Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 338: C338: Đưa thì sống



Trong trận đánh trước đó với Diệp Phàm, anh ta đã đoán được thực lực của đối phương rồi!

Nữ tử mặc Lục y kia nhìn Diệp Phàm, đôi mắt đẹp của cô ta đang nhìn chằm chằm hắn, trong mắt tỏ vẻ kinh ngạc.

“Ngươi thật sự là cường giả Thiên Cảnh?”

Ngũ hộ pháp của Hoàng tộc họ Trần bị một quyền của Diệp Phàm đánh cho bị thương nặng, hắn ta nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt khó tin.

Diệp Phàm bay thẳng về phía đối phương, một chân giẫm lên ngực hản ta, lại đạp cho Ngũ hộ pháp của Hoàng tộc họ Trần đến thổ huyết, nói: “Trả lời ta một câu, ta có thể tha chết cho ngươi!”

“Ngươi…”

Ánh mắt của Ngũ hộ pháp Hoàng tộc họ Trần trừng lớn, nhìn chăm chằm vào Diệp Phàm.

“Nói, tại sao lúc trước ngươi lại bắt Trần Tiểu Manh?”

Diệp Phàm nhìn Ngũ hộ pháp, lạnh lùng quát lên. “Ngươi và cô ấy có quan hệ gì?” Ngũ hộ pháp cau mày, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

“Bây giờ là ta hỏi ngươi!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Ngươi tốt nhất đừng can thiệp vào chuyện của Hoàng tộc họ Trần ta, nếu không cho dù ngươi là thiên †ài có thực lực Thiên Cảnh thì cũng phải chết!”

Ngũ hộ pháp nhìn Diệp Phàm, quát lên. Rắc rắc!!

Giây tiếp theo, Diệp Phàm dùng sức đạp mạnh lên ngực Ngũ hộ pháp một cái, trái tim hắn ta vỡ vụn ngay. tại chỗ!

Tham Khảo Thêm:  Chương 583

Ngũ hộ pháp của Hoàng tộc họ Trần này mở to mắt nhìn Diệp Phàm, hắn ta chết không nhắm mắt!

Còn đám người Bạch Ưng Long Quân, nữ tử mặc Lục y, Hắc Uyên nhìn Diệp Phàm giết chết Ngũ hộ pháp. của Hoàng tộc họ Trần này, trong lòng bọn họ đều chấn động!

Một số Hoàng tộc lớn của Long Quốc đều là thế lực cổ xưa được truyền thừa từ lâu, nội tình thâm sâu, một khi trêu chọc vào họ thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!

Nhưng Diệp Phàm cũng không hề cấm ky! Sau khi tiêu diệt Ngũ hộ pháp của Hoàng tộc họ

Trần này, ánh mắt Diệp Phàm lại quét về phía Ngọc Diện thư sinh và nói: “Ngươi là người của Ác Nhân Cốc?”

“Đúng vậy, tại hạ là một trong mười ác nhân hàng đầu của Ác Nhân Cốc.”

“Ta không muốn nghe những lời nói nhảm!”

“Ta đã giết hai người của Ác Nhân Cốc các ngươi rồi, ngươi muốn trở thành người thứ ba không?”

Ngọc Diện thư sinh này còn chưa nói xong, Diệp. Phàm đã lạnh lùng quát lên.

Diệp Phàm vừa nói xong, sắc mặt Ngọc Diện thư sinh thay đổi, hắn ta nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt kinh ngạc: “Chẳng lẽ Đường Thiên Phong và Lãng Đãng Công Tử kia đều là bị ngươi giết?”

“Đúng vậy!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Mà lúc nghe tin Diệp Phàm đã giết chết đại ác nhân của Ác Nhân Cốc, những người khác đều sửng sốt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 157: C157: Hàng hành khủng bố 7 cậu giận thì đấm tôi mấy cú là được

Lúc này, ánh mắt của Ngọc Diện thư sinh lóe lên, hắn ta cúi đầu nhìn Diệp Phàm nói: “Hai người bọn họ. đắc tội công tử, theo lý thì phải chết, Long Tỷ này cũng chỉ có công tử mới xứng, tại hạ cáo từ!”

Sau khi Ngọc Diện thư sinh nói xong, bóng dáng của hắn ta lập tức biến mất trước mặt mọi người.

Ánh mắt Diệp Phàm quét mắt về phía người đàn ông mặc áo choàng một tay đang cầm đao, tay kia cầm hộp, nói: “Để lại Long Tỷ rồi đi đi!” Thanh cổ đao màu đen trong tay người mặc áo. choàng chỉ thẳng vào Diệp Phàm, một khí tức lạnh lẽo. phát ra từ cơ thể hắn ta.

“Ngươi không phải là đối thủ của tai”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm đối phương, bước ra một bước, một luồng khí tức vô hình bộc phát ra, trực tiếp khóa chặt đối phương.

Ngay lập tức, người đàn ông mặc áo choàng thay đổi sắc mặt.

Những người khác bên trong sơn cốc đều có cảm giác nghẹt thở, như thể đang bị ai đó bóp chặt cổ, tất cả đều nhìn Diệp Phàm với ánh mắt sợ hãi.

Giờ phút này, ở trong mắt bọn họ, Diệp Phàm không giống một thanh niên ngây thơ mới ra đời chút nào, mà là một bá chủ vô thượng đầu đầy mưu kế, đứng ở đỉnh kim tự tháp!

Người này thật đáng sợi!

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Đưa thì sống!”

“Không đưa thì chết!”

Diệp Phàm nhìn người đàn ông mặc áo choàng, lạnh lùng quát lên.

Lúc này, không khí xung quanh dường như hoàn toàn đóng băng!

Cuối cùng, người đàn ông mặc áo choàng ném chiếc hộp trong tay cho Diệp Phàm, hắn ta ngẩng đầu lên, lộ ra một đôi con ngươi xám xịt nhìn chăm chằm Diệp Phàm: “Long Tỷ, ta sẽ lấy lại!”

“Ta sẽ luôn đợi ngươi!”

Diệp Phàm liếc mắt nhìn đối phương, mỉm cười giễu cợt.

Không hiểu vì sao, hẳn lại có thêm mấy phần hứng thú về người này. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc
=====================================

Khi người đàn ông mặc áo choàng nói xong, bóng dáng của hắn ta cũng biến mất tại chỗ.

Diệp Phàm mở chiếc hộp ra, bên trong có một ấn cổ được làm bằng đá cẩm thạch trắng, trên đó khắc chín đầu rồng, tỏa sáng rực rỡ, lộ ra khí phách Hoàng tộc vô hình!

Ngay lập tức, Diệp Phàm lấy nó ra, phía dưới ấn ký này khắc tám chữ lớn là Thụ mệnh ư thiên, ký thọ vĩnh Xxương*.

(*) Nghĩa là nhận mệnh trời ban, tồn tại mãi mãi.

Đây là ngọc tỷ truyền quốc của Long Quốc – Long Tỷ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.