Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 126: C126: Tôi muốn nhận cô làm đồ đệ



Sau đó, Diệp Phàm dẫn theo Đại Hổ, Nhị Hổ và người của Bách Hoa Lâu đi tới trụ sở quân đoàn lính đánh thuê.

Bởi vì đoàn lính đánh thuê này rất đông người nên ẩn náu trong một nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô.

Lúc này, bên trong nhà xưởng tập hợp mấy nghìn người mặc đồng phục màu xanh lá, tay cầm súng ống, †oàn thân tản ra hơi thở hung hãn.

Bọn họ chính là chiến sĩ của quân đoàn đánh thuê!

Quân đoàn lính đánh thuê không giống với quân đoàn chính quy, bọn họ sinh tồn bằng cách giúp người khác thực hiện các loại nhiệm vụ.

Trong thế giới ngầm, chỉ cần giao tiền, lính đánh thuê có thể giúp bạn bảo vệ, hoặc là ám sát người khác, thậm chí có thể giúp bạn hủy diệt các thế lực, thậm chí một số quân đoàn lính đánh thuê đứng đầu còn có thể hủy đi một quốc gia nhỏ!

Lúc này, bên trong nhà xưởng có vài người đàn ông vạm vỡ râu quai nón, gương mặt vô cùng dữ tợn.

“Chúng ta còn đợi cái gì nữa, trực tiếp đi giết tên Diệp Phàm kia là được rồi!”

Một người đàn ông trong số đó nhìn một vị mặc âu phục nói.

“Lão gia chủ có lệnh, đợi người của Bá Môn tới rồi mới ra tay!”

Người đàn ông mặc âu phục đáp.

“Với số người của chúng ta, đừng nói giết một người, cho dù là diệt cả họ thì cũng dư sức, sao phải đợi Bá Môn gì đó, lãng phí thời gian!”

Người đàn ông kia hừ lạnh nói.

“Đúng thế, đối phó với một thằng ranh, chỉ cần thực. lực của quân đoàn Hắc Báo chúng ta là đủ!”

Những người còn lại cũng ầm ï. Ầmll: Ngay lúc này, một tiếng nổ đột viên vang lên.

Cánh cổng sắt của nhà xưởng sập xuống, bụi cát bay mù mịt.

“Có chuyện gì vậy?”

Vẻ mặt những người này lập tức thay đổi, bọn họ đi thẳng ra phía ngoài.

Lúc này, bên ngoài nhà xưởng, đám người Diệp Phàm đi tới.

SoạtII!

Lính đánh thuê bên trong nhà xưởng trực tiếp giơ súng lên chĩa về phía đám người Diệp Phàm.

“Các người là ai? Dám tự tiện xông vào chỗ này?” Một người đàn ông nhìn về phía Diệp Phàm quát lớn. “Giết!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 135: Đế vương tinh

Diệp Phàm chỉ nói một chữ, không phí lời vô dụng.

Ngay lập tức, Đại Hổ, Nhị Hổ và đám người Xuân Lan xông tới.

Hơn nữa, lần này người phụ trách điện Long Vương ở Thiên Hải – Từ Thiên cũng dẫn theo hơn nghìn thành viên của điện.

Bọn họ vừa ra tay, toàn bộ nhà xưởng đã náo loạn.

“Nổ súng!”

Mấy người đàn ông vạm vỡ hô lên.

Người của quân đoàn lính đánh thuê muốn nổ súng nhưng đã muộn.

Đại Hổ, Nhị Hổ, người của Bách Hoa Lâu và điện Long Vương đã vọt tới trước mặt bọn họ.

Trường hợp này, nổ súng cũng không có tác dụng, chỉ có thể dùng vũ khí lạnh để chiến đấu.

Nhưng dùng vũ khí lạnh, bọn họ sao có thể là đối thủ của Đại Hổ, Nhị Hổ và Xuân Lan?

Chỉ trong chốc lát, từng người từng người trong đám lính đánh thuê bị giết chết.

“Hắn chính là Diệp Phàm, giết chết hắn!”

Người đàn ông mặc âu phục chú ý tới Diệp Phàm, trực tiếp hô lớn.

Cạch!

Lúc này, một người đàn ông nhìn chằm chằm về phía Diệp Phàm, hắn ta cầm súng định bắn, kết quả lại bị một cây châm bạc của đối phương đoạt mạng trước.

“Thư Thần!”

Trông thấy Diệp Phàm chỉ dùng một cây châm bạc đã giết chết người khác.

Sắc mặt người phụ trách của đám lính đánh thuê thay đổi, một trong số đó lập tức hô lên.

Âml!

Trong nháy mắt, một viên đạn bắn ra từ trong bóng tối, lao thẳng về phía Diệp Phàm, bọn họ có tay bản tỉa.

Vụt!

Kết quả, Diệp Phàm đối mặt với viên đạn bắn tỉa, hắn không thèm nhìn, chỉ phất tay, một cây kim bạc khác nhanh chóng bắn ra.

Đám lính đánh thuê trông thấy Diệp Phàm dùng châm bạc để ngăn cản viên đạn bản tỉa, ai nấy đều cười khẩy.

Châm bạc đấu với đạn bản tỉa?

Tên này có phải điên rồi không?

Nhưng rất nhanh, dáng vẻ tươi cười trên gương mặt họ đã cứng lại.

Bọn họ trông thấy châm bạc của Diệp Phàm đâm chuẩn xác vào viên đạn kia, hơn nữa còn xuyên qua.

