Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 331: C331: Long tỷ



“Nhưng sao?”

Diệp Phàm thấy sắc mặt đối phương khác thường, bèn hỏi thẳng.

“Bởi vì cốc chủ đã biến mất nhiều năm, tám bộ vẫn chưa chọn được cốc chủ mới, dẫn đến tình trạng như rắn mất đầu. Điều này làm cho không ít thế lực nhăm nhe Quỷ Cốc như hổ đói rình mồi.”

“Nhiều năm qua liên tục có các thế lực muốn công phá Quỷ Cốc nhưng không thành công, song những thế lực này vẫn không từ bỏ. Giờ đây ngay cả các thế lực lánh đời cũng bắt đầu ra tay với Quỷ Cốc, hiện tại Quỷ. Cốc tổn thất rất lớn!”

“Xin thiếu chủ hãy trở về Quỷ Cốc, chủ trì đại cục!”

Trịnh Thiên khom lưng nói với Diệp Phàm.

“Hiện tại tôi chưa thể trở về.”

“Ông về trước đi, nếu Quỷ Cốc xảy ra tình huống khẩn cấp thì lập tức liên lạc với tôi!”.

Diệp Phàm nhíu mày nói. “Vâng, thưa thiếu chủ.” Trịnh Thiên gật đầu.

“À đúng rồi, sao lần này các ông lại đột nhiên đến tham gia cuộc thi Y đạo này thế?”

Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Lần này chúng tôi rời cốc tham gia cuộc thi Y đạo là vì Thiên Cơ trưởng lão đã tính ra được Long Tỷ sắp xuất thế, cho nên phái chúng tôi tới đây âm thầm nghe ngóng Tình hình!

Trịnh Thiên trả lời.

“Long Tỷ?”

“Đó là cái gì?”

Ánh mắt Diệp Phàm lóe sáng.

“Long Tỷ là ngọc tỷ truyền quốc của Long Quốc qua các thời đại. Long Tỷ không chỉ tượng trưng cho hoàng quyền, mà còn là chí bảo cường đại, bên trong ẩn giấu huyền cơ. Tuy nhiên, Long Tỷ đã biến mất gần một nghìn năm.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 156

“Lần này Thiên Cơ trưởng lão tính ra được Long Tỷ sắp hiện thế, mà vị trí là quận Thiên Thục, vì vậy ông ấy bảo chúng tôi mượn cớ tham gia cuộc thi Y đạo để đến đây âm thầm điều tra!

Trịnh Thiên đáp.

Diệp Phàm nghe Trịnh Thiên nói vậy, trong mắt Diệp Phàm lóe lên vẻ khác thường.

“Long Tỷ đang ở quận Thiên Thục à?”

Diệp Phàm hỏi.

“Thiên Cơ trưởng lão tính ra ở quận Thiên Thục, sẽ không sai đâu!”

Trịnh Thiên trả lời.

Thiên Cơ trưởng lão là trưởng lão của bộ Thiên Cơ – một trong tám bộ của Quỷ Cốc. Ông ấy được gọi là Thiên Cơ trưởng lão bởi vì tinh thông thôi diễn thiên cơ, cực kỳ thần bí và lợi hại!

Tám bộ của Quỷ Cốc am hiểu các kỹ năng thần thông khác nhau. Ví dụ như bộ Y có sở trường chữa bệnh cứu người, bộ Thiên Cơ tỉnh thông thôi diễn thiên cơI

Ngoài ra, tám bộ của Quỷ Cốc còn có bộ Kỳ Môn Độn Giáp, bộ Rèn Đúc…

Tóm lại là trong Quỷ Cốc có các loại kỳ thuật đa dạng, có thể nói là cái gì cũng có, không thiếu thứ gì!

Đây cũng là điểm lợi hại của Quỷ Cốc, cũng là nguyên nhân vì sao nhiều thế lực muốn tiêu diệt như vậy.

Là do Quỷ Cốc có các loại kỳ thuật thần kỳ khiến thế lực các nơi kiêng dè!

“Được, tôi biết rồi, ông về trước đi. Chuyện Long Tỷ tôi sẽ chú ý!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 98: C98: Uống 2

Diệp Phàm nói.

“Vâng, thưa thiếu chủ!”

Trịnh Thiên gật đầu, sau đó rời khỏi đây.

