Thế nên thủ lĩnh Thiên Võng mới nhịn lửa giận rời đi, nếu vẫn tiếp tục ở lại đây thì ông ta chỉ càng thêm nhục nhãt!
“Ai cho phép ông đi vậy?”
Ngay khi thủ lĩnh Thiên Võng rời khỏi nơi này, giọng nói lạnh như băng của Diệp Phàm quanh quẩn bên tai.
Sắc mặt của thủ lĩnh Thiên Phạt thay đổi, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Ranh con, mày đừng có ức hiếp người quá đáng!”
“Tôi bắt nạt ông đấy thì làm sao?” Diệp Phàm khinh thường nói. “Mày.”
Thủ lĩnh Thiên Võng căm tức nhìn Diệp Phàm, ông ta trực tiếp ra lệnh cho mấy nghìn thành viên của Thiên Võng: “Các người lên hết cho ta, gi ết chết hắn!”
Người của Thiên Võng nghe được những lời này thì ai nấy đều thay đổi sắc mặt, bọn họ không dám ra tay.
“Nếu ai không lên, người đó phải chết!” Thủ lĩnh Thiên Võng giận dữ quát lên.
Dứt lời, ông ta đánh ra một chưởng, gi ết chết mười mấy thành viên Thiên Võng.
Dưới sự đe dọa của thủ lĩnh, thành viên Thiên Võng chỉ có thể liều chết xông về phía Diệp Phàm.
Mà thủ lĩnh Thiên Võng lại nhân cơ hội muốn bỏ chạy! ÄmII!
Lúc này, một cỗ uy áp vô hình từ trên trời giáng xuống, trực tiếp trấn áp trên người ông ta.
Phụt phụt!
Dưới cỗ uy áp này, thủ lĩnh Thiên Võng phun ra một ngụm máu tươi. Ông ta bị đè quỳ trên mặt đất, không thể nhúc nhích!
Khi thủ lĩnh Thiên Võng quỳ xuống, thuộc hạ của ông ta cũng bị cỗ uy áp đáng sợ này đè lên, tất cả nằm rạp trên mặt đất, ánh mắt hiện rõ vẻ sợ hãi.
Vụt! Diệp Phàm đột nhiên xuất hiện trước mặt thủ lĩnh Thiên Võng, hắn từ trên cao. nhìn xuống đối phương: “Năm đó Ngũ sư phụ của tôi không giế t chết ông, nhưng
tôi lại ông có ý định tha cho ông!”
Ánh mắt của thủ lĩnh Thiên Võng lộ ra vẻ không thể tin nối, trong lòng lại đang nổi lên sóng to gió lớn!
Thực lực của ông ta đã đạt tới Tông Cảnh, nhưng chỉ trong nháy mắt, uy áp của người này lại có thể trấn áp bản thân, vậy thì sức mạnh của đối phương phải khủng khiếp như thế nào?
Chừng hai mươi tuổi đã bước vào Tông Cảnh, trở thành cường giả Tông sư?
Đây là chuyện không thể nào!
Với hiểu biết của thủ lĩnh Thiên Võng, ông ta chưa bao giờ nghe nói, trên thế giới này lại có thiên tài yêu nghiệt như vậy!
“Mày…
Lúc này, ánh mắt thủ lĩnh Thiên Võng nhìn Diệp Phàm lại hiện ra vẻ kiêng ky và sợ hãi, ông ta bị khiếp sợ đến nỗi nói không nên lời!
Bịchll!
Diệp Phàm cũng không phí lời, hắn vung tay đánh nát đầu của đối phương, máu tươi đỏ tươi phun ra, cảnh tượng tanh mùi máu!
Lúc này, tất cả đều bị dọa sợ tới ngây người!
Người của điện Long Vương, Hách Liên phiệt, Thiên Môn và đám người mặc áo choàng màu đen đều trừng to hai mắt, ai nấy đều kinh ngạc!
“Giết!”
Sau khi diệt thủ lĩnh Thiên Võng, ánh mắt Diệp nhìn về phía những người còn lại của Thiên Võng rồi nói một cách không khách khí.
Hắn vừa dứt lời, hai anh em Đại hổ và Nhị hổ như hóa thân thành cỗ máy giết người, bọn họ điên cuồng tàn sát đám người Thiên Võng.
Lúc này, người của Thiên Võng đã bị Diệp Phàm trấn áp không thể nhúc nhích, bọn họ chẳng khác nào dê nằm trên thớt chờ bị làm thịt, không hề có năng lực phản kháng!
Cứ như vậy, mấy nghìn cường giả tinh nhuệ của Thiên Võng đã bị hai anh em Đại hộ giết sạch.
Bọn họ chỉ có thể nhìn, chờ cái chết ập tới!
Loại dày vò này là đau đớn nhất!
Rất nhanh, mấy chục phút trôi qua.
Mấy ngàn tinh nhuệ Thiên Võng bị tàn sát không còn một mống.
Thủ lĩnh Thiên Võng và mấy nghìn người này bị giết, Thiên Võng gần như có thể tuyên bố diệt vong!
Những người khác nhìn mấy ngàn quân cứ như vậy bị hai người này tàn sát, tất cả đều không ngừng nuốt nước bọt.
Từng cơn sóng chấn động ập tới.
Vút!
Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía Hách Liên phiệt, Thiên Môn, đám người áo choàng thần bí kia rồi lên tiếng: “Các người cũng muốn diệt điện Long Vương?”
Dứt lời, bầu không khí như ngưng đọng lại.
Hô hấp của ba nhóm người đều dừng lại, trên trán toát mồ hôi lạnh, tim đập mạnh, bọn họ có một loại cảm giác bước một chân vào điện Diêm Vương!
Mặc dù chỉ đơn giản là một câu nói nhưng khi được phát ra từ miệng Diệp Phàm, lại khiến cho cường giả của ba thế lực nghẹt thở.
Giờ phút này bọn họ giống như đang chờ đợi Diêm Vương xét xử.