Khi ta nhận ra mình là một nữ phụ độc ác, thì lúc ấy, ta đang ngang nhiên cưỡng ép Thái tử, hắn là vị hoàng huynh trên danh nghĩa của ta.
“Hoàng muội, không thể như vậy.” Thái tử điện hạ ôn nhu, cao quý, yếu ớt nằm trên giường, đôi tay bị xích trói chặt, trông thật đáng thương.
Dù bị chính hoàng muội của mình nhục mạ như thế, hắn vẫn giữ được sự ôn hòa và bình tĩnh, chỉ có điều trong ánh mắt hắn nhìn ta thoáng chút bất lực.
Ngay lúc đó, dục vọng trong ta bùng lên mãnh liệt, ta hét lên một tiếng rồi định lao vào hắn.
Thế nhưng, trước mắt ta đột nhiên tối sầm, ý thức của ta chìm vào hư vô, hành động đầy thú tính chỉ vừa mới bắt đầu đã bị cắt ngang.
Trong cơn mê man, ta mơ hồ nhìn thấy một quyển sách mang tên “Xuyên Không: Mỹ Nam Đều Là Kẻ Phục Tùng Dưới Chân Váy.”
Trong quyển sách đó, ta là một nữ phụ độc ác, điên cuồng say mê huynh trưởng của mình – Thái tử Thẩm Túc.
Để có được hắn, ta đã dùng đủ mọi thủ đoạn từ hạ dược, uy hiếp, giam cầm, không việc gì là ta không dám làm.
Cuối cùng, khi mọi chuyện bại lộ, ta trở thành đối tượng bị thiên hạ phỉ nhổ, danh tiếng hoàn toàn sụp đổ. Mẫu thân của Thái tử, tức Hoàng hậu, đã đích thân trao cho ta một dải lụa trắng để kết thúc cuộc đời.
Còn Thẩm Túc, hắn là nam chính đầu tiên trong câu chuyện tình đa giác này, chỉ thuộc về nữ chính xuyên không – Phượng Khuynh Thành. Bất kỳ nữ nhân nào khác có ý định chiếm đoạt hắn đều không có kết cục tốt.
Trong số những kẻ ngu ngốc ấy, ta là kẻ bướng bỉnh nhất.
Những nữ phụ khác, dù có tình cảm thầm kín hay bị từ chối, cũng sẽ không dám tiếp tục dây dưa.
Chỉ riêng ta, dù Thẩm Túc đã từ chối ta vô số lần, ta vẫn không chịu từ bỏ ý định xấu xa của mình…
Bình luận