Chủ nhiệm Tôn hơi nghi ngờ nhìn Giang Nguyên trước mặt. Sau đó ông đưa tay ra, nhẹ nhàng bắt tay với Giang Nguyên. Trên mặt ông đột nhiên lộ ra vẻ đã hiểu:
– Ồ… Cậu là bác sĩ Giang ở phòng khám Khánh Nguyên…
– Ôi trời… Không ngờ cậu còn trẻ như vậy… Chủ nhiệm Tôn cười lắc tay Giang Nguyên nói.
Nhìn thấy bộ dạng này của Chủ nhiệm Tôn, đến lượt Viện trưởng Vương kinh ngạc, tò mò hỏi:
– Chủ nhiệm Tôn, anh quen bác sĩ Giang à?
– A a… Không quen. Có điều lần trước có một bệnh nhân ở phòng khám Khánh Nguyên, bác sĩ La của chúng tôi xuống tiếp nhận mà không chữa được. Lúc đó bác sĩ La có gọi điện về cho tôi, đúng lúc tôi đang có một ca phẫu thuật… Sau đó, bác sĩ La nói là đã được bác sĩ Giang một thanh niên của phòng khám Khánh Nguyên chữa trị. Tôi thật sự không ngờ hôm nay gặp được bác sĩ Giang, hóa ra cậu ấy còn trẻ như vậy… Đúng là khiến người ta bất ngời
Chủ nhiệm Tôn cười ha ha nói.
Hóa ra là vậy…
Viện trưởng Vương và Lý phu nhân đứng bên cạnh nghe Chủ nhiệm Tôn nói vậy trên mặt thoáng lộ vẻ vui mừng. Hóa ra Chủ nhiệm Tôn cũng biết chuyện này, vậy thì không cần hai người phải nói giúp Giang Nguyên nữa rồi.
– Lại đây, lại đây… Mời ngồi mời ngồi… Ba vị mời
Chủ nhiệm Tôn mỉm cười mời ba người ngồi xuống.
Đợi ba người ngồi xuống rồi, Chủ nhiệm Tôn nhìn Giang Nguyên khẽ cười nói:
– Ban nãy Viện trưởng Vương nói bác sĩ Giang có cách khống chế vấn đề xuất huyết khi phẫu thuật?
Giang Nguyên gật đầu nói: – Đúng… Tôi có một cách có thể thử xem…
Chủ nhiệm Tôn nhìn thấy vẻ tự tin của Giang Nguyên thì nhíu mày. Thực sự ông không thể nào tin chuyện này, nhưng vì có Viện trưởng Vương và Lý phu nhân đến cùng, hơn nữa bác sĩ La cấp dưới của ông từng nói với ông về bác sĩ Giang, cho nên ông mới hỏi câu hỏi kia. Nhưng khi ông nghe Giang Nguyên nói có thể thử thì càng chứng thực sự nghi hoặc trong lòng ông.
Bởi vì ông tin, với kinh nghiệm lâm sàng mấy chục năm của ông, còn cả quá trình không ngừng tìm tòi, nghiên cứu những tập san y học mới nhất hàng ngày của mình mà cũng chưa từng nghe nói đến có cách nào giải quyết vấn đề này. Bác sĩ tiểu Giang trẻ vậy, cho dù có chút thực lực, có lẽ cũng không thể có được năng lực như vậy.
Ngay cả vị Phó chủ nhiệm bên cạnh trong mắt cũng lóe lên ý cười, thầm nói bác sĩ Tiểu Giang này đúng là nghé mới sinh không sợ hổ, cái gì cũng dám nói.
Tuy nhiên Chủ nhiệm Tôn không nói thẳng ra suy nghĩ của mình, chỉ cười hỏi:
– Không biết bác sĩ Giang có biện pháp đặc biệt nào. có thể giải quyết vấn đề này?
Giang Nguyên mỉm cười nói:
– Chủ nhiệm Tôn, mặc dù tôi rất am hiểu cấp cứu ngoại khoa, nhưng Trung y của tôi cũng rất khá…
~ Trung y?
Chủ nhiệm Tôn nghe thấy Giang Nguyên nói vậy thì sửng sốt. Ca phẫu thuật này liên quan gì đến Trung y?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thư Tình Gửi Vệ Lai
2. Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa
3. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
4. Sau Khi Cúp Điện Tôi Hôn Nhầm Anh Em Tốt Của Bạn Trai
=====================================
Giang Nguyên không thèm để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của Chủ nhiệm Tôn. Hắn nói tiếp:
– Tôi có cách, thông qua châm cứu và cả trung dược: để làm chậm sự xuất huyết của bệnh nhân trong lúc phẫu thuậi
– Cái gì?
Chủ nhiệm Tôn và vị Phó chủ nhiệm kia nghe Giang Nguyên nói vậy thì này hai mặt nhìn nhau, cùng kêu lên kinh ngạc. Bọn họ đã nghĩ tới vô số loại khả năng, nhưng không ngờ Giang Nguyên lại nói ra một đề nghị như vậy.
Cả phòng làm việc rơi vào yên tĩnh. Lúc này ngay cả sắc mặt của Viện trưởng Vương cũng vô cùng hổ thẹn. Bác sĩ Giang này đang nói đùa đấy à? Từ lúc nào mà Trung y còn có thẻ dùng trong giải phẫu Tây y vậy?
Vẻ mặt Chủ nhiệm Tôn cổ quái nhìn Giang Nguyên, cười khan nói:
– Bác sĩ Giang… cậu đang nói đùa đúng không?
Giang Nguyên sớm đã dự liệu được phản ứng của Chủ nhiệm Tôn, hắn vẫn tiếp tục mỉm cười nói:
– Đương nhiên không phải… Nếu như tôi không chắc chắn, tôi sẽ không đến quấy rầy Chủ nhiệm Tôn rồi!
Chủ nhiệm Tôn thấy Giang Nguyên không có vẻ đang đùa, ông liền nói:
– Bác sĩ Tiểu Giang… Chuyện này khó tin quá… Tuy tôi hiểu Trung y có những điểm đặc biệt không giống với lâm sàng Tây y chúng tôi, nhưng điều cậu đang nói thật sự quá… Xin thứ cho tôi mạo muội, điều này thực sự quá viễn vông!
Chủ nhiệm Tôn này nói chuyện cũng khá uyển chuyển, nhưng vị Phó chủ nhiệm bên cạnh ông lúc này cười nói:
– Vị này… bác sĩ Tiểu Giang đúng không… Nói thật, tôi cảm thấy hiện giờ cậu hoàn toàn là đang lãng phí thời gian của chúng tôi.
Giang Nguyên không hề ngạc nhiên trước phản ứng của hai người. Phản ứng này đã sớm nằm trong dự liệu. Dù sao nếu như không phải mình đã nghiệm chứng vô số thứ học được từ Tổ sư gia, tất cả đều rất đáng tin thì mình cũng rất khó có thể tin được chuyện này.