Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 342: Thiếu soái bảo cô cứ việc ngông cuồng



Đêm hôm đó ở trong quán rượu Mộng Thiên Đường, trong phòng VIP của Hồng lão đại, hành động của Vạn Phúc đã đủ khiến cho Tề Tiểu Tô coi thường rồi, nhưng khi đó hắn đang sợ hãi, hoảng hốt, lo lắng tính mạng bị uy hiếp, ít nhiều vẫn coi như có thể hiểu được. Bây giờ thì là chuyện gì đây?

Nghe đoạn đối thoại trước đó của bọn họ, sau đêm đó, Đan Ninh Ninh quả nhiên đã chia tay với hắn rồi, hơn nữa còn tránh mặt hắn. Nửa tháng trước sao Vạn Phúc không tìm cô ấy, nửa tháng này mới bắt đầu tìm.

Khả năng cũng vì tránh hắn, điện thoại của Đan Ninh Ninh mới luôn trong tình trạng tắt máy.

Chẳng lẽ chính vì như vậy, Vạn Phúc mới muốn trả thù cô ấy?

Nếu quả thật là như vậy, tâm địa của tên đó đúng là quá đáng sợ rồi.

“Tiểu Nhất, người đàn ông trước đó có còn ở trong phòng không?”

Tề Tiểu Tô đang hỏi Tiểu Nhất, trong phòng đột nhiên truyền tới tiếng hét của Đan Ninh Ninh, ngay sau đó tiếng hét kia đột nhiên dừng lại.

Nếu như không phải là cô dán tai vào cửa để nghe, với hiệu quả cách âm của phòng ở khách sạn này thật sự không thể nào nghe thấy tiếng hét ấy được.

“Khốn kiếp, bọn chúng dám cưỡng ép cô ấy!”

Tề Tiểu Tô lập tức xắn tay áo nhấc chân đạp cửa ra.

“Cửa này chắc lắm, cô không đạp được đâu…” Hệ thống Tiểu Nhất còn chưa nói xong, ầm một tiếng, cửa đã bị Tề Tiểu Tô đạp ra.

Hệ thống Tiểu Nhất: “…”

Được rồi, nó thu hồi câu nói vừa rồi lại. Tiềm năng của Tề Tiểu Tô còn mạnh hơn so với đánh giá của nó, xem ra thời gian cường hóa lần ba không còn xa nữa rồi.

Tề Tiểu Tô xông vào như một cơn gió, đúng lúc lại nhìn thấy Vạn Phúc ôm Đan Ninh Ninh lên giường lớn, đang ngồi xổm bên cạnh cô, giơ tay muốn kéo khoá váy cô ra, mà người đàn ông vừa rồi chỉ quấn một cái khăn tắm màu trắng ngang hông, trong tay cầm một cái máy ảnh, ống kính hướng về phía Đan Ninh Ninh trên giường.

Nhìn thấy một màn này, trong nháy mắt Tề Tiểu Tô liền biết tại sao bọn chúng lại to gan như vậy.

Tham Khảo Thêm:  Chương 339: Phó chi cũng muốn đi tỉnh

Trực tiếp đánh ngất Đan Ninh Ninh, sau đó cởi quần áo của cô, chụp ảnh khoả thân của cô, sau đó bọn chúng có ảnh của Đan Ninh Ninh trong tay, tin chắc cô không dám báo cảnh sát.

Đúng là cặn bã!

“Bản Hệ thống ủng hộ cô, đánh, đánh chết bọn chúng đi!” Hệ thống Tiểu Nhất mở miệng.

Tề Tiểu Tô nói: “Cậu không sợ tôi vừa đến đã gây ra án mạng, quá tuỳ tiện sao?” Tuy nói như vậy, nhưng cô bắt đầu siết chặt nắm đấm, hoạt động cổ tay, chuẩn bị bắt đầu thả sức đánh người.

Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Hôm qua bản Hệ thống liên lạc với Thiếu soái rồi, Thiếu soái sai bản Hệ thống chuyển lời cho cô.”

“Ừ?”

“Thiếu soái kêu cô cứ việc ngông cuồng! Dù cô ngông cuồng đến không biên giới, ngài ấy cũng chống lưng cho cô!”

Tề Tiểu Tô: “…”

Phí lời, không có người chống lưng, hai người này hôm nay cô cũng đánh chắc rồi!

“Cô là ai hả…” Người đàn ông cầm máy ảnh giận dữ đi về phía Tề Tiểu Tô, còn chưa đến gần, Tề Tiểu Tô đã đạp về phía gã.

Hệ thống Tiểu Nhất căng thẳng kêu to: “Đừng có làm rơi khăn tắm của gã, nhìn cơ thể người khác sẽ bị đau mắt hột…”

“Ôi ôi, dùng chân đá, đừng dùng tay, người kia không mặc quần áo, cô đừng đụng đến gã…”

“Cầm cái ghế đập đi…”

Tề Tiểu Tô dở khóc dở cười, không nhịn được quát lên: “Tiểu Nhất, cậu ngậm miệng lại đi!”

Có để người ta đánh không hả?

Cô đạp gã kia bay thẳng vào nhà tắm, đầu gã đập vào bồn cầu, lập tức ngất đi.

Vạn Phúc hoảng sợ rúc vào đầu giường, nắm cái gối nhìn cô: “Cô, cô làm gì thế hả? Tôi nhận ra cô rồi!”

“Tao cũng nhận ra mày.” Tề Tiểu Tô từng bước ép tới gần, lạnh lùng nói: “Vạn Phúc, nhưng tao không ngờ mày không chỉ tham sống sợ chết bán đứng tôn nghiêm, bây giờ còn trở nên cặn bã như vậy, lại còn muốn hãm hại Đan Ninh Ninh.”

Nghe cô nhắc đến lần kia, biểu tình của Vạn Phúc liền có chút dữ tợn, hắn lạc giọng gào lên: “Là Đan Ninh Ninh ép tôi, là cô ta ép tôi! Tôi có lỗi gì chứ? Tôi không làm như vậy, lúc đó Hồng lão đại có thể sẽ giết tôi! Tôi chỉ là muốn bảo vệ tính mạng, chỉ là muốn sống tiếp thôi, tôi làm gì sai chứ? Nhưng Đan Ninh Ninh lại nói muốn chia tay với tôi! Lúc cô ta nói chia tay, ánh mắt nhìn tôi giống như tôi là một đống đồ dơ bẩn! Trước đó tôi đã đủ suy sụp lắm rồi, hàng ngày trốn tránh không dám đi học, không dám gặp ai, nhưng cô ta không đến thăm tôi lấy một lần! Sau đó tôi nghĩ thông rồi, tôi đi tìm cô ta, cô ta lại còn tránh tôi! Đổi số điện thoại không nói cho tôi, ở trường cũng tránh tôi khắp nơi, ánh mắt tất cả mọi người nhìn tôi đều bất thường, nhất định là cô ta, nhất định là cô ta đã nói chuyện tôi làm cho Hồng lão đại ra ngoài rồi!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 6

Tề Tiểu Tô lạnh lùng nhìn hắn.

Cô không tin Đan Ninh Ninh sẽ nói chuyện kia ra.

Ngược lại không bằng nói trong lòng Vạn Phúc có quỷ, nhìn ai cũng đều cảm thấy chột dạ.

Năng lực chịu đựng của hắn rất yếu, nếu không cũng sẽ không vì mấy câu hù dọa tùy tiện của Hồng lão đại mà vứt bỏ tôn nghiêm của mình.