“Long Tỷ…”

Diệp Phàm lẩm bẩm, trong mắt lóe lên tia sáng. Sau đó, hắn đi đến Bách Hoa Lâu!”

“Thiếu chủ!”

Trong Bách Hoa Lâu ở Thục Châu.

Thấy Diệp Phàm xuất hiện, Hoa Hồng Đỏ khom lưng chào.

“Cô ấy sao rồi?” Diệp Phàm hỏi.

“Thiếu chủ đang hỏi thăm tình hình của đại tiểu thư sao?”

“Ngài quan tâm đại tiểu thư như vậy, có phải là có hứng thú với cô ấy không?”

Hoa Hồng Đỏ nói đùa với Diệp Phàm.

“Đừng nói linh tinh!”

Diệp Phàm trợn mắt trừng Hoa Hồng Đỏ.

“Thiếu chủ!”

Lúc này Cơ Như Yên đi tới, hơi khom lưng chào Diệp Phàm.

Trên cơ bản thì sức khỏe của cô ấy đã ổn rồi. “Nhìn dáng vẻ của cô chắc là không sao rồi!” Diệp Phàm hờ hững cất lời.

“Cảm ơn thiếu chủ quan tâm!”

“Tôi ổn rồi.”

Cơ Như Yên gật đầu.

“Thiếu chủ, tôi vừa mới nhận được một tin tức, ngài có muốn nghe không?”

Lúc này, Hoa Hồng Đỏ lên tiếng.

“Tin tức gì?”

Diệp Phàm nhìn sang Hoa Hồng Đỏ.

“Vu Môn của Man Quốc, phái Âm Dương của Anh Quốc, Bà Sa Môn của Thiên Trúc Quốc, sau khi cuộc thi

Y đạo kết thúc, ba thế lực này vẫn chưa rời đi.”

Hoa Hồng Đỏ nói.

“Chưa rời đi? Lẽ nào bọn họ cũng muốn cướp cuốn Thần Nông Y Điển kia?”

Ánh mắt chợt đóng băng, Diệp Phàm lạnh lùng cất lời.

Tham Khảo Thêm:  Chương 501: Con bé là một con ngựa mạnh mẽ chưa được thuần hóa (4)

“Không phải!”

“Bọn họ đang âm thầm hỏi thăm về một dãy núi!”

Hoa Hồng Đỏ nói.

“Hỏi thăm về một dãy núi?” Diệp Phàm sửng sốt.

“Đúng vậy, dãy núi mà bọn họ hỏi thăm tên là Thiên Xuyên, là dấy núi lớn nhất, cổ xưa nhất khu vực Tây Naml”

Hoa Hồng Đỏ đáp.

Diệp Phàm hỏi: “Bọn họ hỏi thăm về dãy núi này làm gì?”

“Tạm thời vẫn chưa rõ, nhưng trực giác mách bảo tôi rằng chuyện này không đơn giản, vì vậy tôi đã cho người âm thầm theo dõi bọn họ, một khi có biến thì lập tức báo cáo!”

Hoa Hồng Đỏ trả lời Diệp Phàm.

“Tốt lắm.”

Diệp Phàm gật đầu rồi nói: “À đúng rồi, cô hãy sai

người đi thăm dò một thứ!”

“Thiếu chủ muốn thăm dò thứ gì?”

“Long Tỷ!”

Khi Diệp Phàm nói ra hai chữ Long Tỷ, Hoa Hồng Đỏ thoáng sửng sốt, hiển nhiên là cô ta chưa từng nghe nói. Nhưng sắc mặt Cơ Như Yên lại thay đổi.

“Thiếu chủ, ngài muốn tìm Long Tỷ?”

Cơ Như Yên nhìn Diệp Phàm, trầm giọng nói.

“Cô cũng biết Long Tỷ à?”

Diệp Phàm nhìn Cơ Như Yên, đối phương trả lời: “Tôi từng thấy tin tức về Long Tỷ trong phòng tình báo của Bách Hoa Lâu. Nghe nói Long Tỷ là ngọc tỷ truyền quốc, cực kỳ quý giá, hơn nữa còn có lực lượng phi phàm, ai chiếm được nó sẽ trở thành đứa con thiên mệnh, thống trị tất cả”

“Đứa con thiên mệnh? Thống trị tất cả?”

“Đỉnh thế cơ à?”

Diệp Phàm cười khẽ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.