Viên đạn bị chia làm hai, rơi trên mặt đất.

Tham Khảo Thêm:  Chương 61: Sợ Vợ

Đám lính đánh thuê ngây cả người.

Một cây châm bạc lại có thể chia đôi viên đạn? Sao có thể?

Đây là chuyện không thể xảy ra!

Vậy mà cảnh tượng này lại xuất hiện ngay trước mặt bọn họ!

Nhưng điều khiến bọn họ càng khiếp sợ hơn còn đang ở phía sau.

Sau khi kim bạc chia viên đạn ra làm hai mảnh, nó tiếp tục bay theo hướng quỹ đạo viên đạn được bắn ra.

Tay súng bản tỉa đang núp trong tối nhìn thấy châm bạc đang lao về phía mình, sắc mặt hắn ta thay đổi, vừa định ra tay thì châm bạc đã đâm thẳng vào giữa mi tâm, chết ngay tại chỗ.

Lập tức, một người chiến sĩ rơi từ trên xà nhà xưởng xuống, đi đời nhà ma, chính là tay súng bản tỉa kia.

Người phụ trách quân đoàn lính đánh thuê nhìn tay súng bản tỉa xuất sắc nhất – Thư Thần cứ vậy mà chết, gương mặt trở nên cực kỳ khó coi.

“Chẳng có chút khiêu chiến nào!”

Giết hết cho tôi!” Diệp Phàm lắc đầu, hắn xoay người bước ra ngoài. “Giết hắn tai” Vẻ mặt của mấy người phụ trách trầm xuống, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, tất cả cầm vũ khí bản về phía

Diệp Phàm.

Nhưng lúc này, nắm đấm của hai người Đại Hổ, Nhị Hổ đã xuất hiện trước mắt họ.

Bịch bịch bịch!

Bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã nổ tung.

Tiếp đó, người của Bách Hoa Lâu và điện Long Vương hợp lại, giết toàn bộ quân đoàn lính đánh thuê bên trong nhà xưởng.

Diệp Phàm ra khỏi nhà xưởng, cách đó không xa, năm bóng dáng đã đi tới.

Năm người này có mái tóc dài, mặc đồng phục huấn luyện màu đen, khuôn mặt lãnh khốc, toàn thân toát ra

hơi thở lạnh lếo, ánh mắt sắc bén!

Bọn họ đều là võ giả, thực lực của mỗi người đều đã vượt qua Nhân Cảnh cửu trọng.

“Là mày!”

Trong số họ, ánh mắt người ở giữa nhìn chằm chằm Diệp Phàm rồi quát lên.

“Mấy người quen tôi?” Diệp Phàm nhìn về phía năm người. “Mày chính là người diệt Bá Vương Minh?”

“Lần này, bọn tao phụng lệnh môn chủ, tới đây để giết mày!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 22: Sụp đổ và bình minh

Người nọ nhìn Diệp Phàm, lớn tiếng nói.

“Môn chủ? Xem ra, thế lực sau lưng Bá Vương Minh cũng không ít nhỉ!”

Diệp Phàm cười lạnh. “Giết! Người kia trực tiếp hô lên.

Ngay lập tức, bốn người kia giết thẳng về phía Diệp Phàm.

Bọn họ vừa ra tay, toàn thân tản ra uy lực rất mạnh, chiêu thức ra tay cũng rất độc ác, mang lại cho người ta một cảm giác bị áp bách.

Vụt!

Trong tay Diệp Phàm xuất hiện một con dao găm đen.

Hắn cầm dao găm tiến về phía trước, cơ thể như hóa thành tàn ảnh.

Phụt phụt phụt!

Chỉ trong thời gian ngắn, bên tai vang lên tiếng phun ra máu.

Bốn người trợn to mắt, chưa kịp phản ứng đã ngã xuống, chết không nhắm mắt.

Người đứng giữa trông thấy cảnh tượng này, ông ta nhíu mày, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.

“AII”

Hãn ta trực tiếp hét lên, cơ thể bắn ra một cỗ sức. mạnh đáng sợ.

Lúc này, toàn bộ sức mạnh được bộc phát ra, đây chính là một cường giả Huyền Cảnh ngũ trọng.

Giây sau, người này thi triển chiêu thức quyền pháp bá đạo, tung nắm đấm về phía Diệp Phàm.

Phụt!

Ngay khi đối phương đang chuẩn bị xông tới trước mặt Diệp Phàm, con dao găm quỷ dị đâm vào ngực hắn †a, một kích đoạt mạng!

Hai tròng mắt của người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Phàm, hắn ta muốn nói gì đó nhưng lại không nói được, trực tiếp ngã trên mặt đất.

“Vô vị”

Diệp Phàm mất hứng nói.

Lúc trước, hắn còn cho rằng lần này xuống núi có thể gặp được cao thủ ngang sức ngang tài.

Nhưng không ngờ thực lực của đám người dưới chân núi đều rác rưởi như vậy, khiến hắn có một loại cảm giác cô độc cầu mong bại trận!

Diệp Phàm rời khỏi đây, đi về phía tập đoàn Đường Thị, bây giờ đã là buổi trưa, vừa lúc tìm bà xã ăn cơm.

“Ông à, ông có việc gì không? Trong đại sảnh của tập đoàn Đường Thị.

Đường Sở Sở nhìn ông già mặc đồ trắng có vài lỗ thủng ở trước mặt rồi nói.

“Tôi muốn nhận cô làm đồ đệ!”

Ông già nhìn Đường Sở Sở rồi nói thẳng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.