Hắn vừa nói xong, Hắc Qủa Phụ và mười cao thủ Ảnh Bộ xông ra ngoài, mở ra cuộc tàn sát gia tộc Mendes!
Diệp Phàm đi thẳng vào đại sảnh, nhìn thấy Tô Nhược Tuyết bị trói.
“Diệp Phàm, quả nhiên là anh!”
Tô Nhược Tuyết thấy Diệp Phàm xuất hiện, trong mắt tràn đầy nước mắt.
“Cô nhóc, cô lại thiếu tôi một mạng!”
Diệp Phàm cười nói, ra tay cởi trói cho Tô Nhược Tuyết.
Tô Nhược Tuyết bị cởi trói xông lêm ôm chầm lấy Diệp Phàm, nói: “Cảm ơn anh!”
Diệp Phàm bị Tô Nhược Tuyết tập kích đột ngột cũng ngây người ra.
“Được rồi, không cần khách khí như vậy!”
Diệp Phàm đẩy Tô Nhược Tuyết ra, nói: “Sao cô còn khóc!”
“Diệp Phàm, cảm ơn anh!” Tô Nhược Tuyết chân thành tha thiết nói. “Không cần nói cảm ơn mãi!”
Diệp Phàm bĩu môi.
“Diệp Phàm, tôi…
“Chúng ta đi thôi!”
Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm, lấy đủ dũng khí đang định nói gì đó, kết quả đối phương đi thẳng ra ngoài.
“Người này…”
Tô Nhược Tuyết tức dậm chân!
Cùng lúc đó, cả gia tộc Mendes đã bị đám người Hắc Qủa Phụ hoàn toàn tiêu diệt!
“Mấy người đã giết hết người ở đây?”
Tô Nhược Tuyết đi ra, nhìn thi thể đầy đất, khiếp sợ nhìn Diệp Phàm.
“Đám người này dám coi thường người Long quốc, đáng chết!”
“Coi như cho bọn họ một bài học!” Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Xử lý xong tất cả, bọn họ rời khỏi trang viên, quay trở về biệt thự của Hắc Qủa Phụ.
Nhưng bọn họ vừa mới trở về biệt thự thì nhìn thấy xung quanh có hơn ngàn người ở đó.
Đám người này khoác áo choàng đen, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt tối tâm, tản ra khí huyết sát âm lãnh, mười ngón thon dài, giống như một đám lệ quỷ đến từ địa ngục, vô cùng dọa người!
“Huyết tộc?”
Diệp Phàm nhìn bộ dáng của nhóm người này, lập tức đoán được thân phận của bọn họ.
Hơn ngàn người này đều là Huyết tộc, thực lực trên Nhân cảnh!
Ngay sau đó đám người này tách ra một con đường, hai bóng người bước lên.
Một người trong đó là bá tước Bá Luân, bên cạnh hắn ta là một người đàn ông tóc vàng khoảng 50 tuổi,
trên người tản ra khí thế khủng bố!
Người này chính là ba của bá tước Bá Luân, công tước Bá nl
“Ba, chính là hắn ta!”
Bá Luân chỉ vào Diệp Phàm, sắc mặt hung ác nói. “Một mình đánh không lại, tìm phụ huynh đến!” “Đúng là làm mất mặt Huyết tộc cao cấp!”
Diệp Phàm nở nụ cười lạnh lùng.
“Mày..”
Bá Luân suýt nữa tức hộc máu.
“Người Long quốc, lá gan không nhỏ, dám đánh người Huyết tộc trên địa bàn Huyết tộc, ngay cả Thánh Điện cũng không có lá gan này!”
Bá n nhìn Diệp Phàm, uy nghiêm quát. “Đánh thì làm sao?”
Diệp Phàm nói.
“Đụng đến người Huyết tộc, chết!”
“Giết!”
Bá n không nhiều lời, ra lệnh.
Hơn ngàn Huyết tộc lao về phía Diệp Phàm. “Mấy người thật sự muốn giết tôi?”
Đột nhiên Diệp Phàm nói.
“Sao hả? Bây giờ biết sợ rồi? Đáng tiếc đã chậm!” Bá Luân nói.
“Hơn nữa tôi có quen người của Huyết tộc!” Diệp Phàm nói.
“Hừ, mày quen ai cũng vô dụng, hôm nay mày phải chết!”
Bá Luân kêu gào.
“Vậy hả?”
Diệp Phàm mỉm cười, gọi điện thoại cho Huyết Cơ.
“Alol”
Bên kia truyền đến âm thanh lạnh lùng của Huyết cơ.
“Hiện tại tôi đang ở Vương quốc Anh, người của Huyết tộc muốn giết tôi!”
“Cô nói xem tôi nên tiêu diệt hết bọn họ, hay tha cho bọn họ một mạng?”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Bên kia điện thoại, Huyết Cơ nhíu mày, nói: “Đưa điện thoại cho người cầm đầu!”
“Đồng bạn của mấy người tìm ông!”
Diệp Phàm nhìn Bá n, ném máy cho đối phương.
Bá n cầm điện thoại, lạnh nhạt nói: “Ta là Bá n, ta…”
“Ta là Huyết Cơ”
Bá n đang định cảnh cáo thì nghe thấy đối phương phun ra bốn chữ trực tiếp làm vị Huyết tộc này dại ra!
“Thánh…”
Bá nnghe thấy âm thanh của Huyết Cơ, khiếp sợ nói lắp, suýt nữa không cầm chắc điện thoại.
Ông ta có vẻ mặt này, bởi vì sự uy hiếp của vị Thánh Nữ này trong mười ba thị tộc Huyết tộc quá mạnh.
Trong quá khứ chỉ có trưởng lão, lĩnh chủ mới có tư cách nói chuyện với Huyết Cơ, một công tước như ông †a không có cơ hội nhìn thấy đối phương!
Hơn nữa lúc trước Thánh Nữ biến mất đột ngột, làm cho cả Huyết tộc đại loạn, bây giờ nghe thấy âm thanh của Thánh Nữ làm Bá n vô cùng kích động.
“Ngươi muốn giết bạn của taI”
“Nếu động vào hắn thì ngươi sẽ chết!”
Huyết Cơ không nhiều lời, nói xong cúp máy!