Cực Phẩm Ở Rể

Chương 638



Chương 638:

Lâm Vũ vội vàng câm lây, chỉ thây Quan Ẩm không lớn bằng nửa lòng bàn tay, nhưng toàn thân xanh bóng, sáng láng, thân hình tròn trịa, đôi mất khép hờ, sông động như thật, quả thật là vô cùng khéo léo tuyệt vời “Lão Đoạn, ông thật sự là tay nghề sắc sảo!” Lâm Vũ càng nhìn càng cảm thầy Quan Âm này như muỗn sống dậy, trong lòng chán động không thôi.

“Ngài Hà quá khen rồi. Kỳ thực, một khối ngọc bích tốt như vậy dủng đề làm mặt nhẫn và ngọc bài vô sự thì càng thích hợp.” Đoạn Phong Niên cười nói.

Thật vậy, như loại Lục hoàng đề thượng đình tràn ngập màu xanh lục này, cách làm tiết kiệm chỉ phí nhất chính là làm mặt nhẫn hoặc. ngọc bài vô sự, như vậy có thể giảm thiều thất thoát nguyên liệu. Tượng Phật Quan Âm này được tạc ra, hao hụt nguyên liệu quá nhiều, nhẹ thì nguyên liệu cũng đủ để làm ra một vài chiêc vòng nhỏ có giá trị hàng chục triệu thậm chí hàng trăm triệu đồng.

Ông không hiểu tại sao với tư cách là một doanh nhân Thẩm Ngọc Hiên lại lựa chọn như vậy.

“Không, chúng ta chỉ muốn khắc Ngọc Quan Ẩm!”

Thâm Ngọc Hiên ưỡn ngực đi tới, ôm lấy cỗ Lầm Vũ, nói: “Hiện tại Hà Ký Phượng Duyên Tường chúng ta mới đến Bác Kinh, chúng ta muôn mở thị trường cũng không được. Muốn nỗi tiêng ngay lập tức, phải cho ra một số vật độc lạ đề cho người trong kinh đô hiểu được thực lực của chúng ta, tuy rằng khối Ngọc Quan Âm Lục hoàng đê này đã thất thoát khá nhiều, nhưng tay, nghề và độ tinh xảo đều là hạng nhật, nó nhất định sẽ trở thành vật trần tiệm của Phượng Duyên Tường chúng ta trong lai.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1015

Vừa nói, anh ta vừa lấy điện thoại di động ra, lật ra một đoạn tin tức đưa cho Lâm Vũ.

Lâm Vũ xem qua thấy tiêu đề của tin tức viết “Hội chợ trang sức Bắc Kinh lần thứ chín”, buồn bực hỏi: “Đây là?”

PCHöC anh không biết, mỗi năm Bắc Kinh sẽ tổ chức một cuộc triển lãm trang sức quy, mô lớn. Các nhà kim hoàn toàn quốc đều sẽ tham gia. Khi đó, các chuyên gia nồi tiếng nước ngoài và quốc tê sẽ được mời đến để xem xét và xác định toàn diện độ tinh xảo cùng với tay nghề. Bình chọn ra đồ trang sức châu báu hoặc ngọc bích có giá trị, bất kể đồ trang sức của nhà nào giành chiến thăng lọt vào trong bảng xếp hạng, đều sẽ nồi tiếng. Trước đây Phượng Duyên Tường chúng tôi trước đây cũng từng tham gia, nhưng thành tích tôt nhật chỉ là giành được vị trí thứ năm mà.

thôi.” Thâm Ngọc Hiên mỉm cười xấu hỗ.

Trên thực tế, là một trong mười công ty trang sức hàng đầu trong nước, việc giành được vị trí thứ năm đã là chuyện không tồi rồi.

“Tôi hiểu ý của anh, anh muốn đem Ngọc Quan Âm này đi thi đấu sao?”

Lâm Vũ nhướng mày nói.

“Đúng vậy, nói thật, với kỹ thuật của Lão Đoạn, đừng nói là top ba, ước chừng đến cả quán quân cũng có thể đoạt được!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 47: Cật vị

Thâm Ngọc Hiên có chút hưng phấn nói: “Đến lúc đó, danh tiếng Hà Ký của chúng ta nhất định sẽ được truyền khắp thủ đô!”

Anh ta phần khích nói, phân khởi tới nỗi giọng nói cũng bất giác run lên một chút, như thê anh ta đã nhìn thấy cảnh Hà Ký nỏi tiếng ở thủ đô, thậm chí là cả nước một phen rôi.

“Chà, nếu có thể giành được thứ hạng thì thật tuyệt.” Lâm Vũ cười gật đâu.

“Hơn nữa, một số công ty khổng lồ về trang sức quốc tế sẽ đên tìm kiểm đối tác vào thời điêm đó. Một khi chúng tôi thu hút được sự chú ý của họ, có được hợp tác với bọn họ, điều đó tương đương với việc đặt bước đầu tiên ra thế giới!” Thầm Ngọc Hiên hào hứng nói.

Đoạn Phong Niên cũng bị những gì Thâm Ngọc Hiên nói khiến cho nhiệt huyết sôi trào, vì vậy ông äy nhanh chóng đeo kính viễn của mình lên rồi run rây nói: “Hay, tôi sửa lại nó thêm chút nữa?”

“Không cần đâu Lão Đoạn, cái này cũng tốt rồi, không lại chín quá hóa nâu đó.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.