Hỏa diễm chưởng ấn và lôi điện chưởng ấn đánh vào nhau, không trung bùng nổ ánh sáng chói lòa, mặt đất cát đá bay mù mịt.
Hắc bào của thủ lĩnh hắc y nhân bị xung kích lực đánh tung lên một góc, lộ ra đôi chân thon dài trắng trẻo. Cổ chân là chiếc vòng ngọc trắng.
Cảnh tượng đó chỉ lướt qua trong chốc lát.
Đôi chân thon dài gợi cảm hoàn mỹ đó lập tức bị hắc bào che lại.
24 hắc y nhân tu vi đều rất cường đại, đều đã tu luyện ra Thần Thông Võ Đạo. Hơn nữa chúng phối hợp tác chiến rất tốt, gần như không tìm được bất cứ sơ hở nào, vây khốn sáu người bọn Ninh Tiểu Xuyên trong sơn cốc.
Thủ lĩnh hắc y nhân tu vi cao nhất, trong vòng bán kính mười trượng quanh cô ta đều là Huyền Khí. Một khi Huyền Khí vận chuyển là tảng đá nghìn cân cũng nổ tan tành.
Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên chặn cô ta lại thì có lẽ sáu người bọn họ đã chết rồi.
Phụt!
Cổ Lan Đức của Đại Long võ phủ bị một hắc y nhân cao to chém trúng lưng, máu tươi chảy ồ ạt.
Cổ Lan Đức trước đó bị thủ lĩnh hắc y nhân phế một tay, giờ lại bị trọng thương, kêu lên một tiếng thảm thiết, bước chân loạng choạng, bị hắc y nhân kia kéo xuống đất, cả đám đồng loạt mỗi người một đao chém cho tan xương nát thịt.
Một vị cao thủ Thần Thể tầng thứ hai cứ như vậy mà chết!
Mấy người còn lại đều rất sợ hãi, lưng đẫm mồ hôi, cảm giác được sự tuyệt vọng. Thủ đoạn của bọn hắc y nhân này quả thật quá hung tàn, giết đối thủ cũng không để lại toàn thây.
Thủ lĩnh hắc y nhân lấy Thanh Đồng Bảo Luân ra, biến thành một ngọn vòi rồng hút Tử Tĩnh của Tử Sa võ phủ vào trong.
Toàn thân Tử Tĩnh được bao quanh một tầng Huyền Khí màu tím, đánh ra một đạo kiếm quyết thần thông nhưng căn bản không thoát nổi vòi rồng, bị trận gió cuốn lên trời.
Bịch!
Khi Tử Tĩnh rơi xuống khỏi vòi rồng thì lại rơi vào trong nhóm hắc y nhân. Không đợi cô đứng vững, một hắc y nhân đã chặt bay đầu cô.
Tử Tĩnh cũng bị chúng chém thành từng mảnh.
Đám người hắc y nhân này ý chí đều kiên định, bất kể ngươi có phải mỹ nhân hay không, chỉ cần chống đối Hắc Ám Đế Thành, dù là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân cũng chỉ có đường chết.
– Quá hung tàn! Quá hung tàn! Đám người này đến tuyệt đỉnh mỹ nhân cũng giết, rốt cuộc có còn nhân tính không?
Mộ Dung Vô Song toàn thân đẫm mồ hôi, tay cầm một thanh Huyền Khí kiếm, ở ngay sát sau Ninh Tiểu Xuyên, không ngừng vung kiếm.
Liền một lúc chết hai vị cao thù Thần Thông tầng thứ hai, đã tạo áp lực rất lớn cho họ, cảm giác hy vọng thoát khỏi sơn cốc này quá xa vời.!
Thủ lĩnh hắc y nhân thu Thanh Đồng Bảo Luân về, truyền Huyền Khí vào Thanh Đồng Bảo Luân rồi lại ném ra.
Vút!
Thanh Đồng Bảo Luân xoay tròn trên không trung, hấp thụ lực gió hình thành vòng xoáy tụ tập thành một luồng sức mạnh cực lớn, cuối cùng hình thành một chiếc cơn cuồng phong hình rồng!