“Không phải cô ta cảm thấy tôi rất bẩn thỉu sao? Cô ta mới là người trong sáng nhất sao? Tôi sẽ để người khác chơi đùa cô ta, chơi cho cô ta tàn tạ!” Vạn Phúc vẫn đang nói, “Nhưng tôi sẽ không chê cô ta, tôi sẽ vẫn ở bên cô ta, cô ta nhất định sẽ cảm kích tôi…”

“Mày ngậm cái miệng thối của mày lại đi!”

Tề Tiểu Tô không nghe nổi nữa, dùng sức kéo ga trải giường phủ lên hắn, nhảy cả người lên giường, bước qua Đan Ninh Ninh, tay đấm chân đá Vạn Phúc đang bị phủ lên một trận.

Đánh cho Vạn Phúc không ngừng kêu thảm.

Có mấy người bảo vệ của khách sạn xông vào, có người đi kiểm tra người đàn ông trong phòng tắm, có người vây quanh giường, kêu lên với Tề Tiểu Tô: “Dừng tay, dừng tay, đây là chuyện gì thế?”

Bọn họ nhận được báo cáo của nhân viên vệ sinh liền lập tức chạy đến, cái khoá cửa long ra khiến cho bọn họ chết đứng người, nhưng tình hình trong phòng lại càng khiến cho bọn họ lo lắng trong lòng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 150: C150: Chương 150

Chỉ sợ khách sạn xảy ra chuyện rồi.

Tề Tiểu Tô lại đá thêm hai cái, lúc này mới dừng lại.

“Báo cảnh sát, tôi muốn báo cảnh sát, ở đây có hai tên cặn bã muốn cưỡng hiếp nữ sinh!”

Bọn họ nhìn Đan Ninh Ninh vẫn đang choáng váng trên giường.

“Cô gái, cô xem có thể đến phòng làm việc của chúng tôi nói chuyện tử tế trước không?”

“Nói cái em gái anh ấy! Báo cảnh sát!”

Người phụ trách khách sạn chạy qua đây, là một quản lý nữ lão luyện, nhìn tình hình trước mắt, quả quyết: “Nghe lời cô gái này, báo cảnh sát đi.”

Trong quán cà phê, Văn Nhĩ Định và Tô Vận Đạt đã gặp được La Thành Giang.

Tề Tiểu Tô không đến, đương nhiên Văn Nhĩ Định không tiện nhắc đến cô.

“Văn tổng làm sao lại dấn thân vào một công ty mới thành lập như Thịnh Tề vậy, công ty nhỏ đến nỗi ông chủ cũng không ai biết đến?” La Thành Giang vừa đến đã hỏi một câu như vậy.

Văn Nhĩ Định khẽ mỉm cười.

“Thịnh Tề bây giờ mặc dù không ai biết đến, vừa mới thành lập, nhưng mà anh La có tin, không đến ba tháng, cả thành phố J đều sẽ nghe đến tên của Thịnh Tề không? Bà chủ của Thịnh Tề không tính là không có tiếng tăm gì, Tề Tiểu Tô, Tề tổng, trận quyết đấu với Nghê Hào ở thành phố K, anh La chưa từng nghe nói tới cô ấy à?”

Người làm nghiệp vụ thị trường, tin tức nhanh nhạy nhất. Một chút biến động nhỏ trên thương trường bọn họ đều sẽ biết rất nhanh.

Cho nên Văn Nhĩ Định tin La Thành Giang từng nghe đến danh tiếng của Tề Tiểu Tô.

Trên thực tế, có thể có mấy người có thể lớn gan chống đối lại Nghê Hào như vậy? Còn thắng lão ta nữa? Hơn nữa, từ lúc đấu đá kết thúc đến giờ, bản thân Nghê Hào ngược lại trong chốc lát giống như dính vào rất nhiều phiền phức, căn bản không có cách nào phân tâm đi đối phó với Tề Tiểu Tô.

Điều này không phù hợp với tác phong trước kia của lão ta.

Từ phương diện khác, cũng có thể chứng tỏ được rằng Tề Tiểu Tô có năng lực.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.