Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 709



Chương 709

Cố Tịch Dao sững sờ, cô không ngờ Trình Trình lại nhắc đến Khởi Hiên!

“Mẹ ơi, thực ra trong hai năm nay, anh Khởi Hiên vẫn luôn gửi quà cho con và Dương Dương. Bây giờ nhà họ Bắc Minh đã công bố chuyện ba sắp sửa đính hôn rồi, chắc là không bao lâu sau anh Khởi Hiên sẽ về uống rượu mừng của ba…”

Sở Dung Triết hết chịu nổi rồi, anh vội vàng xen miệng vào: “Ôi trời… chú nói này Trình Trình, anh Khởi Hiên kia là cháu của ba cháu đó, nếu như mẹ cháu cưới cậu ta thì chẳng phải sẽ loạn lên hết hay sao?”

Nghe thấy thế, Trình Trình lườm anh ta một phát sắc lẻm, cậu bé lạnh giọng nói: “Không phải chú Sở Nhị điếc rồi sao?”

“Ồ ồ… chú điếc rồi điếc rồi… khi nãy chú trúng phong thôi…” Sở Dung Triết thở dài, trong lòng vô cùng sốt ruột, sống lưng anh ta lạnh ngắt, mọi việc đang phản ứng nghịch truyền, hình như gây ra họa lớn rồi…

Trình Trình nhíu mày lại, cậu bé tiếp tục quay sang nhìn mẹ mình: “Anh Khởi Hiên là người tốt, lần nào gửi quà cho bọn con đều kèm theo một tấm thiệp ấm áp. Trình Trình tin rằng chắc chắn anh ấy không quên nổi mẹ đâu, thế nên mới đi khắp chân trời góc biển, không dám gặp mặt bọn con.”

Cố Tịch Dao nhíu mày thật chặt, cô thấy Trình Trình nóng lòng tìm hạnh phúc cho mình, trong lòng vô cùng đau xót.

Tham Khảo Thêm:  Quyển 5 - Chương 78

Trình Trình cứ ngỡ mẹ không chịu đồng ý, cậu bé ngập ngừng một lát rồi than thở: “Nếu như mẹ không chọn anh Khởi Hiên thì… chọn chú ba đi!”

Chú ba? Ngôi sao lớn Thiên Vương Anthony, Bắc Minh Đông?

Sở Dung Triết nghe không lọt lỗ tai, anh ta bèn xen miệng vào: “Ôi, nhóc Trình, người cháu chọn chắc chắn phải là người đàn ông có liên quan đến đến nhà họ Bắc Minh à?”

Trình Trình nhìn Sở Dung Triết: “Đả kích lớn nhất với ba là để cho mẹ cưới một người đàn ông gần gũi với ba, ngày nào cũng lắc đến lắc lui trước mặt ba, ân ân ái ái để cho ba không đụng đến được mà chỉ có thể trừng mắt, đó chẳng phải là cách báo thù hay nhất hay sao?”

Hít…

Sở Dung Triết hít một hơi khí lạnh, quả nhiên nhóc Trình ác thật!

Nếu như làm thế, Bắc Minh Quân thật sự sẽ nổi điên mất…

“Ha ha…”

Cố Tịch Dao không khỏi bật cười thành tiếng, nước mắt vẫn còn rưng rưng trên bờ mi, tâm trạng nặng nề ban nãy đã trở nên tươi sáng hơn khi nghe con mình nói thế.

Cô ôm con thật chặt: “Cục cưng, cảm ơn con đã nghĩ cho mẹ, mẹ cảm thấy có các con chính là niềm hạnh phúc lớn nhất…”

Còn có cả bé cưng nữa.

Cô nhớ đến bé con đang ở bên nước ngoài, khóe môi không khỏi cong cong, nở nụ cười mỉm.

Tham Khảo Thêm:  Chương 694

Lúc cô thất vọng và buồn bã, chỉ cần nhớ đến ba đứa trẻ thì cảm xúc tiêu cực sẽ trôi đi, giống như bé cưng đi nặng mỗi khi nhìn thấy ‘Thần Toa Lét’ vậy, những thứ không sạch sẽ đều bị dội đi hết…

“Mẹ ơi…” Trình Trình nhìn cô, cậu bé buồn bã mím môi lại: “Nếu như ba và mẹ không thể ở bên nhau thì Trình Trình hy vọng mẹ sẽ hạnh phúc hơn ba gấp trăm lần!”

Hạnh phúc gấp trăm lần?

Câu nói của cậu bé có thể khiến cho tâm trạng con người trở nên tươi tỉnh hơn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.