Cột gió cuồng phong ập về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Vừa rồi chính là Thanh Đồng Bảo Luân cuốn Tử Tĩnh lên trời, khi rơi xuống là bị chém chết.
Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên không muốn đi vào vết xe đổ ấy, hai chân giậm mạnh, hạ thấp trọng tâm, gầm lên một tiếng:
– Thiên Lôi Hồng Chung!
Một đạo sóng âm vô hình phát ra từ miệng Ninh Tiểu Xuyên, phát ra tiếng nổ chói tai.
Tiếng thiên lôi tụ thành một chiếc chuông cao năm mét, xoay chuyển với tốc độ cực nhanh, cũng tạo thành vòi rồng lao về phía Thanh Đồng Bảo Luân.
Uỳnh!
Chiếc chuông khổng lồ vỡ tan, tiếng sấm sét phát ra cũng đánh tan vòi rồng mà Thanh Đồng Bảo Luân tạo nên.
Tiếng nổ khiến tất cả đám hắc y nhân tạm thời bị điếc, đại não trống rỗng.
– Huyền Khí kiếm!
Ninh Tiểu Xuyên nhân cơ hội này giang hai tay ra, từ trong cơ thể trào ra một lượng lớn Huyền Khí, hình thành sáu thanh Huyền Khí kiếm, ngưng tụ thành chiến kiếm thực thể, biến thành sáu đạo kiếm ảnh đỏ rực bay tới xuyên thủng qua tim của sáu tên hắc y nhân.
Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!
Sáu tên đổ vật ra đất, vòng bao vây vốn không một khe hở giờ đã có chỗ trống.
– Đi!
Ninh Tiểu Xuyên hét lên, rồi bay ra ngoài sơn cốc trước.
Mộ Dung Vô Song, Đông Phương Dị, Tiết Nhật Hỏa đều bị một câu “đi” của Ninh Tiểu Xuyên thức tỉnh, nhìn thấy đã có chỗ trống được mở ra, mặt đầy vẻ kinh hỉ, biết hôm nay được cứu rồi.
Ba người đều chạy ra khỏi sơn cốc.
Mọi việc chỉ diễn ra trong thời gian cực ngắn, khi đám hắc y nhân có phản ứng lại thì bọn Ninh Tiểu Xuyên đã chạy xa hơn mười trượng, biến mất trong khu rừng rồi.
Thủ lĩnh hắc y nhân nhìn Thanh Đồng Bảo Luân rơi dưới đất, rồi lại nhìn về khu rừng, nói:
– Hay cho thiên hạ đệ nhất tình si, lại luyện được môn Thần Thông hiếm gặp Thiên Lôi Hồng Chung. Xem ra lần sau giao thủ ta phải đề phòng chiêu này của hắn.
– Tam đầu lĩnh, có đuổi theo hắn không?
Một hắc y nhân hỏi.
– Không cần. Tu vi Ninh Tiểu Xuyên rất cao, trong những thành viên Hắc Ám Đế Thành ở đây, không có quá ba người có thể thắng được hắn. Các ngươi đuổi theo chỉ dâng hắn giết sạch mà thôi.
Thủ lĩnh hắc y nhân lại nói:
– Lấy được bao nhiêu viên Hắc Hỏa Mộc Châu?
Đám hắc y nhân kia đã dọn dẹp sạch sẽ chiến trường, trong đó một tên thấp bé đưa tám viên Hắc Hỏa Mộc Châu lên:
– Trên người Cổ Lan Đức có ba viên, Tử Tĩnh hai viên, còn lại tất cả ba viên, cộng lại là tám viên tất cả.
– Tổn thất sáu cường giả mới lấy được vài viên Hắc Hỏa Mộc Châu, tứ phủ liên minh thật khiến ta thất vọng.
Thủ lĩnh hắc y nhân nói.
Một tên nói:
– Với thực lực của chúng ta, muốn xử tứ phủ liên minh vốn dĩ một người cũng sẽ không chết. Tám người này đều là bị Ninh Tiểu Xuyên giết. Tên này bắt buộc phải trừ bỏ.
