– Tốc độ nhanh quá, sao bỗng nhiên lại trở nên lợi hại như vậy?
Thấy Giang Nguyên bỗng tự nhiên phát điên lên, hai nhát dao làm hai người anh em bị thương nặng, lúc này Tề Lang trong lòng giận dữ. Nếu bốn người mà còn không bắt được người trước mặt này, hơn nữa còn khiến anh em dưới quyền bị đánh bị thương đến mức này, Tê Lang còn mặt mũi trở về sao?
Anh ta lập tức ra ánh mắt với người bên cạnh, hai người cùng quát to một tiếng, sau đó liền nhào về phía Giang Nguyên.
Lúc này, hai người đã dốc hết toàn lực, chuẩn bị đánh chết Giang Nguyên.
Lúc này Giang Nguyên ngẩng đầu nhàn nhạt nhìn hai người tấn công tới, trong mắt không chút biểu tình, chỉ là hai con dao phẫu thuật lại chợt lóe, rạch về phía cổ hai người. Lúc này hai người sớm đã phòng bị tốc độ tấn công bỗng nhiên trở nên đáng sợ của Giang Nguyên, thấy ánh sáng màu bạc chợt lóe, hai người liên cùng né đi, dưới chân sớm đã một cước mang theo hai luồng kình phong đánh về phía bụng dưới của Giang Nguyên.
Giang Nguyên khế lùi lại, đợi sau khi hai cước thất bại, hai con dao phẫu thuật trong tay hắn lặng yên xuất hiện, lại lần nữa đâm về phía ngực hai người.
Cảm thấy con dao phẫu thuật trong tay Giang Nguyên đang nhanh chóng chém về phía mình, trong lòng hai người khẽ giật mình, lại lần nữa nhẹ nhàng tránh đi, đợi khi Giang Nguyên gần ra xong đòn mới nhào lên. Có điều rất rõ ràng, sau khi hai người đối diện với Giang Nguyên chẳng hề có ưu thế gì, ngược lại còn bị tốc độ tấn công đáng sợ của Giang Nguyên ép cho cuống quít né tránh.
Nhưng bọn Tề Lang cũng chẳng phải người yếu kém gì, sau mấy chiêu, cuối cùng chúng cũng phát hiện mặc dù tốc độ tấn công của Giang Nguyên nhanh nhưng khi ra tay rất rõ ràng vì cơ thể bị thương nặng nên sẽ bị ngừng giữa chừng. Dựa vào điểm này nên hai người mới có lực đánh lại, có thể cắt đứt thế tấn công của Giang Nguyên, đồng thời còn có thể thuận thế đánh trả.
Mà hai người bên cạnh lúc này cũng phát hiện thực lực lúc này của đối phương tựa hồ đã tăng vọt, chỉ dựa vào hai người bọn Tê Lang, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không biết bao giờ mới bắt được đối phương.
Hai người lập tức một người dùng dây lưng quấn chặt cổ tay mình, người kia cũng lê cái chân bị thương, rút dao găm từ thắt lưng ra, vây công về phía Giang Nguyên. Bọn chúng chỉ cần có chút tác dụng kiêm chế là có thể giúp hai người bọn Tê Lang cho Giang Nguyên một đòn trí mạng.
Hai người bị thương ra trận, đúng là đã có tác dụng kiềm chế không nhỏ, công kích của Giang Nguyên trong nháy mắt bị ngăn trở. Mà một người trong số hai người bọn Tề Lang sau khi vung tay cản lại một dao của Giang Nguyên đã nắm lấy cơ hội đấm vào ngực Giang Nguyên một cái, khiến hắn lùi lại mấy bước, phun ra một ngụm máu.
Hai người bên cạnh thấy thế, trong lòng mừng rỡ, cầm dao găm trong tay, nhào về phía Giang Nguyên.
Có điều Giang Nguyên đâu phải kẻ dễ chơi, sau vô số lần chém giết sinh tử, hắn chưa từng lùi bước, lùi về phía sau là chết.
Lập tức dao phẫu thuật trong tay hắn khẽ vung lên, nghênh đón hai người kia.
“Roẹt roẹt” hai cái, cánh tay bị dao găm của đối phương rạch hai nhát, niềm vui trong mắt hai người vừa hiện ra thì một đạo ánh sáng màu bạc đã xuất hiện trước ngực chúng.
