Nháy mắt đã nửa tháng lại trôi qua.
Vào ngày này, một tiếng động lớn đột nhiên từ miếu Vụ Thần truyền ra!
Âm thanh này lan rộng khắp Tây Nam khiến người dân Tây Nam cho rằng có động đất xảy ra.
Sau đó, những tia sáng chói lớa phát ra từ miếu Vu Thần, theo sau là những luồng uy áp vô cùng kinh khủng.
Chỉ trong chốc lát, tất cả cây cối trong bán kính trăm dặm quanh Miêu tộc đều bị uy áp này đè nát thành từng mảnh.
Giờ phút này, toàn bộ người Miêu tộc đều bị áp chế quỳ rạp xuống đất.
Thậm chí tất cả người dân ở khu vực Tây Nam đều cảm nhận được lưồng uy áp này, toàn bộ đều quỳ xuống đất.
Lúc này, chỉ có Linh Nhi đang đứng bên ngoài miếu Vu Thần là miễn cưỡng chống lại được uy áp này, nhưng sắc mặt cô ta cũng vô cùng khó coi.
“Khí tức này thật đáng sợ, miếu Vu Thần sao có thể bùng phát ra khí tức khủng khiếp như thế chứ?”
“Chẳng lẽ là…”
Linh Nhi tự lẩm bẩm.
Trong miếu Vu Thần, sắc mặt hai người bảo vệ miếu thay đổi, bọn họ nhìn chấm chẫm vào đại khiếp sợ nói: “Hắn vậy mà vượt qua được rồi?”
“Xem ra hẳn quả thực là đứa con được trời chọn trong lời tiên tri!”
Hai người bảo vệ miếu chấn động nói.
Lúc này, trong cung điện, mười hai bức tượng cao lớn của Tổ Vu đứng sừng sững hai bên, mà ở phía trước là một bức tượng Vu Thần càng thêm cao lớn và uy nghiêm.
Diệp Phàm hiện giờ đang ngồi xếp bằng dưới bức tượng này, mười hai cái bình đặt trước mặt hắn là bình đựng máu của mười hai Tổ Vu, trong đó có một bình đã được hắn luyện hóa trước đây, bây giờ Diệp Phàm lại uống thêm ba bình nữa.
Mấy ngày nay Diệp Phàm vẫn đang luyện hóa ba giọt máu của Tổ Vu.
Khi máu của Tổ Vụ đi vào cơ thể, toàn thân Diệp Phàm lại được toi luyện lần nữa
Quá trình này vô cùng đau đớn, trước đây khi Diệp Phàm luyện hóa một giọt máu đã bị tra tấn không hề nhẹ, lần này không chỉ có xương cốt và kinh mạch toàn thân bị đứt gãy, hơn nữa lăn này hần một lăn dùng cả ba giọt máu của Tổ Vu có thể tưởng tượng được sẽ đau đớn đến mức nào, nhưng ý chí của Diệp Phàm cực kỳ mạnh mẽ, cuối cùng hẳn cũng có thế chống đỡ được.
Hiện giờ cơ thể Diệp Phàm đã được ba giọt máu của Tổ Vu toi luyện, tựa như hắn đã được sống lại lần nữa.
Có thể nói hắn đã hoàn toàn thay da đổi thịt, toàn bộ xương cốt và kinh mạch đã đứt gãy không chỉ được chữa lành hoàn toàn mà xương cốt còn cứng hơn gấp trăm lần, kinh mạch trong cơ thể hẳn cũng được mở rộng hơn mười mấy lần!
Kinh mạch càng rộng, tốc độ năng lượng Chân Nguyên di chuyển càng nhanh, thời gian thi triển công kích càng ngắn!
Hiện tại Diệp Phàm chỉ căn vận chuyển lực lượng Chân Nguyên là có thể thi triển công kích ngay lập tức, tốc độ nhanh đến mức làm người ta khó tin!
Đương nhiên, điều quan trọng nhất chính là, lần này sau khi cơ thể Diệp Phàm được toi luyện, lực phòng ngự và thể lực của hẳn đã đạt tới trình độ cực kỳ đáng sợ!
Bùm!!!!
Đột nhiên, Diệp Phạm vung ra một đấm, trong không khí phát ra một tiếng nổ mạnh.
Hiện giờ hẳn chỉ đấm ra một đấm thông thường cũng mạnh hơn nhiều so với đòn tấn công bằng toàn bộ sức mạnh trước đây, mà một đấm này hẳn không hề dùng một chút sức mạnh nào!
Bởi vậy có thể thấy thực lực hiện tại của hắn k hủng bố thế nào!
Ngoài ra, nhờ sức mạnh trong máu của Tổ Vu mà Diệp Phàm đã Trúc Cơ thành công hai lăn, cộng thêm những lần Trúc Cơ trước, hắn đã liên tục Trúc Cơ thành công sáu lần, chỉ còn ba lần cuối cùng là hắn có thể hoàn thành mục tiêu Trúc Cơ chín lần!
Và mỗi khi Trúc Cơ thành công, sức mạnh của hắn sẽ trở nên mênh mông và thuần khiết hơn!
Sau khi Trúc Cơ chín lần, sức chiến đấu của Diệp Phàm sẽ đạt tới trình độ cực kỳ đáng sợ!
Long Tượng Bàn Nhược Oông của hẳn thậm chí còn nhân cơ hội này tu luyện ra lưồng Long lực thứ mười một.
Một lưỡng Long lực tương đương với 100 nghìn cân, một lưỡng Tượng lực tương đương với 10 nghìn cân, hiện tại Diệp Phàm chỉ dựa vào lực lượng Long Tượng là đã có sức mạnh tương đương 1,23 triệu cân, khoảng hơn 600 tấn.
Con số này, trong thế giới ngày nay, chắc chắn là một con số thiên văn không thể tưởng tượng được!
Mà sức mạnh hắn đang sở hữu trong người đã vượt xa con số này!
Đây là thực lực hiện tại của hắn!
Lúc này, Diệp Phàm đứng lên, hản siết chặt hai tay, toàn thân vang lên một tiếng giòn vang, cả người tắn ra một uy áp cực kỳ kh ủng bố.
“Thứ này đúng là đõ tốt mà!”
Diệp Phạm nhìn những cái bình chứa máu của Tổ Vu, trong mắt lóe lên tia sáng.
Ngay sau đó, hắn thu lấy hết tám cái bình còn lại, chuẩn bị giữ lại cho lần luyện hóa sau.