– Không vội! Ninh Tiểu Xuyên chỉ là một nhân vật nhỏ, lúc nào cũng có thể giết hắn. Việc cần ngay lúc này là thu thập Hắc Hỏa Mộc Châu, phát tán tin Thiến Thiến quận chúa bị chúng ta bắt đi để Đại Kim Bằng Vương Phủ đem hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu đổi người. Nếu trong ba ngày không ai đưa tới hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu thì đừng trách chúng ta độc ác vô tình!
Thủ lĩnh hắc y nhân nhìn tám thi thể trên đất, đánh ra tám đạo Huyền Khí phá vỡ Hắc Ám Châu trên người họ, độc dịch chảy ra, lập tức thân thể bon họ liền tan thành nước.
– Hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu liệu có nhiều quá không? Nếu Đại Kim Bằng Vương Phủ không thu thập đủ thì sao? Hoặc là chúng không dám tới nộp, thì chúng ta giết Thiến Thiến quận chúa thật?
Một tên lo lắng nói.
Thủ lĩnh hắc y nhân nhìn tám thi thể trên đất, đánh ra tám đạo Huyền Khí phá vỡ Hắc Ám Châu trên người họ, độc dịch chảy ra, lập tức thân thể bon họ liền tan thành nước.
– Hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu liệu có nhiều quá không? Nếu Đại Kim Bằng Vương Phủ không thu thập đủ thì sao? Hoặc là chúng không dám tới nộp, thì chúng ta giết Thiến Thiến quận chúa thật?
Một tên lo lắng nói.
Thủ lĩnh hắc y nhân lạnh lùng nhìn hắn.
– Chỉ là giết một Ngự Thiến Thiến mà thôi, chẳng phải chuyện gì lớn. Dù là Vương Hầu thì Hắc Ám Đế Thành cũng dám giết, huống hồ là một quận chúa?
Nói rồi thủ lĩnh hắc y nhân phất hắc bào đi ra khỏi sơn cốc.
…
Mấy người Ninh Tiểu Xuyên, Mộ Dung Vô Song sau khi thoát ra ngoài, chạy tới vài chục dặm mới dừng lại tạm nghỉ.
Đông Phương Dị th ở dốc, đầu đẫm mồ hôi:
– Bọn chúng quá ngông cuồng, dám giết cả Võ giả của tứ đại võ phủ chúng ta. Ngay Cổ Lan Đức và Tử Tĩnh cũng bị chúng giết. Thù này coi như đã kết!
Mộ Dung Vô Song nói:
– Đông Phương huynh, huynh có biết kẻ thù của huynh là ai không?
Đông Phương Dị khựng người, rồi lắc đầu chán nản.
Tiết Nhật Hỏa nói:
– Huyền Khí của chúng màu đen, có lẽ là thế lực hắc ám. Trong số các thế lực hắc ám, không quá nhiều tổ chức có thế lực cường đại. Hắc Ám Đế Thành là đáng nghi nhất, cũng chỉ có chúng mới có gan này.
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn một cái, bất giác đánh giá cao Tiết Nhật Hỏa thêm vài phần.
Tiết Nhật Hỏa ôm quyền với Ninh Tiểu Xuyên:
– Đa tạ Ninh tiểu đệ tương trợ. Nếu không phải nhờ Ninh tiểu đệ thì có lẽ hôm nay bọn ta khó lòng thoát chết. Sau khi sát hạch kết thúc, ta và Đông Phương Dị chắc chắn sẽ có hậu lễ đáp tạ ơn cứu mạng của Ninh tiêu đệ. Còn giờ thì bọn ta cáo từ tại đây.
Hai người họ cáo từ xong lập tức rời đi, nhanh chóng biến mất trong rừng.
– Thật kỳ lạ, tại sao họ không đi cùng chúng ta?
Mộ Dung Vô Song hỏi.
– Vì trên người bọn họ có không ít Hắc Hỏa Mộc Châu, sợ chúng ta ngầm ra tay đoạt mất. Nói chung là họ không tin chúng ta.
