Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 403



Chương 403

Trầm mặc, Bắc Minh Quân không biết rốt cuộc là đã trầm mặc bao lâu rồi nữa.

Nhìn cô cắn môi, giọt nước mắt chuyển động trong khoé mắt, quật cường không chịu rơi xuống, anh cuối cùng vẫn bị đánh bại rồi!

Nghiến răng, phớt lờ cảm giác ngứa ran trên má.

Thở dài một hơi, rút tay ra khỏi bên dưới mông của cô, có chút vụng về ôm lấy lưng cô, ôm cô vào lòng mình, thanh âm không tự nhiên mà thốt lên—

“Rõ ràng người năm lần bảy lượt bị đánh là tôi, cô khóc cái lông gì?”

Trong thanh âm xen lẫn sự thô lỗ, lại nghe như đang quở trách đó, lại có một tia dịu dàng không dễ phát giác ra.

Cố Tịch Dao không thể kìm chế nước mắt của mình nữa.

Sự uỷ khuất, chua xót, run rẩy và hoảng sợ nhiều ngày nay, vào giây phút gặp lại Bắc Minh Quân, cô đã không nhịn được nữa: “Oa…” Một tiếng, bật khóc ra tiếng trong vòng tay anh …

“Hu hu… Bắc Minh Quân… anh khốn khiếp…” Cố Tịch Dao giống như là đang trút giận, nước mắt nước mũi hoàn toàn không khách sáo mà cọ cọ không ngừng vào bộ quần áo đắt tiền của anh.

“Sịt—” Anh hít một hơi lạnh, mi tâm theo bản năng nhíu lại, trừng cái đầu nhỏ đang vùi trong lòng anh cọ lung tung kia, anh thấp giọng gào lên: “…Cô gái, cô bẩn chết đi được!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Lực đạo ẩn nhẫn ở đôi bàn tay to lớn đang ôm lấy eo cô gần như là muốn siết gãy cô luôn vậy.

Cô không thèm quan tâm đến bệnh sạch sẽ của anh, thậm chí còn cố ý xì nước mũi lên cổ áo của anh giống như là đang báo thù vậy!

Bắc Minh Quân nguyền rủa một tiếng, trên trán hiện lên ba vạch đen: “Cô còn được nước làm tới nữa!”

Khóc xong rồi, cô giãy dụa ngẩng đầu ra khỏi vòng tay của anh, đôi mắt xán lạn phun ra ánh sáng lửa: “Tôi được nước làm tới đó, thì sao! Anh mới là quá đáng, tự dưng đang yên đang lành anh lại chạy tới phá hỏng bữa tiệc xem mắt của tôi, rắp tâm gì vậy?!”

Đôi con ngươi thâm sâu trở nên lạnh lẽo, đôi mắt sáng như vì sao khẽ híp lại: “Xem mắt?”

Khuôn mặt xinh đẹp của cô kiên cường mà vênh lên, trên bờ má ửng hồng vẫn còn dấu vết của những giọt nước mắt.

“Khi tôi nằm trên giường bệnh, ngay cả đi lại cũng phải chống nạng, cô vậy mà lại chạy đi xem mắt?”

Mây gió dưới đáy mắt của Quân gia như lại muốn nổi sóng, cơn tức giận vừa mới tắt ngấm trong lòng lại bùng lên lần nữa…

Anh nhíu mày thật sâu, ánh mắt sắc bén, biểu cảm trên khuôn mặt tuấn tú như vừa giẫm phải shit.

“Cố Tịch Dao, mẹ nó cô có lương tâm không vậy hả!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 808

“Lương tâm?” Cố Tịch Dao đưa ngón tay mảnh khảnh trắng nõn ra hung hăng chọt lên ngực của anh: “Cậu hai Bắc Minh, tôi xem mắt có chút liên quan nào đến anh không? Anh nằm viện có liên quan chút gì đến tôi không? Khó lắm tôi mới xem mắt được một người đàn ông hợp nhãn duyên, anh dựa vào đâu mà đến chia cắt đôi uyên ương như cây gậy thọc shit thế hả? Anh mới là mẹ nó không có lương tâm đó!”

Gậy thọc shit? (Chỉ những kẻ đục nước béo cò)

Sắc mặt Quân gia tái xanh rồi!

Tư thế ngồi vòng hai chân trên đùi anh của cô lại khiến cho phần bụng dưới của anh thắt lại!

Nghiến răng nghiến lợi, nếu như không phải sự tự kiềm chế của anh mạnh, thì anh thề, anh sẽ siết chết người phụ nữ này!

“Tôi nằm viện có nửa tháng! Cô lại hấp tấp đi tìm đàn ông như vậy sao, cô đói khát như thế à?”

Sự tố cáo nghiêm khắc của anh, nói giống như cô là một người phụ nữ dục cầu bất mãn vậy, Cố Tịch Dao trừng to mắt!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.