An Ngạn Quân lại tiếp tục bồi thêm một câu: “Tuy có mục tiêu cũng là chuyện tốt, ít nhất cũng biết cách hướng tới mục tiêu phía trước để cố gắng là được”
“Nhưng mà… Không nên mơ tưởng xa vời, phải từng bước mà lên, hơn nữa… khi lựa chọn mục tiêu, nhất định phải phù hợp với thực tế của bản thân, không thể mù quáng.”
An Ngạn Quân móc tim móc phổi, thành thật nghiêm túc khuyên giải Vương Khiêm.
Đương nhiên… Cũng là đang khuyên chính minh, dù sao cũng còn một số người, căn bản không phải người bình thường, bọn họ làm sao có thể sơ?
Nghĩ tới đây, An Ngạn Quân cũng tự an ủi chính mình, so sánh với Trần Thương làm cái gì?
Tỉnh Đông Dương với tư cách là tỉnh trung tâm, tương đương với khu vực điển hình của thành phố An Dương.
Công nghiệp nặng phát triển ngày càng suy bại, không có người kế tục, mà công nghiệp nhẹ mặc dù cũng đang tích cực phát triển, nhưng tốc độ phát triển quả thực khiến người ta lo lắng, đến mức thiếu các nhà đầu tư cùng công nghệ cao mới, phát triển tương đối lạc hậu.
Những năm gần đây vì cải thiện hoàn cảnh, những xí nghiệp gây ô nhiễm nghiêm trọng đều bị di chuyển đến ngoại ô thành phố.
….
Trần Thương tiếp đãi hai bệnh nhân đều là nữ, khoảng chừng năm mươi tuổi
Rất yên tĩnh ngồi một chỗ, không có nhe răng trợn mắt nói bậy, càng không có tiếng buồn bã hay thở dài, phảng phất như cảnh tượng hoành tráng thường thấy,ngược lại lộ ra không có chút rung động nào.
Tuy nhiên, không khẩn trương là không khẩn trương, nhưng chung quy là nằm viện, lỗ hổng lớn như vậy, vẫn còn có chút lo lắng,
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: “truyen_A_z_z” để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!