Ninh Tiểu Xuyên cười.
– Đáng ghét, lại còn không tin. Chúng ta dù có cướp cũng sẽ ra tay quang minh chính đại. Đâm dao sau lưng bằng hữu, việc này ta không làm được.
Mộ Dung Vô Song nghiến răng.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Cũng không thể trách họ được. Đâu có ít kẻ đâm dao sau lưng bằng hữu. Trong Hỏa Ma sơn mạch này nếu không cẩn thận thì đến khi chết cũng chẳng hiểu tại sao.
Tối đó có tin tức được lan ra, rất nhanh tất cả những người tham gia sát hạch ở Hỏa Ma sơn mạch đã biết chuyện, tạo thành một cơn chấn động cực lớn!
– Thiến Thiến quận chúa của Đại Kim Bằng Vương Phủ bị tổ chức thần bí bắt đi, nói yêu cầu Đại Kim Bằng Vương Phủ dùng hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu đổi người. Nếu trong ba ngày không ai đưa tới hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu thì chúng sẽ khiến Thiến Thiến quận chúa rơi đầu.
Có kẻ dám khiêu chiến với Đại Kim Bằng Vương Phủ, điều này khiến tất cả đều cảm thấy sợ hãi, đồng thời cũng thấy mong chờ muốn thấy Đại Kim Bằng Vương Phủ và tổ chức thần bí đối đầu chính diện.
Tốt nhất là cả hai lưỡng bại câu thương, như vậy mới lợi dụng được chút gì đó.
Mọi người đều đang phán đoán, liệu Đại Kim Bằng Vương Phủ có thu thập được đủ hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu không? Cũng có người hoài nghi liệu có ai dám tới đàm phán với tổ chức thần bí kia không?
Không lâu sau lại có tin truyền ra, tổ chức thần bí kia đã đồ sát liên minh tứ đại võ phủ, Cổ Lan Đức của Đại Long võ phủ và Tử Tĩnh của Tử Sa võ phủ đã bị chúng chém chết.
Sau khi việc này lan ra, đã tạo nên làn sóng chấn động dữ dội. Vốn một số đệ tử Đại Kim Bằng Vương Phủ đang thu thập Hắc Hỏa Mộc Châu nhưng nghe tin này xong thì trở nên lưỡng lự.
Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song trốn trong hố dưới lòng đất, ăn thịt hổ nướng.
Mộ Dung Vô Song tay cầm một khúc xương lớn gặm, miệng dính đầy mỡ, nói:
– Hai mươi viên Hắc Hỏa Mộc Châu, chúng cũng thật là dám ra giá. Tất cả số Hắc Hỏa Mộc Châu của tứ phủ liên minh e rằng còn chưa đủ hai mươi. Nếu Võ giả Đại Kim Bằng Vương Phủ không có đủ thì lẽ nào chúng giết Thiến Thiến quận chúa thật?
– Không phải không có khả năng này. Trong lịch sử, Hắc Ám Đế Thành từng giết cả nhà Vương Hầu, giết sạch hơn bảy nghìn người của Vương Phủ, đến chó gà cũng không tha. Hơn nữa ba trăm năm trước, khi Hắc Ám Đế Thành ngông cuồng nhất, đã giết Đại Đế của Ngọc Lam đế quốc khi đó. Chúng liệu có giết Ngự Thiến Thiến hay không thì đúng là rất khó nói.
Ninh Tiểu Xuyên đứng bật dậy, nhảy lên trên hố.
Mộ Dung Vô Song hai tay cầm khúc xương, ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
– Ngươi đi đâu thế?
– Ta phải giết Huyền thú, nâng cao cảnh giới, bắt buộc phải trong ba ngày đột phá Thần Thể tầng thứ ba.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đầy quyết tâm, hắn đi vào khu rừng đang rực cháy.
Bất luận người Đại Kim Bằng Vương Phủ có nộp Hắc Hỏa Mộc Châu hay không, Ninh Tiểu Xuyên cũng đã quyết định, hắn chắc chắn sẽ đi!