hắn không biết có phải đại bá mình điên rồi hay không, nhất định phải ép mình đi thử xem có thể làm học sinh của Mạnh Hi hay không.
Nhưng, mặc dù đúng là mệt mỏi một chút, nhưng những cái học được thật sự là rất nhiều, chính mình thi nghiên cứu có thể được 410 điểm, không thể không nhắc đến tiếng Anh được những 86 điểm tương trợ, đây đều là công lao của Mạnh Hi nữ ma đầu.
Tiền Lâm hít sâu một hơi, đồn khí vào đan điền, mang theo một loại bi tráng lao tới pháp trường, đẩy cửa đi vào!
Đi vào sau khi, phát hiện không khí chung quanh đều ngưng trệ?
Rất nhiều bác sĩ không làm việc, nhìn chằm chằm… Mạnh Hi đang nhìn?
Tiền Lâm sững sờ, thở dài, hắn cảm thấy mình
hình giống như lúc đi cùng đại bá làm phó viện trưởng của mình, bác sĩ ngoại khoa tim trong giờ làm việc không cố gảng làm việc mà đứng nhìn Mạnh Hi làm gì?
Gó lẽ là điều Mạnh Hi đi chỗ khác, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của mọi người.
Đúng!
Tiền Lâm cho rắng, tất cả đều là Mạnh Hi sai, dù sao đều là cha sinh mẹ dưỡng, dung mạo ngươi đẹp mắt thì ngươi có quyền sao?
Nếu như dáng dấp của ngươi giống như ta, mọi người nào còn có tâm tư nhìn ngươi?
Nghĩ tới đây, oán hận của Tiền Lâm đối với Mạnh Hi lại tăng lên mấy phần: Bất lợi cho việc xây dựng phòng ban hoàn mỹ!
Nhưng, khi Tiền Lâm chuẩn bị tiếp tục đi lên thì bỗng nhiên vội vàng hạ cái chân đang nâng lên xuống, hắn chợt phát hiện phía trước ngồi một người nam nhân!
Tiền Lâm lập tức trốn vào trong đám người mặc áo khoác trắng, hỏi một người nghiên cứu sinh bên cạnh: “Sư huynh, nam nhân kia là ai?”
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: “truyen_A_z_z” để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!