Hai người bọn Tê Lang ở bên cạnh đang nhìn hai người kia ngăn chặn Giang Nguyên, lúc này đang định toàn lực tấn công, nhìn thấy một màn này, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, cùng vung nắm đấm về phía Giang Nguyên.
Có điều đã muộn rồi.
Hai người nọ vẻ mặt hoảng sợ nhìn ánh sáng bạc đang biến mất trong tầm nhìn của mình, sau đó chỉ cảm thấy cổ hơi lành lạnh.
Hai dòng máu tươi phun ra từ cổ bọn họ như suối phun, như pháo hoa rực rỡ vậy.
Còn Giang Nguyên sau khi chém ra hai nhát này, đối mặt với nắm đấm đánh đến của hai người Tê Lang, hắn thu hai tay lại, bảo vệ trước ngực, chặn lại hai cú đấm nhưng vẫn bị lực của hai cú đấm này đánh cho bay ra ngoài, lại lần nữa đập vào vách núi.
– Cứu mạng, cứu mạng, anh Lang!
Hai người bắt đầu ôm cổ, hoảng loạn chuyển động, cầu trợ giúp.
Có điều dù tay bịt chặt rồi nhưng động mạch cổ bị cắt đứt nên máu vẫn không ngừng chảy thành dòng từ khe hở ra ngoài, hai mắt bắt đầu dần trở nên vô thần.
Nhìn dáng vẻ của hai người, Tê Lang rống lên một tiếng bi thương, giơ tay nhặt lấy con dao găm nọ ở dưới đất, nhào về phía Giang Nguyên. Còn một người khác cũng gầm lên một tiếng, đánh về phía Giang Nguyên. Hai người đều không ngờ bốn người bao vây tấn công một người trẻ tuổi mà còn bị tổn hại hai người anh em.
Lúc này, hai người đã lấy mạng đổi mạng rồi, Tê Lang lại càng như vậy, vốn dĩ anh ta đã đảm bảo trước. mặt Minh thiếu nhất định sẽ đưa Giang Nguyên về. Vốn dĩ anh ta tưởng Giang Nguyên với anh ta cũng chỉ sàn sàn như nhau, có bốn người đủ để bắt hắn lại, ai ngờ bây giờ lại lâm vào cảnh này.
Lúc này Tề Lang không liều mạng cũng không được, tổn hai mất hai cao thủ, nếu còn để Giang Nguyên chạy thoát thì anh ta cũng không cần quay về nữa, tự ở đây tự sát là được.
Lúc này tên còn lại cũng có tâm tư như vậy, nếu không bắt được Giang Nguyên thì không chỉ hai người anh em chết một cách lãng phí mà gã và Tề Lang cũng không cần sống nữa.
Cái gọi là quân đau thương tất chiến thắng, đánh càng ngày càng mãnh liệt.
Có điều lúc này vẻ mặt Giang Nguyên vẫn lạnh nhạt như cũ, lạnh nhạt đến mức khiến hai người trong lòng có chút phát lạnh vì dù hắn bị đánh đến mức miệng phun ra máu nhưng vẻ mặt vẫn chưa từng thay đổi, chỉ là dao phẫu thuật trong tay càng nắm chặt hơn, đều nhân cơ hội chém ra.
Hai phút sau, lúc này ba người đã người đầy máu.
Một cánh tay trái của Tê Lang đã hoàn toàn không nâng lên được. Giang Nguyên biết rõ cánh tay trái của Tề Lang bị hắn cắt đứt mất mấy gân bắp thịt. Ngoài ra còn. cả xương quai xanh của Tê Lang nữa, Giang Nguyên đã phá hoại khoảng một phần tư chất xương, ngực của anh †a bị hắn đâm ba nhát dao, làm bị thương khoảng bốn cái xương sườn, phá ra thành một vết nứt. Bây giờ chắc. Tê Lang rất nhanh sẽ có phản ứng tức ngực khó thở.
Còn người kia bây giờ đã xuất hiện triệu chứng tức ngực khó thở, sức chiến đấu đã giảm một nửa nhưng không làm bị thương đến động mạch chính của đối phương.